Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hiện Thực Tàn Khốc

Phiên bản Dịch · 1371 chữ

Chương 503: Hiện Thực Tàn Khốc

Sunny hơi rục rịch trong ghế, một biểu hiện ảm đạm hiện lên mặt.

'Người?'

Tại sao một Bậc Thầy lại phải săn một con người? Có cảnh sát cho việc đó.3

Đương nhiên là trừ khi người kia cũng Thức Tỉnh...

Sunny biết là những đặc vụ của chính phủ - những người mà cũng mang Ma Pháp Ác Mộng - giải quyết những người Thức Tỉnh phạm pháp, đơn giản là vì những cảnh sát thường bất lức trước những tội phạm mà sở hữu sức mạnh phi nhân loại và có những Kĩ Năng Phân Loại kì lạ và nguy hiểm. Nên việc Bậc Thầy Jet có liên quan đến việc đó của chính phủ cũng là hợp lý.

Nhưng nói thật thì cậu lại không biết quá nhiều về những chuyện này thường xảy ra như thế nào.

Liếc sang cô ta, Sunny hỏi:

"Là một tội phạm Thức Tỉnh?"

Bậc Thầy Jet liếc sang cậu một cái.

"Một...tội phạm? Ừ, cậu có thể nói vậy."

Cô im lặng vài giây, rồi tự đính chính.

"Không, thật ra, thì đừng nói vậy. Người chúng ta phải tìm không phải một tội phạm. Hắn là một con thú...một thú dại."

Sunny cau mày.

"Chọn từ thú vị nhỉ.''

Bậc Thầy Jet tập trung điều khiển PTGTCN, nên không trả lời ngay. Nhưng mà khi cô trả lời thì giọng nói có vẻ bình tĩnh đến kì lạ:

"Cậu không còn là một người Ngủ không biết gì cả nữa, Sunny, nên tôi sẽ nói thẳng. Cậu, hơn đa số, nên hiểu được. Ác Mộng, thế giới Mộng Ảo...chúng đè nén người ta. Vài người chịu đựng, vài người bị bẻ gãy. Vài người mang theo những cơn ác mộng trở về thế giới thực cùng với họ."

Một biểu hiện hắc ám chậm rãi hiện lên mặt cô.

"Từ những gì tôi nghe nói về Vùng Đất Lãng Quên, thì cậu đã chứng kiến thứ tệ hơn mà Ma Pháp làm với chúng ta. Đúng vậy, những người Thức Tỉnh chúng ta là ở trên đỉnh thế giới...ít nhất thì những người còn sống là. Chúng ta có đặc quyền, tiền bạc, quyền lực. Nhưng mà dấu vết nó để lại thì không bao giờ biến mất. Sau mọi đau đớn, đổ máu, và kinh hoảng...sau những thứ chết tiệt mà vài người may mắn như chúng ta bị ép phải sống sót, nhiều người sẽ tan vỡ."

Bậc Thầy Jet nhìn đường, đôi mắt băng giá đầy sự lạnh lẽo khó tưởng tượng.

"...Vài người vỡ ít, vài người vỡ rất nhiều. Chính phủ luôn miêu tả những người Thức Tỉnh chúng ta là mạnh mẽ và cao quý, những cứu tinh của thế giới...nhưng thật sự, đa số chúng ta đều đi ngay tại mép vực, chỉ cách sự điên dại một bước. Tất cả những tổn thương đó thật sự lộn xộn một con người, cậu biết không? Một đống lộn xộn to lớn. Nên, khi mà một người Thức Tỉnh mất điều khiển và bước ra bước cuối cùng đó...cậu nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra?"

Sunny im lặng một lúc, suy nghĩ về những thiệt hại và một người Thức Tỉnh điên cuồng có thể gây ra ở thế giới thường. Biểu hiện của cậu trở nên ảm đạm và nặng nề.

Thậm chí còn không muốn tưởng tượng.

"Khi chuyện đó xảy ra...cô nhận được một cuộc gọi."

Bậc Thầy Jet liếc sang cậu và mỉm cười.

"Thông mình. Đúng, khi một người Thức Tỉnh mất kiểm soát, tôi - hoặc là ai đó như tôi - sẽ nhận một cuộc gọi. Những thứ như này thường không lộ ra công chúng, vì chính phủ không muốn vậy. Lý do dễ hiểu. Mọi việc được giải quyết trong im lặng, vậy nên, chúng ta giờ đang như này đây."

Sunny không nói gì trong một lúc. Rồi cậu hỏi:

"Vậy thì, chính xác là sẽ có chuyện gì xảy ra? Chúng ta tìm đến tên kia, nói chuyện với hắn hay là áp đảo hắn, rồi đặt còng lên tay hắn? Bắt giữ hắn?"

