Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không Oán Hờn

Phiên bản Dịch · 1430 chữ

Chương 535: Không Oán Hờn

Một âm thanh kèn hiệu thắng lợi vang lên trên khu rừng cổ đại.

"Chỉ còn ba người thách thức!"

"Những anh hùng gan dạ này là: Tạp Chủng, một trăm mười một mạng; Fireshing, tám mươi bảy mạng; Kim Saitoh, năm mươi chín mạng!"

"Giấc Mơ Vinh Quang đang chờ đợi, hỡi những vị anh hùng!"

Sunny lôi cái cơ thể mệt mỏi của mình ra khỏi khu rừng, cảm giác mặt đất dưới chân rung chuyển. Đến hiện tại, con titan gần như đã hoàn toàn thức tỉnh, và không có nơi nào trong đấu trường là an toàn cả...

Đương nhiên là với ngoại lệ duy nhất là một mảng cát hẹp giữa khu rừng tăm tối và cái hồ mà cậu vừa mới đi đến.

Sunny đi vào phần nước nông và ngừng lại, dùng Rắn Linh Hồn để chống đỡ bản thân. Hô hấp khô khan và khó chịu, có vài vết móp trên bề mặt mã não của Áo Choàng Địa Ngục.

Gần như cùng lúc, hai người khác xuất hiện từ khu rừng đói khát tăm tối kia.

Một là một cô gái trẻ tuổi quyến rũ với bờ vai rộng và dáng người săn chắc, mái tóc dài màu nâu vàng được buộc thành đuôi ngựa. Cô mặc một bộ tunic đỏ khiêm tốn, thân mình được bảo vệ bởi một tấm giáp da, và cầm một ngọn giáo nhẹ. Đôi mắt xanh dương mệt mỏi, nhưng trong suốt, đầy sự mãnh liệt và tập trung.

Người còn lại là một người nam tính trong một bộ giáp nặng nề, mang một cây trường kiếm với lưỡi kiếm được chạm khắc những hình ảnh kí tự phức tạp. Gương mặt hắn bị che đằng sau mũ giáp, chỉ có đôi mắt bình tĩnh, lạnh lùng là hiện ra thông qua khe hở trên mặt. Bước đi của hắn tự tin, nhưng hơi bất ổn, phản bội sự kiệt sức đã đến mức nguy hiểm.

'Đây chắc là Fireshing và Saitoh.'

Tên cung thủ mạnh mẽ kia đã không trụ được đến cùng. Sunny chỉ có thể đoán chuyện gì đã xảy ra với hắn, nhưng mà trường hợp với khả năng cao nhất thì khá rõ ràng. Tên Truyền Nhân mạnh mẽ kia chắc là đã rơi vào cảnh mai phục tương tự bản thân Sunny, và đã có kết quả kém vui hơn nhiều.

Ừ thì, cuộc đời là vậy. Dar của gia tộc Maharana đã trả cái giá cho việc quá nổi bật mà lại không đủ sức mạnh để trả lời cho sự táo bạo đó. Một mặt, thì rất không công bằng, khi nghĩ về giải đấu. Mặt khác, đời có bao giờ công bằng?

Sunny thích hơn là được ẩn nấp trong bóng tối, kể cả nếu như cái thân phận chết tiệt này đã hơi khiến cậu thất bại trong khoản đó.

Tình cờ là, không có bất cứ những kẻ nào mà hợp tác để tạo thành tổ đội có thể đến tận đây. Và cũng có nguyên nhân - loại người mà sử dụng thủ đoạn như vậy vốn không có thứ cần có để thắng trận đấu này.

Nên Sunny sẽ không xem thường hai đối thủ cuối này. Họ đã chứng minh sự đáng gờm của bản thân.

...Ba người Thức Tỉnh đứng tách ra, dè chừng nhìn lẫn nhau. Nước trong veo của hồ tĩnh lặng lên đến giữa cẳng chân. Tòa lâu đài tráng lệ đứng sừng sững ở xa, những bức tường cổ đại của nó tắm trong ánh mặt trời sáng lạn. Cảnh tượng đó xinh đẹp và yên bình, nhưng mà không khí thì gần như muốn nứt ra vì căng thẳng.

Sau một lúc, gã mặc bộ giáp tấm nặng nề quay sang cô gái nóng bỏng và khàn giọng nói:

"Cùng nhau xử tên ác ma trước. Rồi chúng ta có thể quyết định người chiến thắng sau khi thứ kia bị loại."

Sunny trợn ngược mắt.

'Wow. Bất ngờ chưa.'

Cậu nắm lấy chuôi của Rắn Linh Hồn, chuẩn bị cho một trận chiến khó nhằn.

Nhưng mà khiến cậu bất ngờ, cô gái lại lắc đầu và đơn giản nói, một biểu hiện ghét bỏ rõ ràng hiện lên gương mặt tàn nhang:

"Không."

