Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Viện Binh

Phiên bản Dịch · 1667 chữ

Chương 494: Viện Binh

Sunny chưa từng vui vì được gặp ai đến vậy trong đời. Bậc Thầy Jet đến vừa kịp lúc, cứu cậu không phải hối hận vì đã quyết định cử Thánh đi cứu Rain.

...Còn không kể đến nhìn cô ta thật sự đẹp mắt nữa chứ.

Quan trọng hơn - cắt đứt tay con Bạo Chúa Ngã chỉ với một đòn tấn công! Ngay cả với một người Vượt Bậc, thì đó vẫn là một kì công. Bạo Chúa không phải loại sinh vật mà người ta thường dám đơn độc thách thức. Thay vì vậy, chúng là những thứ kinh dị mà có khả năng tàn phá cả một tổ đội những người giàu kinh nghiệm chiến đấu.

Những Bậc Thầy hiếm khi hợp tác với nhau, chỉ đơn giản là vì có không quá nhiều người bọn họ để có thể làm vậy. Nhưng mà đối mặt với một bạo chúa là một trong những việc mà sẽ đẩy họ tạo thành tổ đội. Và kể cả vậy, không có đảm bảo là mọi người đều sẽ sống sót trận chiến đó.

Thật sự, Thầy Julius không hề phóng đại khi nói ngay cả những vị Thánh cũng phải dè chừng Kẻ Gặt Hồn Jet.

Dù vậy...mặc dù sự xuất hiện của cô là vô cùng ấn tượng, nhưng liệu cô có thể chiến đấu một con bạo chúa và sống được? Ngay cả khi tên tộc trưởng đã bị thương nghiêm trọng, vết thương đó đến từ một đòn tấn công bất ngờ. Bây giờ cô đã đánh mất lợi thế đó, mọi việc có thể thay đổi rất nhanh chóng.

Như thể trả lời ý nghĩ đó của cậu, Bậc Thầy Jet liếc sang.

Bất chấp việc họ bị vây quanh bởi đống xác chết, tên khổng lồ vẫn còn đừng sừng sững như một điềm báo bất lành, một nụ cười đột ngột hiện lên gương mặt lạnh giá của cô.

"...Mặt nạ ngầu đó."

Dứt lời, Kẻ Gặt Hồn phóng về phía trước, biến thành một bóng mờ màu lam. Chuyển động của cô nhanh đến mức Sunny chỉ có thể nhìn thấy vì cậu là người Thức Tỉnh, có giác quan siêu việt hơn hẳn người bình thường.

Vài thứ xảy ra cùng lúc.

Thanh quan đao bay đi và xoay nhanh đến mức nhìn như một vòng tròn mờ mờ. Nó cắt ra một đường máu trong đám quái vật, tàn sát cả chục con chỉ trong vòng một giây trong lúc nó di chuyển theo đường cong rộng.

Cùng lúc, Bậc Thầy Jet vụt qua mặt đường tan vỡ, đẫm máu và xuất hiện sau lưng con bạo chúa, rồi bắt lấy thanh đao và ngay lập tức tung ra một cú đâm khủng khiếp.

Nhưng mà tộc trưởng nhanh hơn nhiều.

Ngọn giáo gần như là dịch chuyển đến quỹ đạo của thanh đao, đặt thành một cú cản không thể đánh bại.

Rồi có gì đó kì lạ xảy ra.

Vũ khí của Bậc Thầy Jet đột nhiên biến thành ma quái và tỏa sáng ghê rợn, và đơn giản xuyên qua thân giáo, rồi dễ dàng đâm vào...không, xuyên qua bộ giáp sinh vật kia, cắm sâu vào ngực hắn.

Đúng vào nơi mà nên là hồn tâm của hắn.

'Cái...'

Nhưng mà mọi việc không đúng kế hoạch của cô. Sunny nghi ngờ như vậy là vì Jet hơi cau mày, và việc con bạo chúa không hề chậm lại chút nào.

Thay vì bị tổn thương linh hồn hoặc là bị phá hủy một tâm, tên khốn kia chỉ tiếp tục bước về phía trước và nâng lên ngọn giáo của hắn, thứ mà đột nhiên cháy lên ánh sáng chói lòa và khiến cả khu vực ngay trước Cổng lấp đầy ánh sáng đỏ đe dọa.

Sunny thở dài.

"Ừ thì...đó là dấu hiệu để mình cút khỏi nói này."

Đây không phải trận chiến mà cậu có thể giải quyết, ít nhất là không phải ở trạng thái hiện tại. Bậc Thầy Jet có vẻ như kiểm soát được tình huống - kể cả nếu như cô không phải đối thủ của Tộc Trưởng Gò Mộ, thì cô ít nhất cũng sẽ có thể kiềm chân hắn đến khi phần còn lại của lực lượng chính phủ đến.

Sunny thì có lẽ sẽ bị xóa sổ chỉ bởi dư âm từ trận chiến kia.

Vì Thánh vẫn đang ổn trong phòng thể dục của trường, bảo vệ cả đám trẻ và những giáo viên, cậu cũng không phải lo cho Rain.

Bây giờ chỉ còn phải...

Kiếm thêm mảnh bóng, và hi vọng rằng, thêm một hai Ký Ức trong lúc Kẻ Gặt Hồn làm việc nặng!

'Nhưng may mà cô ta đến sớm hơn mười ba phút...đúng là nhân viên ưu tú mà! Mình bắt đầu hiểu tại sao Bậc Thầy Jet luôn có vẻ thiếu ngủ. Hi vọng chính phủ tăng lương cho cô ta...'

