Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mạo Hiểm Và Phần Thưởng

Phiên bản Dịch · 1486 chữ

Chương 423: Mạo Hiểm Và Phần Thưởng

'Không tốt...'

Sợi dây leo không to bằng những cái mà Sunny đã thấy bên trong con thuyền cổ đại, nhưng nó vẫn dày bằng bắp tay người trưởng thành, với những cái gai đen cong lên, nhô ra từ bề mặt sáng bóng của nó.

Sợi dây leo mang theo cái mùi ngọt ngào bệnh hoạn kia.

Sunny chém bằng Cảnh Tượng Tàn Nhẫn, nhưng chỉ vừa đủ phá vỡ lớp da nó. Trong lúc thứ chất dịch thơm tho kia bắn lên không khí, cái thứ khốn kiếp vẫn di chuyển.

Mắt cậu mở to.

Sợi dây leo dễ dàng xé rách giầy da của Áo Choàng Múa Rối, như thể bộ giáp Thức Tỉnh đẳng cấp năm làm từ giấy vậy. Trước khi những cái gai nhọn hoắc cắt đứt chân cậu thì Sunny chửi thề và chém xuống Cảnh Tượng Tàn Nhẫn lẫn nữa, lần này cậu cường hóa lưỡi kiếm bạc với cả hai cái bóng của mình.

Thanh kiếm ngắn chém xuyên qua dây leo, cắt đứt lìa cái đoạn mà đang quấn quanh chân Sunny. Phần còn lại đương nhiên không thích việc nó bị cắt, lao về phía trước, nó nhắm vào ngực cậu. Vài cái nữa xuất hiện từ bên dưới lớp rêu và cũng bắn về phía Sunny.

Nhưng mà, bây giờ không có gì níu giữ cậu, cậu cuối cùng lại có thể dùng Bước Bóng Tối. Trước khi đống dây leo đến nơi, Sunny biến thành một cái bóng. An toàn trong sự ôm ấp yên tịnh của hắc ám...ít nhất là trong một lúc...cậu trượt ra khỏi đó vài mét và nhìn chăm chú con vật đang chật vật chống cự.

Sinh vật kia đã bị quấn bởi vài sợi dây leo dày cộm, di chuyển ngang qua người nó, để lại những đường rướm máu. Những tia sáng bay lên trong lúc những cái gai đen cạ bất lực vào bề mặt cứng cáp của cái rương gỗ. Có vẻ như nó cứng cáp hơn nhiều phần còn lại của cơ thể sinh vật.

Con vật khủng khiếp gom hết những cái chi dưới nó, rồi đẩy với tất cả sức mạnh, cố đứng dậy. Một tiếng hét giận dữ thoát khỏi cái miệng nó.

Những sợi dây leo thì cố giữ nó lại, nhưng hoặc là ở đây chúng yếu hơn nhiều, vì xa con thuyền đắm, hoặc là vì con vật kia mạnh hơn cả Sunny đã nghĩ. Nó lên đến đầu gối, rồi dùng vuốt tấn công loạn xạ, xé rách hai sợi dây leo.

Đột nhiên được giải phóng, con vật bò khỏi những sợi dây leo, rồi lao về phía mép đảo bằng cả bốn chân.

Sunny rít lên.

'Cứt!'

Tại sao nó không chịu nằm yên mà chết đi?!

Cậu thoát khỏi bóng tối và đuổi theo con vật nhanh nhẹn đến kì cục kia...nhưng đã quá trễ.

Chỉ vài giây sau đó, sinh vật kì lạ đã đến mép của hòn đảo và nhảy khỏi mà không chậm lại chỉ một giây. Cái nắp rương đóng chặt lại trong lúc nó rơi xuống.

"Cái quái gì!"

Sunny đến mép vực trễ hơn nó một giây và đứng yên đó nhìn xuống.

Một biểu hiện âm trên mặt.

Một khoảng cách bên dưới, sợi xích thiên đường khổng lồ thoát ra từ miệng của kiến trúc đá tương tự cái mà Sunny đã thấy ở bên kia hòn đảo. Nhưng cái này hơi khác, chủ yếu là cả hai trụ đá nơi này đã vỡ nát và sụp đổ từ lâu rồi.

...Bản thân sợi xích cũng khác.

Sunny chưa từng thấy thứ như này ở Đảo Xiềng Xích. Nó có vẻ...bệnh tật, bằng cách nào đó. Yếu ớt. Sợi xích đầy gỉ sét, những mắt xích sắt ảm đạm và không sức sống, bị đánh cắp đi sự yên ổn không thể phá hủy bình thường của nó.

Sợi này khá dài, vươn đến khoảng ít nhất mười cây số. Vì Đảo Thuyền Đắm đang tiếp tục hạ xuống, nên nó hơi dốc lên trên. Sunny có thể nhìn thấy một hòn đảo tương đối nhỏ ở đầu sợi xích bên kia, ở phía xa.

...Và ở giữa, những Sâu Xích kinh tởm đang bò khắp sợi xích thiên đường yếu ớt.