Cậu nhướng mày.

'Hở. Cao quý chưa kìa...thần thánh ạ, đúng là người ngu! Ngu thật sự!'

Người với tên Saitoh bật cười, rồi liếc sang Tạp Chủng:

"Vậy thí sao Tạp Chủng? Cùng lời đề nghị. Xử lý cô gái trước, rồi ta và ngươi có thể có một trận đấu đàng hoàng. Hay là làm vậy là dưới ngươi?"

Sunny nghiến răng, nhưng không có lựa chọn mà phải nói

"Là."

'Argh, nguyền rủa!'

Saitoh lắc đầu.

"Đám người trẻ tuổi ngày nay...ngây thơ dễ sợ. Thế giới Mộng Ảo chưa dạy gì cho mấy người sao?

Sunny giơ lên thanh odachi và mỉm cười.

"...Nó dạy ta mọi thứ."

Dứt lời, cậu dịch chuyển trọng tâm và chuẩn bị lao về phía trước.

Thời gian trò chuyện đã hết.

Hai người kia cũng hiểu vậy, và trong giây kế tiếp, sự bình tĩnh của hồ nước trong veo ngay lập tức biến mất.

'Cái quái gì!'

Ngay khi Sunny di chuyển, một cú nổ mạnh mẽ vang lên, và cậu bị ném vào không trung bởi làn sóng va chạm khủng khiếp kia. Tiếp đất với một cú lăn, cậu vội vã cho Ký Ức về Lửa vào Áo Choàng và vươn lên vừa kịp lúc để nhìn thấy một quả cầu lửa to đùng tiêu tan trong không khí.

Cơ thể cậu lại càng tổn thương hơn một giây trước đó.

Nhưng mà Kim Saitoh thì đã chịu nặng hơn hẳn. Bộ giáp nặng nề rách nát, thông qua những vết rách có thể nhìn thấy những mảng da phỏng nặng. Ngay lúc Fireshing lao về phía hắn, lửa hiện lên mũi giáo, hắn đột nhiên di chuyển với sự nhanh nhẹn bất ngờ, đâm kiếm ra phía trước.

Nhưng mà hắn không nhắm vào cô gái.

'...Tệ!'

Sunny phát hiện những kí tự sáng lên một ánh sáng tím nguy hiểm, và vội vàng ném cơ thể sang một bên. Trong khoảnh khắc kế tiếp, một bóng ma của tên khổng lồ mặc giáp kia xuất hiện trong không khí và chém xuống, cắt vào khoảng không mà cậu vừa đứng với một bản sao của thanh trường kiếm kia.

'Đúng là một Ký Ức mạnh mẽ!'

Vì cả hai kẻ địch đều có vẻ sở hữu biện pháp tấn công tầm xa chết chóc, cậu không có lựa chọn khác mà phải rút ngắn khoảng cách đó. May mắn là Saitoh đã vướng bận với Fireshinh, người mà đã tung ra hàng loạt những cú tấn công nhanh như chớp, nhưng vẫn chuẩn xác và chết người. Như thể cô gái đang nhảy múa, mái tóc nâu vàng và bộ tunic đỏ bay trong không trung như lửa cháy.

'Phong cách thú vị...mình nên để cô ta lại sau...'

Cùng lúc đó, gã đàn ông kia không cố gắng né tránh ngọn giáo rực lửa mà lại nhanh chóng quay người, đảm bảo nó đánh vào một phần không bị tổn thương trên bộ giáp. Bất chấp việc rách nát vì cú nổ, bộ giáp vẫn còn thủ được, cho thấy nó cũng là một Ký Ức với sức mạnh đáng kể.

Nhưng mà không có ý nghĩa.

Một giây sau đó, Sunny đã đến gần họ và tham chiến, thanh odachi hắc ám kết hợp với ngọn giáo rực lửa và thanh trường kiếm khảm kí tự hát lên bài ca của thép.

Vài phút sau đó, giọng nói của Mộng Cảnh lại vang lên:

"Người Thách Thức Kim Saitoh đã bị loại."

"Người Thách Thức Fireshing đã bị loại."

"Người Thách Thức Tạp Chủng chiến thắng! Vinh quang đến với người chiến thắng!"

Trong lúc máu biến thành dòng tia sáng và nước của hồ tĩnh lặng lại trở nên trong veo, nhạc thắng lợi vang lên từ mọi phía.

Ẩn giấu sau mặt nạ đen, Sunny nhăn nhó và đè nén khát vọng bịt tai lại.

'Cái âm thanh tồi tệ gì vậy...argh! Quá khó mà...'

Cậu không hề biết, nhưng mà trên mạng đã bùng nổ với vô số mẩu tin, tất cả đều có tiêu đề tương tự...

"Không oán hờn: Lãnh Chúa Tạp Chủng dễ dàng đáng bại một ngàn người Thức Tỉnh!"

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.