Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bữa Tối Với Một Vị Thánh

Phiên bản Dịch · 1638 chữ

Chương 467: Bữa Tối Với Một Vị Thánh

Có vẻ như là cuộc đối thoại sẽ không diễn ra đến khi họ dùng xong bữa, rất hợp ý Sunny. Không chỉ vì cậu được tập trung tận hưởng thức ăn ngon lành mà gia tộc Lông Vũ Trắng cung cấp, mà còn cho cậu thêm chút thời gian để suy nghĩ về nên nói gì, và như thế nào.

Sunny tập trung cao độ vào đĩa thức ăn trước mắt, và sau vài giây, một nụ cười vui vẻ đã tìm đường đến gương mặt cậu.

'Ngon thật sự!'

Để ý thấy nụ cười đó, Bậc Thầy Roan bật cười:

"Cậu thích? Ừ thì...ta sẽ không nói do chính tay ta nấu, vì đó sẽ là nói dối, nhưng mà ta đúng là đã chính tay săn con vật này. Ta cũng đã quan sát và đưa những lời khuyên rất thông thái khi mà Tyris trồng đống rau củ!"

Sunny suýt nghẹn.

'Tyris trồng...gì cơ? Thủy Triều Bầu Trời tự mình trồng những rau củ này?!'

Hình ảnh một vị Thánh nghiêm khắc làm vường không tài nào ghép lại trong đầu cậu. Cậu lén lút liếc nhìn người phụ nữ xinh đẹp không bình thường kia, và nuốt vào.

'Ừ...thật sự không thể tưởng tượng.'

Thánh Tyris ăn an tĩnh, không có một cảm xúc nào trên mặt cô. Khi có người nhắc đến tên mình, cô nhìn qua chồng một giây, rồi lại quay lại việc dùng bữa mà không phản ứng theo cách nào cả. Sunny không biết là liệu cô ấy chỉ không thích có người lạ, hay là luôn luôn xa cách như này...sao cũng được, khó có thể tưởng tượng Thủy Triều Bầu Trời làm việc tầm thường như là chăm vườn.

Không biết phải nghĩ gì về việc đó, cậu lưỡng lự vài giây, rồi ngượng nghịu nói:

"...Vâng. Cảm ơn, nó rất ngon."

Thật ra là quá ngon. Thức ăn biến mất khỏi cái đĩa của cậu với tốc độ đáng lo, có nghĩa là cậu sẽ phải thu xếp những ý nghĩ của mình nhanh lên.

Cơ bản thì có ba việc về chuyến thám hiểm này mà tốt hơn hết là nên giữ bí mật.

Đầu tiên là những đồng xu kì diệu và mối liên hệ giữa chúng là Thánh Địa của Noctis.

Thứ hai là Mordret...mặc dù Kai và Effie đã dễ dàng tin tưởng cậu, nói với những người hoàn toàn xa lạ là có những giọng nói trong đầu mình không phải là lựa chọn tốt nhất. Ngoài việc đó, Sunny cũng có cảm giác là hoàng tử lạc có lẽ không có quan hệ thân thiện với những đại diện của gia tộc Valor mà sống ở Đảo Xiềng Xích.

Thủy Triều Bầu Trời không trực tiếp phục vụ Valor, nhưng mà gia tộc của cô vẫn là đồng minh của chủ nhân của Bastion, đến mức mà người ta có thể gọi họ là một gia tộc chư hầu.

Và cuối cùng, là cả vụ việc về Tháp Mun và Ngà, mối liên kết giữa chúng, và Hạt Giống Ác Mộng. Nếu như nó đe dọa có thể tạo ra một cánh Cổng bất cứ lúc nào, thì cậu sẽ cảm thấy có trách nhiệm phải thông báo với gia tộc Lông Vũ Trắng, để người khác có thể tiêu diệt nó trước khi chuyện đó xảy ra. Nhưng vì Hạt Giống vẫn còn lâu mới nở rộ, cậu muốn giữ nó cho bản thân.

Nhưng mà, Sunny cho rằng cậu sẽ phải hi sinh một trong những bí mật này để giữ hai cái còn lại.

Câu hỏi là...thứ nào?

Cuối cùng, thức ăn đã hoàn toàn biến mất khỏi đĩa của họ, và cô gái trẻ tuổi mặc đồ trắng rót thứ trà màu cam hồng xinh đẹp vào những ly của họ. Sunny thổi thổi ly của mình, và liếc sang Bậc Thầy Roan:

"Vậy, ờ...tôi không muốn ra vẻ bất lịch sự, thưa ngài, nhưng mà tại sao tôi có vinh hạnh này đây?"

'Đến rồi đây...'

Cậu ta chần chừ, rồi nói thêm:

"Có phải là vì bạn tôi gây ồn ào sau khi tôi biến mất trong một chuyến đi hơi quá dài? Mọi người đã không phải bất tiện vì phải tìm tôi đúng chứ?"

Cậu trông đợi một lời xác nhận, nhưng thay vì đó, một biểu hiện ngạc nhiên hiện lên mặt người Bậc Thầy vạm vỡ.

"Tìm cậu? Ờ...tại sao chúng tôi phải tìm cậu?"

Nhận thấy Sunny mơ hồ, ông ta im lặng một giây, rồi mỉm cười.

"À! Chắc là đã có hiểu lầm gì rồi. Nightingale và Nuôi Dưỡng bởi Sói đúng là đã nói với gia tộc chúng tôi về sự mất tích của cậu. Tôi đã đụng tìm đến những nơi mà người ta thấy cậu lần cuối để điều tra, nhưng may mắn là, Tiểu Thư Cassia đã đến Thánh Địa vừa kịp lúc. Cô ta đã nói với chúng tôi là cậu sẽ quay lại sau vài tuần, nên chúng tôi không cần phải lo lắng."

