Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bất Diệt Hỏa

Phiên bản Dịch · 1858 chữ

Chương 53: Bất Diệt Hỏa

Hơi bất ngờ, Sunny cố gắng mở mắt. Lúc thị giác của cậu chậm chạp tập trung, cậu nhìn thấy gương mặt tái nhợt của Neph ngay trước mắt. Mái tóc bạc ướt sũng, bám vào làn da cô.

Cô quỳ cạnh thân thể hư hại của cậu, hai tay vuốt ve gương mặt cậu. Trong mắt cô, có một biểu lộ kì lạ.

Giống như sợ hãi, và quyết tâm gì đó.

Con ngươi trong mắt cô mở rộng và tối đi.

'G-gì vậy?'

Nghiến chặt răng, Nephis di chuyển tay đến lồng ngực của cậu và nhẹ nhàng đè lên nó, khiến một cơn đau bắn ra khắp cơ thể Sunny.

Rồi, một ánh sáng tuyệt vời, mềm mại đột nhiên cháy lên bên dưới lòng bàn tay cô, phản chiếu trong đôi mắt xám như hai ngọn lửa trắng nhảy múa.

Gần như ngay lập tức, gương mặt Ngôi Sao Thay Đổi nhăn nhó vì cơn đau không chịu nổi, và cô hét lên, một tiếng hét kinh khủng, kiềm nén.

Làn da của cô trở nên trắng hơn cả tờ giấy, và cô cắn môi dưới, từng giọt máu chảy xuống cằm.

Lúc ánh sáng trở nên mạnh mẽ hơn, Nephis nhắm chặt mắt, nước mắt chảy xuống gương mặt thống khổ, không còn chút máu.

Trái ngược, Sunny cảm giác mình đang ở thiên đường. Tất cả sự đau đớn biến mất khỏi cơ thể cậu, bị thay thế bằng một sự ấm áp dịu dàng, bao phủ. Cậu cảm giác như bản thân đang được tắm rửa bằng thứ gì đó thuần khiến và thần thánh.

Bởi một ngọn lửa trắng, thanh lọc, tinh khiết.

Dưới sự ảnh hưởng của ngọn lửa, cơ thể đang chết của cậu bắt đầu củng cố bản thân. Những cái xương bị gãy nối lại những mảnh vỡ. Da thịt rách nát được tái tạo và trở về nguyên vẹn. Bộ phổi sụp đổ và trái tim bị thương tỉnh lại và tràn đầy sức sống, ngay lập tức mạnh khỏe như trước đây.

Bỗng nhiên, cậu có thể hô hấp.

Khi lồng ngực cậu di chuyển, hít vào một hơi thở mới, Nephis rút tay khỏi cậu với một tiếng rên đau đớn. Ánh sáng trắng dưới da cô tối đi và biến mất, để bóng tối trở lại nơi này.

Bò đi vài bước, Ngôi Sao Thay Đổi ngưng lại, chống đất bằng tay và đầu gối, và nôn mửa dữ dội. Cả cơ thể cô run len bần bật, như thể sắp lên cơn động kinh.

Khi cơn run biến mất, cô chậm chạp hạ thấp người và nằm yên tại chỗ, hứng nước mưa vào miệng mình.

Cùng lúc đó, Sunny nâng tay lên và cẩn thận sờ soạng cơ thể mình.

Khiến cậu bất ngờ, không có gì thật sự đau đớn. Giống như cậu chưa từng bị thương, đừng nói gì đến hấp hối.

Với sự giúp đỡ của Nephis và Kĩ Năng Phân Loại bí ẩn của cô, cậu đã hoàn toàn hồi phục.

Một phép mầu.

Khi cơn bão chấm dứt, thời gian đã rất khuya. Sunny, Nephis và Cassie ngồi gần lại nhau để giữ ấm và ngủ như chết, quá mệt mỏi để thay phiên canh gác.

Nếu có chuyện gì xảy ra, thì cái bóng sẽ cảnh báo họ.

Còn nếu nó không cảnh báo, thì thôi vậy. Họ quá kiệt sức để quan tâm.

May mắn là, phần còn lại của đêm khuya trôi qua không gặp vấn đề gì cả.

