Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hang Ổ Bí Mật

Phiên bản Dịch · 1475 chữ

Chương 529: Hang Ổ Bí Mật

Phòng tập khá lớn và hoàn toàn chìm trong bóng tối. Sunny ra lệnh cho căn nhà, và ngay lập tức, ánh sáng chói lòa đuổi đi hắc ám, để lộ sàn nhà, tường và nóc đều được bọc những tấm giáp sứ hợp kim cường lực.

Một vài những tấm cường lực kia đã có những vết nứt, Sunny cay đắng biết rõ rừng vết một...dù sao thì, những vết nứt đó là kết quả từ việc Thánh liên tục đập cậu vào sàn nhà. Chỉ nhìn nó cũng khiến Sunny đau đớn toàn thân.

'Mình sẽ phải thay thế vài tấm sớm thôi...'

Cậu ra khỏi thang máy và đi về phía một cái giá để đủ loại vũ khí. Những món vũ khí đó được làm từ vật liệu tổng hợp cường lực để có thể chịu đựng sự mãnh liệt của những đợt tập luyện của một người Thức Tỉnh, và cũng đã mất cậu một gia tài. Buồn là, Sunny thậm chí còn chưa từng chạm đến chúng, vì việc rèn luyện với đồ thật thì hiệu quả hơn rất nhiều.

'Hừm...'

Đằng sau cậu, Rain đi vào phòng tập và tò mò nhìn quanh. Không gian này trông tăm tối và bí ẩn, như một hang ổ của một con quái vật huyền thoại vậy.

"Anh thường đến đây?"

Sunny liếc nhìn qua.

"Đương nhiên rồi. Đây là nơi anh ngủ."

Cô bé hơi bất ngờ, nhưng rồi có vẻ như hiểu được ý nghĩa của câu trả lời đó.

Với những người bình thường, một nơi trú ẩn như này chỉ hữu dụng khi mà có Cổng mở ra gần họ. Nhưng mà những người Thức Tỉnh thì gần như là không có khả năng tự vệ khi ở thế giới Mộng Ảo. Họ cần sự bảo vệ của một hầm trú ẩn dưới lòng đất hơn nhiều, vì cơ thể trống rỗng của họ có thể dễ dàng bị tiêu diệt trong lúc tinh thần lang thang ở thế giới kia.

Ánh mắt cô đi đến cái buồng ngủ trông như cái quách bằng thép kia, rồi đi ngang qua nó. Đột nhiên, mắt Rain sáng lên.

"Wow! Đó là buồng Mộng Cảnh?"

Sunny chần chừ, bị phản ứng mạnh mẽ của cô bé làm giật mình.

"Ờ...chắc rồi. Tại sao?"

'Cái buồng ngủ siêu đắt tiền của mình ấn tượng hơn nhiều! Tại sao con bé lại hứng thú hơn với thứ đồ chơi kia?'

Cô bé tuổi teen đi về phía hốc tường với hai cỗ máy và quan sát một cái với sự tò mò vô cùng. Cái quách tối tân, xa hoa không nhận được chút chú ý gì.

"Anh thường xuyên chơi?"

Cậu trợn ngược mắt, rồi nhún vai.

"Đôi lúc, chắc vậy? Khi có thời gian. Chiến đấu với những người Thức Tỉnh khác giúp sự tiến bộ của bản thân."

Rain thở dài ghen tị.

"Ngầu thật. Vài người bạn trong lớp em cũng có buồng Mộng Cảnh của riêng họ. Đương nhiên là họ chơi phiên bản dành cho người bình thường, nhưng mà nghe vẫn rất tuyệt vời."

Sunny mỉm cười.

"Gì, em muốn chơi?"

Rain nhìn cái buồng vài giây, rồi chậm rãi lắc đầu. Khi cô bé lên tiếng, giọng nói đó nghe quá trưởng thành đối với tuổi cô:

"Không...không thật sự. Chỉ vui khi chơi với bạn mà thôi."

Cậu hơi cau mày, rồi hỏi bằng giọng trung lập:

"Tại sao chứ, em không có bạn?"

Cô gái tuổi teen thở dài, rồi dời ánh mắt khỏi buồng.

"Không. Em từng có rất nhiều ở trường cũ, nhưng sau khi bố em giúp em nhập học ở nơi này...thì, em chỉ đi học rồi đi về nhà. Những người ở đó không...quá thân thiện."

'Có thể nói vậy...'

Sunny nhìn cô bé rồi mỉm cười rộng rãi.

"Ừ thì, bạn bè là quá được xem trọng! Anh chưa từng có người bạn nào trong lúc lớn lên, và nhìn anh đi. Chẳng phải vẫn ổn sao?"

Cô bé nhìn cậu, sự nghi ngờ viết rõ trên mặt.

"Ừm...nhưng mà..."

Sunny nhướng mày.

"Nhưng gì?"

Rain lưỡng lự vài giây, rồi tò mò hỏi:

"Anh không phải là có bạn gái sao?"

Sunny chớp mắt.

'Hở?'

"Đợi chút...gì cơ? Bạn gái nào? Đừng nói là em tưởng anh và Effie..."

Rain cười khúc khích.

