Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trận Chiến Giữa Hai Ác Ma

Phiên bản Dịch · 2227 chữ

Chương 541: Trận Chiến Giữa Hai Ác Ma

"Một chiến thắng phi thường bởi Lãnh...ờ, bởi Tạp Chủng!"

Nhìn đám mây máu bay lên, Syclus không thể kiềm chế sự háo hức.

Hôm nay, không có những trận đấu diễn ra cùng lúc, vì chỉ còn lại ba mươi hai người thi đấu. Mỗi trận đấu đề căng thẳng và kịch tính, và nhận được toàn bộ sự chú ý của những người dẫn chương trình.

Nhìn về phía khán giả đang reo hò, Dimi cười.

"Quả thật, quả thật...Tạp Chủng đã làm rất tốt chống lại Không Đợi Chút. Phân Loại của người này là một mối họa thật sự, tn tưởng tôi đi. Tôi đã từng hứng chịu những vụ nổ đó quá nhiều lần!"

Dimi là một trong những đấu sĩ nổi tiếng đầu tiên của Mộng Cảnh, khi mà nó chỉ vừa mới trở nên phổ biến khoảng mười năm trước, nên ông ta đang nói từ kinh nghiệm.

Syclus liếc nhìn chat, biết rằng đây là lúc tốt để thêm khán giả vào cuộc thảo luận. Tình cờ là hắn phát hiện một bình luận mà có liên quan đến thứ mà bản thân hắn đang tò mò.

"Đúng vậy, rất quỷ quyệt! Nhưng mà Dimi...ngài có thấy là Tạp Chủng hôm nay cư xử hơi khác lạ? Ý tôi là, anh ta đã gọi một người lâu năm của Mộng Cảnh rất được mọi người tôn trọng là ngu ngốc. Với sự cao quý, lịch sự, và tinh thần hiệp sĩ mà Tạp Chủng thường thể hiện...'

Dimi suy nghĩ một chút, rồi lắc đầu.

"Cậu thấy đó Syclus...trước đó tôi đã tôn trọng Tạp Chủng, nhưng bây giờ tôi thật sự ngưỡng mộ cậu ấy. Cần một chiến binh rất tài năng để có thể nhanh chóng nhận ra một phong cách chiến đấu, đây là sự thật. Tạp Chủng rất tài năng...nhưng cậu ấy cũng khôn ngoan."

Ông ta mỉm cười.

"Vì cần một người rất khôn ngoan để nhanh chóng nhận ra một kẻ ngu ngốc. Và đừng mắc sai lầm, tên kia quả thật là ngu ngốc! Tin tôi đi, tôi đã bất hạnh vì quen hắn khá rõ. Ý tôi là...chỉ có kẻ ngu mới dính phải cái tên như là "Gì cơ? Không, Đợi chút!"...đúng không?"

Ngay lập tức, một đống bình luận tràn ngập khung chat:

"Đúng vậy! Tạp Chủng quá thông thái!"

"Khôn ngoan, chết chóc, và đẹp trai!"

"Làm sao biết hắn đẹp trai hả đồ ngu ngốc? Hắn chưa từng tháo bỏ cái mặt nạ ghê rợn đó!"

"Ý cậu là CÔ ấy đẹp trai? Đợi chút, nghe không đúng...''

''...Ai đó làm ơn cấm cái đứa troll kia giùm cái?!"

"Dimi nói đúng! Chỉ một đứa thiếu não mới có cái tên như vậy. Sao một kẻ ngu ngốc như vậy lại cố chiến đấu với người khôn ngoan như là Lãnh Chúa Tạp Chủng? Ptui..."

'Ồ! Mình nhớ cái tên kì lạ kia sao quen quen rồi!'

Sunny đang chuẩn bị cho trận đấu tiếp theo khi mà cậu đột nhiên nhớ lại lúc bản thân tiến vào Mộng Cảnh lần đầu tiên. Lúc đó, cậu suýt chút nữa đã dính phải chính xác cái tên đó sau khi vô tình nói những từ đó ra khỏi miệng. May mắn là đã có người chọn cái tên đó. Nếu không thì Sunny đã có cái tên "Gì cơ? Không, đợi chút!".

'Vậy ra là gã đó! Tội nghiệp...'

...Mà bị gọi là Tạp Chủng cũng chả tốt hơn là mấy.

Hơi buồn cười, cậu ngồi xuống và tuần hoàn tinh túy thông quan thân thể uốn éo của Rắn Linh Hồn, ý định hoàn toàn khôi phục lại nó trước trận đấu tiếp theo.

Cậu có cảm giác là nó sẽ không dễ...

Cậu đoán đúng. Cả ba trận đấu tiếp theo đều không hề dễ dàng, mặc dù mỗi trận đều có nguyên nhân khác nhau.

Đối thủ thứ hai cậu gặp hôm nay là Lowph. Một chàng trai với tóc dài đến vai, mặc một bộ giáp nhẹ, cầm một cái khiên tròn và một ngọn giáo. Kĩ thuật của hắn là khỏi chê, nhưng mà thứ nguy hiểm nhất về hắn là tốc độ.