Buổi sáng, không ai vội vã lên kế hoạch hay là đưa ra ý định rời khỏi vách núi. Họ chỉ thu thập thịt từ con cua bách trưởng và đám cua ăn xác, nhặt lấy hai mảnh hồn và đi đến phía đối diện của hòn đảo, sợ những cái xác sẽ thu hút sự chú ý của sinh vật nào khác.

Đúng như họ đã lo lắng, không lâu sau khi ba người rời khỏi chiến trường, một chấm đen xuất hiện trên bầu trời. Nó nhanh chóng trở nên to hơn và bay về phía vách núi, đáp xuống gần cái xác của con cua bách trưởng.

Sunny chưa từng thấy thứ gì như vậy. Một sinh vật khổng lồ, nặng gấp đôi đám cua. Cơ thể nó trắng như xác chết và cơ bắp như một con sư tử. Hai bộ móng vuốt ở sau lưng và sáu ở phía trước, mọc ra lộn xộn từ cái ngực rộng lớn. Mỗi bộ vuốt mang theo những cái móng dài, nhọn hoắc.

Cái cổ của con quái vật được phủ lớp lông đen, cặp cánh khổng lồ cũng vậy. Cái đầu nó nhìn giống quạ, với đôi mắt to trong và một cái mỏ khủng khiếp màu đen.

Trong lúc núp đằng sau đống đá, họ nhìn con thú ăn xác con cua bách trưởng, dễ dàng xé xác cái mai bằng bộ vuốt và cái mỏ. Rồi, sau khi thỏa mãn, nó nhặt lấy vài cái xác của đám cua nhỏ hơn và bay đi, từng cú đập cánh tạo ra một lốc xoáy nhỏ.

Sinh vật rời khỏi vách đá và bay về hướng ban đầu của nó.

Nó bay về hướng tây.

Nhìn theo chấm đen biến mất ở phía xa, Sunny thở dài.

"Neph. Cô nghĩ đó là gì?"

Nephis cũng đang nhìn bầu trời. Sau vài giây, cô dời ánh mắt đi.

"Tôi không biết."

Sunny chỉ đơn giản gật đầu và tiếp tục công việc của mình. Cậu vẫn còn một ngàn nhát chém phải thực hiện.

Sau khi nhóm lửa, họ nướng thịt cua và có một bữa sáng thịnh soạn, ngon lành. Rồi, sau khi cả ba đều no nê, họ lười biếng nằm xuống nghỉ ngơi.

Sau khi chiến đấu với hai con cua ăn xác cùng lúc, bỏ chạy và chỉ suýt soát thoát khỏi cơn lũ bất ngờ, leo lên vách đá cao chót vót giữa một cơn bão và chiến đấu với một con quái vật thức tỉnh - tất cả trong vòng một ngày - họ xứng đáng được nghỉ ngơi.

Hơn nữa, Sunny cần thời gian để sắp xếp bản thân. Sự thật là cậu đang có cảm giác kì lạ.

Nguyên nhân không phải là trải nghiệm ngay bờ vực sinh tử, mặc dù nó cũng liên quan không ít. Nguyên nhân là, sau khi đột nhiên được khai sáng trong lúc chiến đấu với lớp sương mù chết chóc trong tâm trí, Sunny cảm giác bản thân đã thay đổi.

Vì sự thấu hiểu mà cậu đạt được không hề biến mất.

Nó vẫn còn đây, ở trung tâm của cậu. Giống như cách suy nghĩ, cách tiếp thu thế giới đã khác hẳn. Thẳng hơn, rõ ràng hơn và không nhiễm màu sợ hãi.

Sunny có cảm giác cậu đã trở nên bình tĩnh hơn. Bây giờ, cậu có thể suy nghĩ nhanh hơn hẳn lúc trước và có thể hành động mà không chần chừ. Nhiều thứ trước đây có vẻ mơ hồ và đáng sợ bỗng nhiên lại trở nên dễ đoán và vì vậy, trở nên có thể vượt qua.

Giống như cậu đã khám phá được một quy luật ẩn tàng của thế giới mà trước đây không có. Một sự hiểu biết về bản chất mang đến cho cậu một lợi thế mà khó có thể giải thích thành lời.

