Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dải Mobius

Phiên bản Dịch · 1496 chữ

Chương 473: Dải Mobius

Vì đột nhiên nhận được thật nhiều mảnh, Sunny hơi rối loạn và lung lay. Cơ thể cậu đang âm thầm tự tái tạo, trở nên mạnh mẽ hơn, quyền lực hơn...khác biệt đủ to lớn để khiến cậu cảm nhận nó trong từng tế bào.

Lúc những người Thức Tỉnh hấp thụ mảnh hồn - hoặc là mảnh bóng trong trường hợp của cậu - dung lượng của tâm họ tăng lên, và khả năng thể chất cũng sẽ hơi được cải thiện. Thường thì, nó tăng lên từng nấc nhỏ nên sự khác biệt là khó có thể đánh giá, nhưng lần này, Sunny đã làm một việc thật sự lố bịch và đã hấp thụ một ngàn bốn trăm mảnh bóng một lúc.

Cậu tự hỏi liệu có ai khác trong lịch sử từng thực hiện được kì công tương tự.

'Không...khả năng cao là không...'

Nắm lấy mép của tế đàn để giữ thăng bằng, cậu chịu đựng cảm giác sung sướng và kì lạ kia hết sức có thể.

Làm sao có ai khác làm được việc như này nếu - theo những gì Sunny biết - mọi người trừ Nephis và bản thân cậu bị giới hạn chỉ một tâm? Họ thậm chí còn không thể hấp thụ nhiều như vậy...

'Argh...'

Lúc còn ở Vùng Đất Lãng Quên, Sunny đã từ gần như không mảnh bóng nào đến hoàn toàn lấp đầy tâm với một ngàn. Trong quá trình đó, cậu đã đi từ một kẻ không khác người bình thường là mấy, đến đỉnh điểm của khả năng nhân loại, và vượt qua những giới hạn đó.

Trở thành một Thức Tỉnh Giả đã nâng bản thân cậu thậm chí còn cao hơn nữa thứ mà có thể được xem là bình thường. Cậu khỏe và nhanh hơn bất cứ thứ gì mà người bình thường hi vọng có thể đạt đến, và có khả năng cường hóa thể chất của mình thêm nữa với tinh túy, đạt đến lực lượng thật sự siêu nhân.

Và bây giờ, cậu đang trải qua một quá trình biến đổi ở quy mô tương tự với sự phát triển ở Vùng Đất Lãng Quên, trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều. Thật ra, bây giờ cậu có lẽ đã là người Thức Tỉnh mạnh nhất cả hai thế giới thực và Mộng Ảo, với ngoại lệ của những người mà có Phân Loại trực tiếp cường hóa thể chất của họ.

Và kể cả vậy, cậu vẫn còn có thể nhân đôi...thậm chí là nhân ba khả năng thể chất của bản thân với hai cái bóng.

'Điên rồ!'

Sunny hít một hơi sâu, rồi yên lặng căng lên cơ bắp, cảm giác sức mạnh mới chảy trong cơ thể. Cậu cảm thấy...phi thường. Mạnh mẽ phi thường, nhanh phi thường, bền bỉ phi thường.

Nhưng không chỉ vậy.

Dung lượng của cả hai Bóng Tâm cũng tăng lên rõ rệt, gần như gấp đôi chỉ trong vài giây. Vì vậy, lượng bóng tinh dự trữ của cậu bây giờ là sâu hơn bao giờ cả.

Có nghĩa là cậu có thể chiến đấu ở trạng thái đỉnh cao lâu hơn, dùng những pháp thuật chủ động của những Ký Ức nhiều hơn, ở dạng cái bóng lâu hơn, điều khiển hai cái bóng ở khoảng cách xa hơn, và dịch chuyển xa hơn khi dùng Bước Bóng Tối.

Nói tóm lại...Sunny vừa mới trở thành một mối họa lớn hơn bao giờ cả.

Chậm rãi làm quen với thể chất mới và cải thiện này, cậu không nhịn được mà mỉm cười.

Bây giờ cậu cuối cùng cũng dùng được những đồng xu kì diệu đó, chuyến thám hiểm thảm họa trước đó mới thật sự có thể nhìn nhận rõ ràng được. Mặc dù cậu đã chịu đựng rất nhiều và suýt chết rất gần, tất cả đều có cảm giác đáng giá, bằng cách nào đó.

Mục tiêu của cậu là trở nên mạnh hơn, và Sunny vừa mới có một bước tiến rất xa đến mục tiêu đó.

...Cảm giác thật tốt.

Trong lúc Sunny đầy những ý nghĩ thắng lợi, ánh mắt cậu rơi về phía con dao hắc diện thạch mà đang nằm trên tế đàn.

Cậu chần chừ một chút, rồi cẩn thận chạm tay lên nó, sờ lên cán dao đá lạnh lẽo.

'Liệu có được không?'