Quả là một ý nghĩ buồn cười. Cậu, đi bắt giữ người khác. Sunny đã ở phía bên kia phương trình này vài lần trog quá khứ, và chưa bao giờ tưởng tượng rằng bản thân sẽ đặt còng tay lên ai khác chứ không phải ngược lại.

Bậc Thầy Jet nhìn cậu với ánh mắt phức tạp. Gần như...thương hại?

"...Không. Chúng ta sẽ không bắt giữ hắn."

Sunny chớp mắt vài lần.

"Vậy hắn ta sẽ được tự do rời khỏi như thể không có gì xảy ra đến khi xử án?"

Đương nhiên là có một câu trả lời khác tăm tối hơn nhiều...

Như thể đọc được ý nghĩ của cậu, Jet chậm rãi lắc đầu.

"Không. Không, hắn sẽ không thể rời đi đâu cả."

Sunny nhìn ra cửa sổ.

"...À."

Bậc Thầy Jet thở dài.

"Nếu họ gọi tôi, thì tình hình đã vượt qua mức đó rồi. Suy nghĩ đi...nếu một người bình thường cần bị giam giữ, thì cậu có thể cho họ vào tù. Nhưng chúng ta...chúng ta là người Thức Tỉnh. Thực tế là không có nhà tù nào có thể được xây để chứa chúng ta. Không thể khi mà mỗi Phân Loại đều độc nhất, và yêu cầu biện pháp giam giữ độc nhât. Nên sẽ không có bắt giữ, và sẽ không có xử án."

Cô tăng tốc lên nữa, rồi nói bằng phẳng:

"...Sẽ chỉ có xử tử."

Sunny nhìn ra cửa sổ, không chắc bản thân cảm giác như thế nào về việc đó. Đúng, những thứ Bậc Thầy Jet nói là hợp lý. Người Thức Tỉnh quá mạnh mẽ, và quá nguy hiểm. Nếu một trong số họ mất kiểm soát, thì họ cần phải được giải quyết, bằng cách nào đó. Trong một thế giới hoàn hảo, thì họ sẽ được trải qua cùng trình tự như là người bình thường.

Họ sẽ bị bắt giữ, ra tòa, và hoặc là bị nhốt trong tù hoặc là nhận được giúp đỡ trong một viện tâm thần.

Nhưng thế giới không hoàn hảo.

Vậy nên, họ sẽ chỉ bị săn lùng và xử tử, và cả vụ việc sẽ bị quét đi sạch sẽ để gìn giữ hình ảnh không tì vết của những người Thức Tỉnh.

Mặc dù tàn khốc, nhưng đây là hiện thực. Cậu không phản đối ý tưởng đó. Cậu chỉ không biết nên có cảm xúc như thế nào vào ngay lúc này, cậu sẽ trở thành một người thi hành án tử đó.

Cuối cùng quay sang Bậc Thầy Jet, Sunny lưỡng lự vài giây, rồi hỏi:

"Vậy tại sao gọi tôi mà không phải người khác? Tại sao gọi tôi giúp đỡ?"

Bậc Thầy Jet liếc sang cậu rồi mỉm cười.

"Thật sự thì có ba nguyên nhân."

Cô phóng qua một ngã tư, suýt đâm vào một phương tiện chở hàng hóa nặng nề, và rồi né nó vào khoảnh khắc cuối cùng.

"Trước tiên, tôi biết cậu. Có nhiều người mà có thể giúp đỡ, nhưng rất ít người mà tôi tin tưởng giao lưng cho."

Sunny gật đầu, vui vẻ kì lạ khi nghe vậy.

"Thứ hai, từ thông tin ban đầu tôi nhận được, nghi phạm có lẽ có một Phân Loại mà có phần tương tự với cậu. Có độ quen thuộc cao với bóng tối. Nên, cậu sẽ hữu ích khi chúng ta theo dấu hắn, và nếu như có vấn đề, thì hắn sẽ không thể dễ dàng trốn thoát."

'Một người dùng bóng khác...thú vị.'

Cô cho cậu ánh mắt bình tĩnh, rồi nói thêm:

"Và cuối cùng...có rất nhiều người làm việc cho chính phủ, nhưng rất ít người phù hợp cho loại việc này. Không như cậu và tôi."

Sunny cân nhắc lời đó. Sau một lúc, cậu hỏi:

"Vì tôi đến từ ngoại ô, giống như cô?"

Bậc Thầy Jet im lặng một lúc, rồi nở một nụ cười sáng lạn.

"...Không. Vì cậu là một kẻ giết người. Giống như tôi."

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.