Theo một cách nhìn, sự biến đổi này còn thâm thúy hơn sự thay đổi mà cơ thể cậu trải qua sau khi vượt qua Ác Mộng Thứ Nhất. Cậu cảm thấy bản thân đã có bước tiến rất lớn về khả năng chiến đấu và sức mạnh nói chung, mặc dù nó không liên quan gì đến số mảnh bóng hấp thụ hay là mở khóa Kĩ Năng Phân Loại gì mới.

Nhìn về phía bầu trời, Sunny tự hỏi liệu đây có phải là cách mà Nephis nhìn thế giới này.

'Có lẽ vậy. Làm chủ thân thể, làm chủ tâm trí. Đúng không?'

Cậu vẫn còn lâu mới có thể xem là một bậc thầy. Nhưng có cảm giác là cậu đang đi đúng đường.

Một thời gian sau, Sunny đi đến bờ vực ở phía tây.

Nephis đang ngồi đó, chân cô lơ lửng trên vực thẳm. Cô nhìn về phía tây, suy nghĩ gì đó.

Cậu ngồi xuống cạnh cô gái tóc bạc và nhìn theo hướng mắt cô, cố đoán cô đang nghĩ gì.

Như mọi khi, cậu thất bại. Ngôi Sao Thay Đổi vẫn khó hiểu.

Sunny cựa quậy tại chỗ, cảm thấy hết sức xấu hổ. Cuối cùng, cậu lấy hết sự can đảm để nói:

"Cô cứu mạng tôi hai lần ngày hôm qua."

Nephis liếc qua cậu rồi lại quay đi.

"Đúng vậy."

Ngập ngừng, cố tìm đúng từ ngữ. Cuối cùng, không thể tìm ra gì cả, cậu đành nói đơn giản:

"Cảm ơn."

Lần này, cô ta nhìn cậu lâu hơn. Gương mặt bình tĩnh và hờ hững.

"Không cần cảm ơn tôi. Không có cậu và cái bóng, chúng ta đã chết chìm trước khi đến được vách núi hoặc là bị một đám cua ăn xác xé xác trong mê cung."

Sau câu nói dài đến bất ngờ đó, cô trở nên im lặng rồi sau một lúc mới nói thêm:

"Chúng ta là đồng minh."

Sunny gật đầu, biết cô nói đúng. Nhưng mà, Nephis đã làm quá trách nhiệm để giữ lại tính mạng cậu. Kể cả nếu như cậu đã làm phần của mình, thì không phải ai cũng sẽ làm đến mức mà Nephis đã làm để đáp trả.

Nhưng mà, cậu không nói gì thêm. Chủ yếu là vì cậu có thể tưởng tượng được câu trả lời của cô ta.

Nhìn chằm chằm vào cậu, cô sẽ im lặng một lúc rồi nói gì đó như là "Vì tôi muốn" hoặc là "vậy là vậy thôi" với giọng nói bằng phẳng. Rồi lại sẽ có một sự im lặng ngượng ngùng.

Nở một nụ cười khó phát hiện, Sunny nhìn đi nơi khác.

Một hai phút sau, cậu nói:

"Đó là Khiếm Khuyết của cô đúng không? Cơn đau đớn mà cô phải chịu mỗi khi dùng Kĩ Năng?"

Nephis không nói gì trong mộc lúc. Rồi đơn giản trả lời:

"Đúng."

Sunny nhìn cô. Bóng dáng Ngôi Sao Thay Đổi bình tĩnh và xa cách. Làn gió trêu đùa mái tóc ngắn màu bạc.

"Cảm giác như thế nào?"

Cô nhìn về phía xa.

"Như bị thiêu sống."

Cậu thở dài, cố tưởng tượng sự đau đớn mà một người bị thiêu sống phải chịu. Như thường lệ, Ma Pháp vẫn cứ độc ác và nham hiểm.

"Xin lỗi," cậu nói khẽ sau một chút.

Nephis nhún vai, không quay đầu.

"Chỉ là đau đớn mà thôi."

Sunny quay mặt, cố giấu biểu hiện của mình.

'Chỉ là đau đớn.'

Có thể đó là những từ buồn bã nhất mà cậu từng nghe thấy.

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.