Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngoài Tầm Với

Phiên bản Dịch · 1336 chữ

Chương 539: Ngoài Tầm Với

Sunny leo ra khỏi buồng và vươn người, than trách về việc buồng của Mộng Cảnh không hiện đại như là buồng ngủ mà người ta dùng để tiến vào thế giới Mộng Ảo. Vì cái quách kim loại sang chảnh kia, cậu gần như đã quên đi cái cảm giác nhức mỏi khi ở quá lâu trong thứ đó.

Bất chấp việc những trận đấu không kéo dài quá lâu, cả một ngày đã trôi qua. Sunny hơi mệt mỏi, nhưng thay vì nghỉ ngơi, cậu ra lệnh cho Rắn Linh Hồn biến thành vũ khí và đi đến giữa phòng tập. Cậu đang không thể chờ để củng cố những kiến thức về các loại phong cách chiến đấu mà cậu hấp thụ được trong hôm nay.

Sunny bắt đầu thực hiện những động tác kata đa dạng, thực hiện mỗi động tác ban đầu là chậm, rồi nhanh hơn, và nhanh hơn, rồi nhanh hơn nữa. Không lâu sau đó, cậu di chuyển với tốc độ phi thường, cơ thể gầy gò và dẻo dai gần như để lại tàn ảnh. Những cơ bắp săn chắc lăn dưới làn da tái nhợt, nhanh chóng lấp lánh với mồ hôi.

Sunny trôi chảy chuyển từ phong cách này đến phong cách khác, chuyển động của cậu cùng lúc cứng cáp và trôi chảy, sắc bén và dịu dàng, rõ ràng và khó đoán. Rắn Linh Hồn biến từ dạng này sang dạng khác, cũng quỷ quyệt và không hình dạng như người cầm nó. Như thể Sunny đang thực hiện một điệu nhảy kì lạ, duyên dáng và phức tạp đến dã man.

...Ba cái bóng nhảy cùng với cậu, di chuyển nhanh chóng trên những tấm sứ của sàn nhà cường lựa.

Nếu Sunny có thể tự nhìn bản thân vào lúc này, cậu sẽ bất ngờ khi thấy những chuyển động của bản thân là tương tự đến ghê rợn với điệu nhảy của nữ nô lệ trẻ tuổi mà cậu đã từng thấy trong giấc mơ. Nhưng nếu động tác của cô là xinh đẹp và trơn tru, của cậu thì chết chóc và sắc bén. Của cô là không tì vết, trong khi cậu thì hơi thô sơ...như thể cậu vẫn chưa hoàn toàn làm chủ nghệ thuật này.

'Mình có thể cảm nhận được...bước thứ hai. Mình có thể cảm nhận, nhưng tại sao không thể chạm đến nó? Có gì đó thiếu sót...'

Sau một lúc lâu, Sunny mệt mỏi ngã trên sàn nhà lạnh lẽo và nằm bất động vài phút, lồng ngực lên xuống đều đặn. Có một biểu hiện mệt mỏi những quyết tâm trên mặt.

'Thêm, mình cần thêm nữa. Nhiều hơn và tốt hơn...'

Vào buổi sáng, Sunny có chút thời gian rãnh rỗi trước khi phải tiến vào Mộng Cảnh. Pha một ly trà, cậu thư giãn trên cái ghế thoải mái và lấy ra thiết bị liên lạc.

Sau ngày hôm qua, số lượng đấu sĩ còn lại trong giải đấu đã giảm đi đáng kể. Bây giờ, chỉ còn lại ba mươi hai người. Mỗi người đều là những đối thủ đáng gờm, nên Sunny quyết định nghiên cứu những trận chiến của họ một chút. May mắn là, mọi đoạn ghi hình đều có thể tìm đến trên mạng.

...Những trận của cậu cũng vậy.

"Giờ thì mình càng chắc chắn Tạp Chủng là một Truyền Nhân. Hoặc là một con ác ma thật sự! Ai lại có thể đánh bại con quái vật Dar kia chứ?"

"Aww...Tạp Chủng biết tên kia là cung thủ, nên ngài ấy thậm chí còn cho hắn thời gian để bỏ đi. Quá lịch sự! Quá cao thượng! Quả là một nguồn cảm hứng!"

"Ý cậu là NỮ ÁC MA thật sự, phải không?"

Sunny rùng mình, cố không nhìn những bình luận, vội vàng lướt qua những video đó để có thể bắt đầu nghiên cứu.