Với ý nghĩ đó, Sunny nhặt mình khỏi mặt đất và dùng Bước Bóng Tối để đến gần sáu người Thức Tỉnh, những người họ sắp bị đám Sinh Vật Ác Mộng áp đảo.

Nói thật thì việc họ sống đến tận giờ đã là kì tích.

Một lần nữa gọi ra thanh odachi, Sunny cắt một tên thợ săn mà đang nhắm về phía cô gái kia với cung của hắn, rồi thoáng nhìn qua cô.

Có gì đó bùng nổ sau lưng cậu, về hướng mà Bậc Thầy Jet đang chiến đấu với con bạo chúa, khiến hình ảnh của cậu bị nhuộm màu đỏ đậm.

''Lãnh Chúa Tạp Chủng! Chúng ta nên làm gì?!"

Chẳng phải rõ ràng hay sao?

'Chạy đi, đám ngu!'

Nhăn nhó đằng sau mặt nạ đen đáng sợ, Sunny mở miệng và nói, giọng nói đầy sự phẫn uất với việc phải nói một lời nói dối lố bịch đến như này:

"Đứng lên chiến đấu."

Cô gái nhìn chăm chú cậu, một biểu hiện xấu hổ rõ ràng đột ngột hiện lên gương mặt.

"Đương nhiên...đương nhiên...đó là việc một người Thức Tỉnh phải làm..."

Đè nén một tiếng rên rỉ bực tức, Sunny gắng gượng cơ bắp đau nhức và nâng lên Rắn Linh Hồn.

'Đúng là trò đùa! Đừng có để mình thấy cái câu đó nổi tiếng trên mạng...'

Cuối cùng, Cổng được kiểm soát với, kì diệu, không thiệt hại về dân thường.

Không lâu sau khi Bậc Thầy Jet xuất hiện, lực lượng tấn công của chính phủ cuối cùng đã đến. Vài tàu bay hạ xuống từ bầu trời trong tiếng gầm rú của động cơ phản lực, và hàng chục những người Thức Tỉnh nhảy xuống, đều được trang bị giáp tối tân và mang theo những vũ khí mạnh mẽ.

Gần như cùng lúc, những phương tiện bọc giáp xuất hiện trên đường và khai hỏa về phía đám Sinh Vật Ác Mộng, những khẩu đại bạc công nghệ ma pháp hủy diệt những thứ yếu hơn và chăn những con mạnh hơn khỏi đường phố. Được dùng bởi những người bình thường, những cỗ máy này có mục đích điều khiển chiến trường và giúp những người Thức Tỉnh có thể dễ dàng hơn loại bỏ đám sinh vật mà quá khó để vũ khí nhân loại có thể tiêu diệt.

Nhiều tổ đội, cỗ máy, và những binh lính bình thường theo sau.

Bậc Thầy Jet, không thể tin nổi, rốt cuộc thật sự giết được con bạo chúa. Điểm ngoặc trong trận chiến đó đến vào lúc cô đột nhiên chuyển từ tấn công bản thân tên tộc trưởng sang nhắm về phía cái đầu lâu ba mắt mà hắn đội trên đầu.

Ngay khi cô làn cái đầu lâu rạn nứt, những ngọn lửa đỏ cháy trong mắt đám âm hồn bị dập tắt, khiến chúng yếu ớt và rối loạn. Nhiều tên đơn giản ngã xuống, mất đi tính mạng vặn vẹo của chúng.

Tên bạo chúa loạng choạng, rồi ngã vào một đống da thịt khô rang và những bộ da thối rữa, khiến cả chiến trường đẫm máu rung chuyển. Lần này, hắn thật sự đã chết.

Sau đó, thế trận nghiêng hẳn về phía nhân loại.

Phát hiện có một nhóm Thức Tỉnh đi về phía trường học để bảo vệ học sinh, Sunny hủy Thánh và liếc nhìn cảnh tượng tàn sát một lần cuối.

Tim cậu đau đớn.

...Không phải vì sự phá hủy và hỗn loạn mà đã đến với những con đường bình yên, mà là vì vô số mảnh hồn và điểm cống hiến mà cậu sẽ bỏ lỡ.

'Quá tàn nhẫn! Quá bất công!'

Ừ thì, ít nhất cậu đã nhận được một lượng mảnh bóng rất lớn, vài món Ký Ức, và thậm chí còn học được một phong cách chiến đấu sâu sắc, chết chóc và xảo quyệt mới.

Nhưng suy nghĩ đó cũng không an ủi cậu quá nhiều.

Gần muốn khóc, Sunny thở dài...

Và tan biến vào bóng tối.

Không nói gì hay yêu cầu tín dụng, Tạp Chủng biến mất cũng đột ngột như lúc hắn xuất hiện. Tất cả những gì để lại là vô vàn xác Sinh Vật Ác Mộng và kí ức của những người mà thấy hắn chiến đấu.

Một thời gian sau đó, trong một hẻm tăm tối, trống rỗng Thức Tỉnh Giả Sunless, người mà đã né tránh lời kêu gọi bảo vệ Cổng, đi về phía một góc hẻo lánh và cúi xuống nhặt lên Hòm Hám Của, thứ mà đang lén lút trông ra ngoài từ đằng sau một thùng chứa rác to.

Lấy thiết bị liên lạc, Sunny vỗ lên cái nắp của nó rồi hủy triệu hồi, rồi nhìn chăm chú màn hình với biểu hiện u ám.

Một tiếng thở dài nặng nề thoát khỏi môi.

"À, làm kẻ hèn nhát thật tốt...''

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.