Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mắc Kẹt

Phiên bản Dịch · 1669 chữ

Chương 519: Mắc Kẹt

Sunny lăn qua vai và nhảy đứng dậy, lưỡi kiếm Cảnh Tượng Tàn Nhẫn chém xuyên qua một dây leo mà bay trong không trung cố bắt lấy cậu. Máu chảy xuống lưng, độc đang tiến vào phổi.

Tệ hơn nữa, một lượng với nồng độ đặc biệt cao chắc là đã vào máu cậu thông qua gai đen. Sunny đột nhiên trở nên bệnh tật và yếu ớt, và một cảm giác tê liệt lạnh lẽo lan ra khắp bên trái cơ thể, chịu tổn thương nhiều nhất.

Cậu vẫn có thể di chuyển, và Dệt Máu đã làm việc để chứa đựng và nuốt lấy độc tố. Nhưng trước khi nó thành công, Sunny đang ở trong tình thế nguy hiểm.

Nghiến răng, cậu lao sang một bên, hi vọng có thể thoát khỏi ánh mặt trời và dùng Bước Bóng Tối để đến sinh vật khủng khiếp ở trung tâm khoang chứa hàng. Trước khi cậu có thể chìm vào sự cứu rỗi của bóng tối, thì một sợi dây leo to đùng đã nghiền nát vào tấm gỗ sàn, phá nát nó và chắn đường cậu.

Sunny đông cứng trong một tích tắc, nhận ra không có nơi để trốn thoát. Hàng tá những sợi dây leo đã di chuyển về phía cậu, lấp lánh trong ánh mặt trời trong lúc những đám mây sương mù những thứ phấn độc thoát ra bề mặt chúng. Mặc dù phần rễ này của dây leo là không quá linh hoạt, nhưng mà chỉ về mặt số lượng cũng khiến người khác khó có thể sống sót đợt tấn công của chúng.

Tệ hơn, những thứ dây leo kia đang co giật, kéo càng lúc càng nhiều chiều dài của nó vào trong khoang chứa hàng.

Cậu chửi thể.

...Ít nhất thì áp lực bên phía Người Giữ Lửa đã hơi giảm đi.

Nhưng còn Sunny...Sunny thì chỉ cách cái chết có một giây.

Cậu sẽ không thể đến được con quái vật nếu không có sự giúp đỡ của bóng tối, nhưng mà bị ánh mặt trời tàn nhẫn chiếu rọi, cậu không có cơ hội chìm vào sự ôm ấp của nó.

Tất cả những gì cậu có thể làm là dùng bóng của bản thân mình.

Ra lệnh cho một cái ngừng quấn quanh cơ thể cậu, Sunny cử nó về phía cái xác ghê rợn và loạng choạng trong lúc sức mạnh và đồ bền bỉ mà nó cung cấp biến mất. Cái bóng thứ hai lướt từ Cảnh Tượng Tàn Nhẫn và đính vào chân cậu, dùng làm điểm mà cậu sẽ dùng để bước.

Bây giờ, cậu chỉ phải sống sót một giây ngắn ngủi mà sẽ mất cái bóng đầu tiên đến được mục tiêu.

...Nói dễ hơn làm.

Đẩy sự dẻo dai của cơ thể đến giới hạn, Sunny cảm thấy khớp xương rên rỉ và những sợi dây chằng run rẩy trên ngưỡng cửa xé rách. Vặn người ở một góc độ khó tưởng, cậu né một dây leo, đặt tay lên mặt thảm rêu nâu, và thực hiện một cú xoay người kì lạ, vừa đủ trượt qua hai cái nữa.

Nếu không nhờ sự rèn luyện tra tấn mà cậu đã đặt bản thân qua để có thể thỏa mãn yêu cầu phi nhân loại của Khiêu Vũ Bóng, thì việc này đã là bất khả thi.

Cảm giác làn da trên lòng bàn tay nóng cháy, như thể bị nhúng vào axit tiêu hóa, cậu rút tay lại khỏi đống rêu nâu và ngay lập tức nhảy ra phía sau để cứu bản thân khỏi cảnh bị quấn bởi những sợi dây leo. Cậu đủ nhanh chóng để tránh việc bị bắt lấy, nhưng không đủ nhanh để thoát mà không chịu chút thương tổn. Những cái gai đen đâm vào phần bên phải, và nhiều máu hơn nữa chảy xuống cơ thể cậu, trong lúc nhiều độc hơn nữa tiến vào mạch máu.

"Argh!"

Sunny cúi người, vô vọng lao sang một bên, rồi lăn đi và ném mình lên cao từ một vị trí bất khả thi, cảm giác những dây chằng như muốn đứt. Né một đống dây leo như một con ruồi bị vây quanh bởi một mạng nhện đang thu lại.

May mắn là, cậu chỉ phải sống sót cái mê cung di chuyển, chết người này một giây.

Trước khi những sợi dây leo có thể trở thành một rào cản không thể xuyên phá quanh mình, Sunny chìm vào cái bóng của mình và xuất hiện ngay trước đống rêu nau ghê tởm kia...và phần còn lại còn con người bị bọc trong nó.

Cảnh Tượng Tàn Nhẫn lóe lên ánh sáng thuần khiết, và trong một động tác trôi chảy, cậu đâm lưỡi kiếm rực sáng vào ngực con quái vật.

'Bắt được mày rồi!'

Và rồi...

Không có gì xảy ra.