'Có lẽ một trong những kẻ này sẽ có thể giúp mình tiến đến trình độ tiếp theo của Khiêu Vũ Bóng...'

Vì tò mò, cậu cũng liếc sang bảng xếp hạng của giải đấu tổ đội. Đội mà hiện đang đứng đầu được gọi là "Thủ Thư" và, kì lạ là, chỉ bao gồm hai người. Biệt danh của họ là Đồ Giặt Không Xếp và Iza, không hề cho cậu biết được gì. Nhưng mà cân nhắc đến việc cặp đôi này hiện đang đè đầu những tổ đội lớn hơn nhiều, họ chắc chắn là một bộ đôi thật sự đáng sợ.

Ban đầu, Sunny đã tham gia Giải Đấu Ác Mộng chỉ để giành lấy những phần thưởng hấp dẫn kia, nên cậu đã không suy nghĩ quá nhiều về nó. Nhưng hiện tại, cậu bắt đầu cho rằng đây sẽ là một trải nghiệm khiến người ta phải khiêm nhường.

Cậu đã đối mặt vài kẻ địch rắc rối mà đã nhận được sự công nhận miễn cưỡng từ cậu, và mọi thứ sẽ chỉ khó hơn nhiều kể từ bây giờ. Vì những tiến bộ gần đây, Sunny đã cho phép bản thân hơi tự kiêu. Cậu mạnh và kinh nghiệm hơn đa số những người Thức Tỉnh cậu gặp, nên cậu đã suýt quên đi là phải luôn trông đợi việc tồi tệ nhất.

Nhìn thấy những người Thức Tỉnh mạnh mẽ này giúp cậu nhớ được việc xem thường kẻ địch là nguy hiểm đến mấy.

Và đó thậm chí còn chưa phải những tinh anh thật sự. Những cường giả chân chính của thế giới Thức Tỉnh sẽ không bao giờ để lộ sức mạnh của họ ở trong một giải đấu công cộng như này.

...Dù sao thì Sunny cũng là một trong những con hổ giấu mình đó, nên cậu biết.

Với biểu hiện u ám, cậu lắc đầu và tập trung vào màn hình của thiết bị liên lạc.

Rất nhanh chóng, cậu đã trở lại đấu trường. Sunny một lần nữa bỏ qua những thứ màu mè và chỉ tiến vào Mộng Cảnh ở lúc gần bắt đầu, hi vọng có thể tránh bất cứ tình huống nào mà có thể dẫn đến việc cậu bị hỏi này hỏi nọ.

Tiếc là, cậu không thể tránh đối thủ, và nếu họ muốn nói chuyện, thì cậu sẽ phải trả lời.

Hiện tại, cậu đang đối mặt một người đàn ông mặc một bộ giáp kì lạ mà làm từ kim loại gỉ sét, gương mặt hắn ta nghiệt ngã và đầy sự chần chừ u ám. Hắn ở tuổi đầu ba mươi, và nhìn như một người mà đã một cuộc sống khó khăn.

"Thách Thức Giả Tạp Chủng tham gia trận chiến!"

"Thách Thức Giả Gì cơ? Không, đợi chút! đã tham gia trận chiến!"

Sau cái mặt nạ, Sunny nhướng mày.

'Cái tên kiểu gì vậy? Đợi chút...sao nghe nó quen quen?'

Trong lúc cố nhớ lại cậu đã nghe thấy cái tên kì quặc kia ở đâu, gã đàn ông triệu hồi một cái khiến và một thanh kiếm, u ám nhìn cậu, hắn hỏi:

"Cậu là gã mới mà mọi người đang bàn tán không thôi?"

Sunny thở dài, biết chuyện gì sắp xảy ra.

"Không."

Đối thủ cau mày.

"Tại sao phải nói dối?"

Sunny trợn mắt, mệt mỏi với cái gã nhiều chuyện này. Nhugnw mà, cậu không muốn bất cẩn tấn công hắn ta. Đối thủ của cậu chắc chắn phải khá mạnh mẽ thì mới đến được vòng này.

"Ta không nói dối."

Hắn ta khịt mũi khinh thường.

"Một kẻ nói dối chắc chắn sẽ nói vậy! Tưởng ta ngu chắc?"

'Thần thánh ạ! Làm ơn tấn công giùm cái!'

Cậu bước lên một bước và nói:

"Đúng."

Gã đàn ông nhìn cậu chăm chú vài giây, gương mặt đầy sự giận dữ và bối rối. Sau một lúc, hắn rít lên:

"Thằng oắt con, ngươi muốn chết mà...''

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.