"Thật ra thì ban đầu em nghĩ vậy. Nên em đã hỏi Effie, và chị ấy nói là anh đã có bạn gái."

Mắt Sunny giật giật.

'Effie chết tiệt! Mình thật sự sẽ giết cô ta...tốt hơn hết, mình sẽ bắt Thánh giết cô ta! Bao nhiêu lần mình phải lặp lại cái trò đùa ngu ngốc về mình với Jet là không buồn cười? Lần đầu nó đã không buồn cười, và chắc chắn lần thứ một trăm cũng sẽ không khá hơn!'

...Cậu mở miệng định tức giận phản bác. Nhưng mà, những lời tiếp theo của Rain khiến cậu im lặng.

"Chị ấy nói là anh mang hoa đến cho cô ấy mỗi tuần, và thậm chí đôi lúc còn ghé thăm mẹ của cô ấy. Em nghĩ như vậy là rất ngọt ngào."

Sunny đông cứng, nhìn chăm chú cô bé với biểu hiện nặng nề. Cảm giác được phản ứng của cậu hơi kì lạ, Rain cau mày:

"Ờ...em nói gì sai?"

Cậu chần chừ vài giây, rồi quay đi.

"Không. Chỉ là Effie đôi khi thích lắm mồm. Cô ấy đáng lẽ không nên nói với em về những thứ đó."

Không thật sự hiểu được chuyện gì đang xảy ra, nhưng cảm thấy sự u ám ẩn giấu trong giọng nói đó, cô bé tuổi teen ngượng nghịu mỉm cười.

"Ồ, em vừa khiến chị Effie gặp rắc rối?"

Nhìn chăm chú đống vũ khí tập luyện, Sunny thở dài.

"...Không. Chỉ là...đúng là có một cô gái mà anh mang hoa đến mỗi khi có thời gian. Nhưng cô ta không phải bạn gái anh."

Rain mơ hồ nhìn cậu.

"Vậy...ờ...tại sao anh lại mang hoa đến cho cô ấy?"

Sunny quay lại và nhìn cô với ánh mắt tăm tối. Rain đột nhiên rùng mình, nhận ra cô bé chưa từng thấy Sunny...lạnh lẽo như thế này.

Vài giây sau đó, cậu nói bằng phẳng:

"Đó là vì anh đã thoát khỏi thế giới Mộng Ảo, và cô ấy thì không. Em hiểu chưa?"

Cô bé suy nghĩ vài giây, hơi tái đi, và gật đầu.

Sunny lắc đầu.

"Anh không cho là em hiểu. Và hi vọng rằng em sẽ không bao giờ hiểu."

Dứt lời, cậu lấy một cái khiên tròn và một thanh kiếm thẳng từ trên tường, nhắm mắt một giây, rồi buộc một nụ cười dễ dãi hiện lên mặt mình.

"...Sao cũng được, đây là thứ em sẽ tập luyện với kể từ ngày hôm nay. Chúng có lẽ hơi nặng với em, nhưng mà cân nặng đó sẽ giúp rèn luyện cơ thể em. Em nghĩ sao?"

Vẫn hơi cảm thấy ngượng ngùng, Rain nhận lấy vũ khí, cân đo chúng trong tay, rồi hắng giọng.

"Ờ...thật ra, em thích vũ khí tầm xa hơn. Đó là thứ mà em chủ yếu dùng ở trường."

Sunny lắc đầu.

"Vũ khí tầm xa là rất tuyệt, và em chắc chắn là nên biết cách dùng chúng. Nhưng mà chúng ngừng tuyệt vời ngay khi một Sinh Vật Ác Mộng đến gần em, và tin anh đi, chúng sẽ làm vậy. Nên em sẽ học cận chiến trước đã."

Rain nhìn cậu với chút bướng bỉnh.

"Nhưng Night của Nightingale là một cung thủ, và anh ấy là một người hùng với Tên Thật."

'Ôi thần thánh...đừng nói em gái mình cũng là fan của hắn! Kai chết tiệt...cứ đợi đó...'

Sunny nhìn chăm chú cô bé vài giây, biểu hiện không đọc nổi. Sau một lúc, cậu nói bằng giọng kì lạ:

"Night của Nightingale biết bay. Em biết không? Dù sao đi nữa, học cách dùng kiếm trước. Nếu em làm được, anh sẽ bắt hắn tự mình dạy em cách bắn cung. Được chưa?"

Rain cười.

"Ừm...chắc rồi! Lúc bắt anh ấy làm vậy, sao anh không mời ảnh qua ăn tối luôn?"

Sau đó, cô bé che mồm và cười lớn hơn nữa.

Sunny thở dài nặng nề, rồi lắc đầu.

'Con bé này...hết thuốc chữa rồi đúng không?'

Cậu chờ đến khi Rain ngưng cười, rồi nói với giọng nghiêm khắc:

"Trước khi chúng ta bắt đầu, thì anh sẽ hỏi em một câu."

Cô bé nhìn cậu, biến trở lại thành cô bé nghiêm túc, hiếu học.

"Ừm?"

Sunny im lặng vài giây, rồi hỏi:

"...Em nghĩ tinh túy của chiến đấu là gì?"

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.