Lowph nhanh. Rất nhanh. Nhanh đến mức mà Sunny chỉ vừa đủ nhìn thấy một số chuyển động của hắn. Phần tệ nhất là tốc độ này không đến từ Kĩ Năng Phân Loại, mà đơn giản là từ kĩ năng, rèn luyện, và sự điều khiển tinh túy phi thường chuẩn xác.

Không như Caster, người mà có thể di chuyển với tốc độ điên khùng không ngừng, người thanh niên trước mặt có vẻ chậm giả dối đến khi hắn lựa chọn tấn công, vào lúc đó, vũ khí của hắn gần như dịch chuyển từ nơi này đến nơi khác. Sunny đã chỉ có thể chống lại vì kẻ địch đã điêu luyện che giấu chuyển động của cơ thể, nhưng không nghĩ đến việc che giấu chuyển động của cái bóng của hắn.

Việc thông minh là nên giết đối thủ nguy hiểm này nhanh nhất có thể, nhưng Sunny lại hoàn toàn mê mẩn với cách Lowph dùng hồn tinh, nên cậu kéo dài, cố nhìn ra những chi tiết về kĩ thuật của hắn.

Đó là tại sao Lowph lại hóa ra là người đầu tiên khiến Tạp Chủng chảy máu.

Đến một lúc, mũi giáo trượt giứa tấm giáp ngực của Áo Choàng và một trong những cầu vai, đâm sâu vào nách Sunny. Cơn đau khiến cậu muốn trắng cả mắt.

Vặn mũi giáo rồi rút lui để ngăn không cho bản thân bị phản công, Lowph liếc qua thứ máu đỏ thắm trên mũi giáo và mỉm cười.

"...Vậy ra ngươi là người."

Sunny đè nén cơn đau và khẽ nghiêng đầu:

"Phải không?"

Rồi, cậu lao về phía trước và tung hết sức, ý định kết thúc trận chiến nhanh nhất có thể - không phải vì cậu đã học xong phong cách của Lowphn, mà là vì ngay cả với Dệt Máu, cậu không chắc bản thân sẽ kéo dài được bao lâu, với vết thương nghiêm trọng kia.

Nhờ vào trận chiến dã man với Caster, Sunny đã biết cách xử lý những đối thủ nhanh nhẹn. Nên, cuối cùng, tốc độ lẫn kĩ năng điêu luyện trong việc dùng tinh túy cũng không thể cứu chàng trai kia khỏi lưỡi kiếm của cậu.

Vết thương sâu kia biến mất ngay khi Sunny quay trở lại hư vô đen tối.

'Thú vị. Rất thú vị! Có vẻ như mình còn một đoạn đường dài phải đi trong việc điều khiển tinh túy.'

Trận đấu tiếp theo đã có thể thật sự khó nhằn, nhưng mà nó rốt cuộc chỉ hơi tra tấn. Kẻ địch lần này là Everain và sở hữu một Phân Loại pháp thuật mạnh mẽ quay quanh thao túng trọng lực.

Ngay khi trận đấu bắt đầu, có cảm giác như cả một ngọn núi đè lên vai cậu. Sunny chỉ vừa đủ khả năng di chuyển, còn kẻ địch thì điêu luyện dệt hiệu ứng của Kĩ Năng Phân Loại của họ thành một kĩ thuật chiến đấu chết người và nhanh chóng, một tổ hợp thật sự nguy hiểm.

...May mắn là Sunny có [Lông Vũ Sự Thật], giải tỏa gánh nặng đó một chút. Quan trọng hơn nữa, cậu có nhiều kinh nghiệm xử lý với Nghiền Ép. Mặc dù Everain đã có thể khiến cậu đổ mồ hôi với khả năng thao túng trọng lực tài tình đáng ngưỡng mộ, chiến thắng vẫn là của cậu.

Còn trận đấu thứ ba...thì khiến cậu phải suy ngẫm lại nhiều thứ.

Lần này, đối thủ của cậu là một gã trông thân thiện với một biệt danh buồn cười, Dynisor. Kì lạ là hắn chỉ mặc quần áo đơn giản chứ không phải giáp và cũng không cầm vũ khí. Ban đầu, Sunny tưởng rằng đây lại là một pháp sư nữa...nhưng mà, cậu không thể sai hơn.

Ngay khi giọng nói của Mộng Cảnh công bố trận đấu bắt đầu, đối thủ...thay đổi. Những cơ bắp của hắn đột nhiên phình lên như bong bóng và biến đổi, xé rách thứ áo đơn giản. Da hắn lấp lánh, bị bao phủ bởi những thứ vảy kim loại. Móng tay hắn mọc thành những thứ móng vuốt đáng sợ, và răng hắn biến thành những cái răng nanh dài, sắc bén.