Cái xác không hề phản ứng với vết thương trí mạng kia chút nào. Gương mặt ghê rợn của nó vẫn bất động, đôi mắt đầy sự trống rỗng đáng sợ, cơ thể nó là một đống lộn xộn ghê gớm giữa da thịt và những thứ dây leo nâu.

Đống rêu tiếp tục co giãn, và bản thân những sợi dây leo tiếp tục đuổi theo kẻ xâm lấn. Kể cả ngọn lửa thần thánh cũng có vẻ không có hiệu quả gì với con Quái Vật Đồi Bại.

Sunny tái đi.

'Cứt...'

Cậu vặn Cảnh Tượng Tàn Nhẫn, hi vọng nó sẽ có hiệu quả gì đó, nhưng đều là vô lực. Con Quái Vật Đồi Bại đơn giản là không chịu chết, vì lý do gì đó, và cái xác cổ đại mà là nguồn gốc có vẻ như hoàn toàn miễn kháng với lửa, kể cả nếu như bản thân đống dây leo thì yếu với lửa.

Thông tin mà Cassie nói với cậu là đến từ Bậc Thầy Roan, người mà đã từng chiến đấu với đống dây leo. Nhưng mà ông ta cũng chưa từng tiến vào con thuyền, nên đương nhiên là vị hiệp sĩ griffin điển trai kia không thể nào biết được bản thân sinh vật lại không có chung điểm yếu với những thứ chi đầy gai của nó.

'Chết tiệt! Giờ thì sao?!'

Những sợi dây leo đã đến gần cậu...

Trước khi chúng có thể bắt lấy Sunny, thì hai ánh mắt rubi cháy lên từ trong bóng cậu, và một bóng người duyên dáng của một vị hiệp sĩ ác ma lao ra từ đó. Lưỡi kiếm giống đá lóe lên không trung, dễ dàng cắt đứt vài sợi dây leo, và cái khiên của cô đập vào bức tường dây leo đang đến gần, đẩy nó đi và khiến cả khoang chứa hàng run rẩy.

Bây giờ Thánh đã là Vượt Bậc, và được cường háo bởi một cái bóng của cậu, sức mạnh của cô là thật sự đáng sợ. Ác ma trầm mặc xoay trong đống dây leo, cắt chúng như một người làm vườn điên loạn. Trong một lúc, không có thứ nào có thể chạm đến cô.

Sunny quấn cái bóng thứ hai quanh mình và thu lại Cảnh Tượng Tàn Nhẫn, điên cuồng suy nghĩ.

'Cái quái gì...làm sao giết được thứ này?!'

Cậu có thể thử đặt Lời Thề Vỡ gần nó và rút lui...nhưng không, đó sẽ không hiệu quả. Không như con Mimic Châm Chọc, kẻ mà đã bị làm cho bất động bởi Nghiền Ép, thứ bị mắc kẹt trong khoang chứa hàng này chỉ việc di chuyển một dây leo của nó và nghiền nát món bùa kia.

Và nếu Sunny cố ngăn nó không thể làm vậy, thì cậu sẽ bị tổn thương linh hồn kia làm cho chịu chết trước. Kể cả với sự giúp đỡ của Áo Choàng Địa Ngục, cậu vẫn chỉ là một Thức Tỉnh Giả...linh hồn của một con Quái Vật Đồi Bại là to lớn và bền bỉ hơn rất, rất nhiều.

Để Thánh tự lo liệu cũng không phải lựa chọn, vì ngay cả với sức mạnh mới của mình, cô vẫn không có cơ hội sống sót một trận chiến với sinh vật hùng mạnh này chỉ riêng mình. Không phải Quái Vật Đồi Bại nào cũng là ngang bằng, và hai người họ đang rất đen đủi đụng phải thứ đặc biệt đáng sợ.

Vậy thì...còn gì khác?!

Sunny không thể tổn thương bản thân con quái vật ghê tởm kia...nhưng cậu có thể tổn thương những sợi dây leo. Sẽ kéo được thêm thời gian để cậu có thể suy nghĩ giải pháp...

Nhảy lùi lại, cậu chém về phía gốc của một dây leo dày cộm mọc ra từ cánh tay của người cổ đại kia, khiến nó đứt lìa. Tác dụng phụ của đòn tấn công này, cái xác có vẻ như đã lấy lại chút điều khiển tay nó, đang chậm rãi giơ lên và vươn về phía Sunny.

'Chết tiệt!'

Đột nhiên có một cảm giác bệnh hoạn, lạnh lẽo lắng trong tim mình, cậu vội vã tạo nhiều nhất có thể khoảng cách giữa bản thân và cái xác.

Nhưng mà, con quái vật lại không có vẻ tấn công. Tay nó gắng gượng giơ lên, bị giữ lại bởi một đống dây leo mọc ra từ nó. Chật vật chống lại gánh nặng tồi tệ này, nó co giật và hơi di chuyển, rồi đứng yên. Một ngón tay run rẩy.

Sinh vật kia...có vẻ như đang chỉ về phía thứ gì đó.

Và lần đầu tiên, biểu hiện trong đôi mắt trống rỗng của nó thay đổi, phản bội việc vẫn còn một vết tri giác bị mắc kẹt bên trong cơ thể tàn tạ kia.

Đôi mắt tồi tệ không cháy lên sự khát máu hay là phẫn nộ. Thay vì đó, chúng tràn đầy đau đớn và...cầu xin.

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.