Một nụ cười căng thẳng đóng băng trên mặt Sunny.

"Cô ta đã nói vậy? Ừ thì...tôi mừng vì thời gian của mọi người không bị lãng phí."

'Chết tiệt! Cassie chết tiệt và những thứ tiên tri chết tiệt của cô ta! Cô ta biết được bao nhiêu?'

Cậu uống một ngụm trà để che giấu vẻ mặt mình sau ly trà trong một giây.

Mọi thứ thay đổi...cho dù cố ý hay không, Cassie đã giúp cậu né việc phải giải thích kĩ càng sự mất tích của mình với gia tộc Lông Vũ Trắng. Nhưng mà nó lại gây ra một vấn đề khác.

Và vấn đề đó là bản thân Bài Ca của Kẻ Ngã. Thời gian của chuyến ghé thăm Thánh Địa của Noctis và hành động kì lạ này của cô ta có lẽ không phải tình cờ...cô ta đã có mục đích gì?

Hay là cậu đang quá hoang tưởng, tìm kiếm ý nghĩa ở nơi không có gì? Cassie dù sao thì cũng không phải loại chủ mưu quỷ quyệt...không như Sunny và Nephis. Ít nhất là cô ta chưa từng là vậy.

Đặt ly trà xuống, Sunny hắng giọng.

"Vậy thì...tại sao mọi người mời tôi đến đây?"

Bậc Thầy Roan mỉm cười và lấy ra một tờ giấy được gấp lại từ trong túi.

"Ồ, là để đưa thứ này cho cậu. Tiểu Thư Cassia đã để lại một lời nhắn cho cậu trước khi rời đi một chuyến thám hiểm với tổ đội của cô ấy."

Sunny cố giữ bình tĩnh và ra vẻ hờ hững trong lúc nhận lấy tấm giấy và mở nó ra. Bên trong, có vài từ được việc bằng chữ viết có vẻ ngượng nghịu:

"Rừng Xúc Phạm" (Xúc phạm ở đây là xúc phạm nơi liêng thiêng)

Chúng chắc chắn là để lại bởi Cassie. Sau khi bị mù, viết chữ là khó đối với cô. Có lẽ đó là tại sao nét chữ lại có vẻ thô ráp đến vậy.

'Có nghĩa quái gì chứ?'

Rừng Xúc Phạm...Sunny đã từng nghe đến nơi đó. Nó nằm ở phía tây của Thánh Địa, tách khỏi nó bởi một đoạn xích dài. Bản thân khu rừng đó không phải là một khu vực nguy hiểm nhất, nhưng mà có vài những sinh vật Đồi Bại làm ổ ở những hòn đảo gần nó.

Cassie đã biết cậu sẽ muốn nói chuyện với cô ta, và để lại vị trí để cậu có thể tìm đến?

Tại sao cô ta lại dẫn tổ đội của mình đến nơi hẻo lánh đó, nằm xa nhất có thể đối với Dãy Núi Rỗng trong khu vực Đảo Xiềng Xích?

'Kì lạ...'

Sunny gấp lại tờ giấy, đặt nó vào giáp tay của Áo Choàng Múa Rối, và mỉm cười:

"Cảm ơn."

Những việc như này không quá kì lạ. Vì cậu đã đi một chuyến thám hiểm lâu ngày và không gặp được Cassie, người mà cũng có ý định ở lại trong thế giới Mộng Ảo một thời gian dài, nên việc liên lạc bằng những tin nhắn như này là rất hợp lý. Nhưng mà cô ta cũng có thể chỉ việc gửi một tin nhắn đến thiết bị liên lạc của cậu...

Mặc dù, nếu cậu thật lòng với bản thân, thì khả năng cao là cậu sẽ bỏ qua và không thèm ngó đến tin nhắn đó nếu cô ta làm vậy.

Sunny uống hết trà, rồi cẩn thận hỏi:

"Vậy thì...tôi có thể rời khỏi?"

Bậc Thầy Roan nhún vai.

"Chắc rồi. Mừng vì được gặp lại cậu, Sunless. Ta nghe nói Cơ Sở Thương Mại của cậu đang làm ăn rất khá!"

Sunny không thể tin nổi vận may của mình. Cho thấy sự cảm tạ, cậu đứng dậy để rời khỏi.

Nhưng mà ngay lúc cậu làm vậy, Thánh Tyris lên tiếng lần đầu tiên. Xuyên thủng cậu với ánh mắt, cô nói bằng phẳng:

"...Cậu có đến Đảo Đền Tội?"

Cậu đông cứng.

Dưới ánh mắt của Thủy Triều Bầu Trời, vặn vẹo sự thật không có vẻ quá khôn ngoan nữa.

Sunny chần chừ, rồi đơn giản nói:

"Có."

Thánh Tyris nhìn cậu vài giây, rồi quay đi.

"Lần tới có ai hỏi, thì nói không."

Giật mình, Sunny nhìn chăm chú người phụ nữ xinh đẹp choáng ngợp kia một lúc, lấy can đảm, rồi khẽ hỏi:

"Liệu tôi có thể biết...tại sao?"

Thủy Triều Bầu Trời vẫn giữ ánh mắt về phía cảnh tượng hút hồn của Đảo Xiềng Xích dưới họ. Rồi, trong giọng nói bình tĩnh, cô trả lời:

"Cậu không thể."

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.