Chỉ trong vài giây, thứ đối mặt Sunny không phải một con người, mà là một sinh vật lai tạp khủng khiếp mà trông như nửa người nửa thằn lằn. Một tích tắc sau đó, sinh vật đã đến gần cậu trong một cơn lốc phẫn nộ của vuốt và răng.

Nhưng mà, mặc dù nó trông như Sinh Vật Ác Mộng và mạnh khỏe và đáng sợ không kém gì, thứ lai này chiến đấu với kĩ thuật đắn đo của một kẻ ẩu đả giàu kinh nghiệm, khôn ngoan. Hiệu ứng từ hai việc đó quả là đáng sợ.

Kĩ Năng mà nhân loại nhận được sau khi chinh phục Ác Mộng Thứ Ba và trở thành người Vượt Giới Hạn được gọi là Kĩ Năng Biến Thân, nhưng không phải mọi Kĩ Năng dạng biến thân đều chỉ dành riêng cho Thánh. Mặc dù cực kì hiếm có, vài Phân Loại có những năng lực tương tự ở giai đoạn sớm hơn. Song Seishan cũng sở hữu một Phân Loại như vậy.

Nhưng mà, mặc dù Sunny biết những người Thức Tỉnh như vậy có tồn ại, đây lại là lần đầu tiên cậu gặp một kẻ trong chiến đấu. Và quả là một trận chiến!

Nó thật sự xứng đáng làm trận bán kết của cả giải đấu này.

Nó cũng là trận đấu đầu tiên mà Sunny có cảm giác cậu thật sự có thể thua. Kẻ địch quá khỏe, hung tợn, và áp đảo...cùng lúc cũng điêu luyện, trí tuệ, và tinh tế. Chiến đấu với hắn không khác gì chiến đấu với một con ác quỷ, hay tối thiểu là một ác ma.

Thật ra thì mặc dù Sunny không hề hay biết, đó là cách người trên mạng gọi trận đấu giữa hai người họ - trận chiến giữa hai ác ma!

Và một trong hai con ác ma này phải ngã xuống.

Dưới ánh mắt choáng váng của vô số khán giả - cả những người trong Mộng Cảnh lẫn những người xem phát sóng trên màn hình của thiết bị liên lạc của họ - Tạp Chủng bị đẩy lùi bởi một con quái vật bạo loạn, thanh odachi hắc ám trượt khỏi vảy thép mà không để lại một vết trầy. Không gì cậu làm có vẻ như có hiệu quả.

Nhưng rồi, có gì đó thay đổi. Đến một lúc nào đó, vị hiệp sĩ ác ma hủy đi thanh trường kiếm và lao vào một trận chiến tay không bạo lực và dã man với sinh vật cao to hơn hẳn, dùng nắm đấm, chân, và ngay cả những cái sừng trên mặt nạ để tấn công kẻ địch. Phong cách của cậu thay đổi, biến thành dã man và bạo lực, xảo quyệt chết người, và hoàn toàn tàn nhẫn.

Những người mà đã theo dõi Tạp Chủng một thời gian và biết kha khá về chiến đấu hoàn toàn choáng váng khi nhận ra phong cách đó...đó là cùng cách chiến đấu nguyên thủy, hủy diệt mà đám Âm Hồn Gò Mộ đã dùng trong thảm hỏa Cổng gần đây!

Vậy ra Tạp Chủng cũng có thể học được từ Sinh Vật Ác Mộng...

Quả là một ý nghĩ đáng sợ!

Trận ẩu đả bạo lực, không thỏa hiệp kéo dài một thời gian dài đến đáng sợ. Cuối cùng, cả hai chiến binh đẫm máu và tan nát, cơ thể tàn tạ, nhưng mà sát ý vẫn sắc bén và cứng cáp như bao giờ.

Bộ giáp mã não của Tạp Chủng đã rạn nứt ở vài nơi dưới đợt tấn công không ngừng của những móng vuốt cứng cáp, nhưng mà những thứ vảy của con thú lai kia cũng đã tan nát và xé rách, chuyển động của hắn càng lúc càng chậm lại.

Và rồi, bất ngờ, trận đấu kết thúc.

Tạp Chủng bắt kẻ địch trong một cú khóa tay, rồi bẻ cong, gắng gượng với toàn bộ sức mạnh. Một âm thanh răng rắc thật to có thể nghe được trong sự im lặng chết người mà đã lắng xuống đấu trường một thời gian rồi, và cái cổ sinh vật kia đột nhiên vặn theo một góc độ không tự nhiên.

Ban đầu, người ta không thể tin tưởng nổi ánh mắt họ.

Chỉ khi cơ thể to đùng của người thằn lằn run rẩy, và biến thành một dòng tia sáng trắng thì họ mới trợn to mắt và bắt đầu la hét ầm ĩ trong sự choáng váng, sung sướng, và ngưỡng mộ.

Hơi lung lay, Sunny nhìn về phía dòng ánh sáng đang biến mất và nhếch mép cười.

'...Một trận nữa thôi. Trời ạ, không biết là gặp phải thứ gì đây!'

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.