Bây giờ khi nhìn thấy chúng lúc còn sống, cậu mới hiểu bản thân đã đánh giá thấp đám sinh vật này kinh tởm đến mấy. Với những cái đuôi như rắn, thân thể như người, cái mỏ dài và đầy nhóc những cái răng nanh như dao cạo, đám ác ma trông như những con giòi biến dạng mà đang ngấu nghiến ăn lấy sợi xích đang chết đi.

...Hoặc có lẽ là đã chết rồi, và chúng chỉ đang ăn xác nó.

Có vài con gầy gò như con Sunny đã thấy, vài con thì no bụng với sắt gỉ và phình bụng quá mức, mọc lên trên sợi xích tổn hại như một ngọn đồi thịt nhỏ. Những cái vảy của những con mập đó trông như làm từ thép, và phản chiếu ánh sáng mặt trời. Những kẻ mà vẫn chưa thỏa mãn cơn đói thì gầy hơn và bay quanh, như những con chuồn chuồn kim loại khổng lồ.

'...Cứt thật.'

Cái con sinh vật rương chết tiệt kia đã lên sợi xích, gom lấy những cái chi dài của nó và lao đi rời khỏi Đảo Thuyền Đắm, đung đưa vô cùng nguy hiểm trong quá trình. Đôi lúc, nó ngã xuống bốn chân và lao vào không trung, nhảy từ mắt xích này đến mắt xích khác.

Không quá lâu trước khi con vật kì lạ chạm trán một con Sâu Xích. Sinh vật có cánh lao về phía nó...chỉ để bị đá ngay mỏ và một cái cánh thì bị tàn nhẫn xé rách.

Sinh vật rương ném con Sâu Xích bị nó xé xác về phía đảo, nơi mà cơ thể nó đột nhiên bị nắm lấy bởi một cái rễ dài mà đang lười biếng vươn ra từ hắc ám của Bên Tối, rồi biến mất khỏi tầm mắt.

Con vật kia nhìn cảnh tượng khủng khiếp đó, cười khúc khích, rồi quay đi, và tiếp tục chạy.

Sunny chần chừ.

Phần thưởng của cậu đang trốn thoát. Nhưng mà...

Hòn đảo nhỏ mà cậu nhìn thấy ở xa kia chắc chắn là Đá Vặn Vẹo - hòn đảo ở ngay biên giới của Xé Rách. Sẽ không còn đảo nào để cậu trốn nữa nếu đi đến đó.

Và sợi xích duy nhất liên kết Đá Vặn Vẹo với phần còn lại của Đảo Xiềng Xích hiện đang bị cắn nuốt bởi đám Sâu ác ma. Nó vẫn chưa có vẻ sắp đứt hẳn, nhưng mà...làm sao Sunny biết được? Cậu có từng thấy một sợi xích thiên đường đứt bao giờ đâu.

Có lẽ đến lúc bỏ cuộc đợt đuổi bắt này và quay lại.

Cậu chần chừ trên mép đảo, cảm nhận được những sợi dây leo nâu đang bò đến gần hơn.

Mạo hiểm mọi thứ hay là rút lui và đánh mất cơ hội đạt được kho báu kì diệu kia mãi mãi? Nephis chỉ còn vài ngày nữa là sẽ trở thành ác quỷ...

Cho dù cậu quyết định như nào, thì phải ngay.

Cuối cùng, Sunny phải dập tắt lòng tham lam và đánh giá tình huống một cách khách quan. Đuổi theo con vật kì lạ kia là một mối rủi ro khổng lồ...nhưng cũng hứa hẹn một phần thưởng khổng lồ.

Cuối cùng, thứ khiến cậu quyết định không phải tham lam, cảm xúc, hay thậm chí là suy nghĩ tỉnh táo. Mà là trực giác.

Vì lý do gì đó, Sunny có cảm giác rất mạnh mẽ là không muốn quay lại. Như thể Đá Vặn Vẹo đang tỏa ra sức hút mạnh mẽ lên cậu, khiến cậu muốn lại gần nó hơn. Cậu chưa từng có trải nghiệm như này, ít nhất là không đến mức độ này.

Cậu biết trực giác của bản thân không phải thứ đơn giản. Nó có liên quan đến [Định Mệnh] và những tính chất đặc biệt mà mắt cậu đã thừa kế từ Weaver. Bằng cách nào đó, Sunny có thể nhận thấy sự run rẩy của những sợi chỉ định mệnh quanh mình, đôi lúc.

Cân nhắc đến việc trực giác đang đẩy cậu mạnh cỡ nào về phía Đá Vặn Vẹo, có gì đó ngoài kia chắc chắn phải vô cùng quan trọng đối với định mệnh của cậu, hoặc ít nhất là liên quan đến nó.

'...Được thôi. Đi lấy đống xu đó nào!'

Với biểu hiện nghiệt ngã, Sunny triệu hồi Cánh Hắc Ám và lao vào vực thẳm trống rỗng của hai bầu trời.

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.