Con dao đã nằm trên tế đàn của Thánh Địa kể từ khi nhân loại sống ở đây. Gần như tất cả những người Thức Tỉnh đặt chân đến Thành Thị đều cố nâng nó khỏi bề mặt đá trắng này ít nhất một lần...kể cả Sunny.

Nhưng không ai thành công. Con dao có vẻ như nặng hơn cả bản thân vùng đất này, như thể nó dính liền với tế đàn. Cho dù người ta có cố gắng đến mấy, không ai có thể di chuyển nó dù chỉ một milimet.

Nhưng mà...cậu đã đưa ra kết luận rằng nếu bản thân đặt đủ những đồng xu lên tế đàn, con dao có lẽ sẽ tách rời khỏi nó, và rơi vào tay cậu.

Nín thở, Sunny quấn những ngón tay lên tay cầm của con dao.

'...Được đi mà?'

Đặt hết sức mạnh vào cú kéo, cậu cố nâng lưỡi dao hắc diện thạch khỏi tế đàn.

Nhưng mà con dao không chút kháng cự. Nó cư xử như bất cứ con dao nào khác, dễ dàng trượt khỏi mặt đá trắng, vì vậy khiến Sunny mất thăng bằng và té nhào ra phía sau trong một cú lăn không hề duyên dáng.

Ngồi dậy, cậu nhìn chăm chú con dao trong tay với ánh mắt hoang dã. Rồi, rùng mình.

'Cứt!'

Sunny nửa trông chờ cả Thánh Địa đột nhiên rơi vào Bầu Trời Bên Dưới, hoặc là Cổng Dịch Chuyển sẽ ngưng hoạt động. Đó là tại sao cậu chỉ định nâng nó lên một chút, rồi ngay lập tức đặt nó xuống nếu có chuyện gì không ổn xảy ra. Thay vì vậy, cậu bây giờ đang cách tế đàn vài bước, không có cách để ngay lập tức quay lại đó.

...May mắn là không có nỗi sợ hãi nào của cậu trở thành hiện thực.

Bất chấp việc con dao hắc diện thạch đã rời khỏi nơi thông thường của nó trên tế đàn, hòn đảo vẫn có vẻ ổn. Mọi thứ vẫn như vài giây trước đó.

Cậu thở phào nhẹ nhõm.

'Ừ thì...tốt. Mình không muốn làm hỏng chuyện cho mỗi người ở Đảo Xiềng Xích.'

Đứng dậy, Sunny nhìn dao hắc diện thạch. Nó có vẻ như được cắt ra từ một khối đá đen duy nhất, với lưỡi dao được mài sắc và đánh bóng. Không có gì đặc biệt về vẻ ngoài của con dao. Thật ra thì nó hơi có vẻ thô sơ, gần như đồ từ thời nguyên thủy.

Cũng có một vấn đề nhỏ.

Con dao không biến thành một Ký Ức.

'Hở...'

Sunny đã cho rằng nó sẽ tan biến thành một cơn mưa tia sáng và tiến vào tâm cậu, cũng như Mặt Nạ Weaver đã làm, hay là những Ký Ức Mảnh khi được người dùng mới nâng lên. Mordret đã nhắc đến một việc tương tự khi nói đến con dao ngà của Đền Thờ Đêm.

Hắn đã nói với Sunny rằng khi người ta phải đổ máu lên tế đàn đen, để nhận được một Ký Ức của con dao mà nằm trên bề mặt nó.

Nhưng mà con dao hắc diện thạch thì lại không hề làm vậy. Nó chỉ nằm trong tay cậu, thực chất và chân thật hết sức có thể.

Nhưng mà thứ kì lạ hơn nữa...

Là con dao không có vẻ là có dệt ma pháp. Nó, không phải nghi ngờ, là một vật phẩm ma thuật. Sunny có thể cảm giác nó là vậy, kể cả nếu như cậu không biết những tính chất của nó. Nhưng mà, khi nhìn dưới bề mặt của con dao, cậu lại không nhìn thấy những hình ảnh quen thuộc là những sợi chỉ hư ảo tự dệt quanh những điểm neo ánh sáng.

Thứ mà cậu thấy thay vì đó là một ánh sáng rực rỡ, như thể con dao chứa đầy hồn tinh. Và ánh sáng đó là một sợi dây duy nhất...

Nhưng mà nó không phải thứ sợi chỉ hư ảo thông thường kia.

Nó là...

Sunny cau mày.

Một Sợi Chỉ Định Mệnh.

Một Sợi Chỉ Định Mệnh duy nhất bằng cách nào đó được đặt vào trong con dao hắc diện thạch, tự gập lại không hồi kết quanh bản thân, hai đầu tạo thành một vòng tròn hoàn hảo, không bao giờ kết thúc.

Sunny nhìn chăm chú Sợi Chỉ kì lạ một lúc, rồi nhíu mày lại.

'...Giờ thì là vụ gì nữa đây?'

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.