Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sâu Xích

Phiên bản Dịch · 1419 chữ

Chương 402: Sâu Xích

Sunny không hề biết liệu Bậc Thầy Roan hiện đang có ở Thánh Địa hay không, nhưng dựa trên việc tên lính gác không ngay lập tức đuổi cậu đi, ông ta chắc là đang có mặt.

Người Thức Tỉnh trẻ tuổi nhìn Sunny từ đầu đến chân, rồi khẽ huýt sáo và quay trở lại hốc tường. Có vẻ như không có gì xảy xa trong vài phút, nhưng rồi, Sunny nghe âm thanh tiếng bước chân đến gần.

Một người phụ nữ trẻ tuổi mặc bộ quần áo trắng giản dị xuất hiện từ đằng sau lối rẽ của hành lang và liếc nhìn cậu, rồi ra hiệu cho cậu theo sau cô.

Sunny khẽ rục rịch, rồi di chuyển về phía trước, đi đằng sau cô gái.

'Biết gì không? Mình đang đi trong hang ổ của một gia tộc Truyền Thừa một cách tự nguyện. Đúng là đừng bao giờ nói không bao giờ...'

Cậu chưa từng cho rằng bản thân sẽ sớm này làm việc như này.

Thay đi sâu hơn vào cứ điểm, họ tiến vào một cầu thang hẹp và lên đến đỉnh của Thánh Địa. Ở đó, những tảng đá nguyên khối nằm ngang trên đầu những tảng đá dựng đứng, tạo thành một bề mặt gần như không gián đoạn.

Có một thế giới khác biệt ở trên Thành Thị. Cỏ và rêu phủ vòng tròn đá rộng lớn, vươn ra thật xa. Sunny có thể nhìn thấy những lính canh đứng ở vòng ngoài của nó, quan sát những hòn đảo gần đó. Đây đó, những vũ khí công thành được đặt ở những khoảng cách không cố định, nhắm về phía bầu trời.

Ngay trên nơi ở của Lông Vũ Trắng, một kiến trúc duyên dáng được xây dựng trên đỉnh vòng tròn làm từ đá tảng. Với những cửa sổ và những cây thường xuân xinh đẹp leo lên những bức tường của nó, nó trông giống một tòa lâu đài đá lớn. Những bức tường của cái biệt thự vẫn còn ướt từ cơn mưa và tỏa sáng dịu dàng trong ánh mặt trời đang mọc.

Một con đường dẫn từ cửa của nó đến một cái đình ở mép của tảng đá nguyên khối, với một cái bàn tròn đứng ngay trung tâm.

Con griffin mạnh mẽ đang nằm gần mái hiên cái đình, cái đầu được giấu dưới một cái cánh đại bàng, còn Bậc Thầy Roan thì có vẻ như đang tận hưởng một bữa sáng thịnh soạn ở bên trong.

Cô gái trẻ tuổi ra hiệu cho Sunny đi về phía trước vầ bước vào biệt thự, nhanh chóng biến mất đằng sau cánh cửa của nó.

'...Vậy ra đây là cách những Thánh sống.'

Trong một lúc, Sunny đầy sự ghen tị. Tòa lâu đài nằm trên Thánh Địa có vẻ quá đẹp, đơn giản, và yên bình...hoàn toàn đối lập thế giới ồn ào, chen chúc, và đầu độc mà nhân loại đến từ.

Đương nhiên, sự yên bình đó chỉ là một sự giả dối. Thế giới Mộng Ảo đôi lúc có vẻ như là thiên đường, nhưng thiên đường đó thì chết chóc và vặn vẹo, che giấu đủ loại kinh dị mà chuẩn bị ngã xuống đầu người ta bất cứ lúc nào.

'Sao cũng được. Nhà mình còn tốt hơn. Nó có mọi thứ một người cần, và thêm nữa...mình cá là họ còn không có đèn thiết kế...'

...Thật sự đáng thương hại.

Tiến vào đình, Sunny chào Bậc Thầy Roan với tất cả sự tôn trọng mà cậu có thể nâng lên. Người đàn ông lớn tuổi mỉm cười và mời Sunny ngồi với biểu hiện thư giãn.

"Chào buổi sáng, Sunless. Ta phải thú nhận, ta đã không đoán được cậu sẽ tìm đến ta sớm như vậy. Có chuyện gì đã xảy ra hay sao?"

Sunny ngồi xuống, mỉm cười lịch sự, rồi lắc đầu.

"Không có gì mà phải khiến ngài bận tâm. Ngài thấy đó...tôi không đến đây để nói về chuyện đã xảy ra, mà nhiều hơn là về chuyện có thể xảy ra."

Bậc Thầy Roan nhướng mày và cười:

"Đừng nói...đợi chút...cậu đến với một đề nghị hợp táp? Ta sắp trở thành khác hàng của Cơ Sở Thương Mại Xuất Sắc Của Sunny hay sao?"

Sunny suýt nghẹn.

"Ờ...không. Gì cơ? Ngài nghe thứ đó từ đâu vậy?"

Bậc Thầy đẹp trai nhếch mép cười.

"Ta nghe nhiều thứ."

'Đám khốn kiệp kia nói gì sau lưng mình?!'

Sunny nặn ra một nụ cười, rồi lắc đầu.

"Không, không. Tôi không phải đến với tư cách một người doanh nhân nổi tiếng, giàu có và được mọi người tôn trọng. Cũng không phải đến với tư cách của một thành viên trong khoa Sinh Tồn Hoang Dã của Học Viện. Thật ra tôi đến với tư cách của một do thám cao cấp của Thánh Địa của Noctis."

Bậc Thầy Roan trở nên nghiêm túc.

"Ồ. Tiếp tục."

Sunny gật đầu, rồi hơi chần chừ, và cuối cùng lên tiếng:

"Sau khi chúng ta chia tay hai ngày trước, tôi đã quay lại Thánh Địa. Trên đường quay lại, thì tôi đã nghỉ ngoi một lúc ở Đảo Tay Sắt. Và ở đó...thì, tôi đã tìm thấy cái xác của một Sinh Vật Ác Mộng."

Người đàn ông khẽ cau mày.

"Cũng không phải quá kì lạ. Đảo Tay Sắt thường thì an toàn, nhưng cậu biết Đảo Xiềng Xích đó. Sinh Vật Ác Mộng di chuyển, đôi khi tự nhiên, đôi khi để né tránh Nghiền Ép."

Sunny gãi gãi gáy.

"Đúng vậy. Nhưng mà, con vật kia là một Ác Ma Ngã. Rất kì lạ khi thấy một thứ như vậy gần Thánh Địa đặc biệt là vì tôi chưa từng thấy hay là nghe đến loại sinh vật đó. Nó khá là đáng sợ."

Lông mày Roan nhíu chặt hơn.

"Một Ác Ma Ngã ở Đảo Tay Sắt? Quả là kì lạ. Cậu đã làm tốt khi đưa ta thông tin này, Sunless. Liệu cậu đã có cơ hội quan sát nó kĩ?"

Sunny thở dài.

"Ừ thì, ngài thấy đó, lúc đó là vào giờ khuya trong đêm."

Rồi, cậu mỉm cười.

"...Nhưng, may mắn là, tôi có thể nhìn hoàn hảo trong bóng tối! Nên, có. Tôi đã quan sát nó rất kĩ. Để tôi diễn tả..."

Cậu miêu tả con ác ma hết khả năng, không chừa một chi tiết nào cả. Cậu thậm chí còn nhớ lại mỗi vết thương và vết cắt trên cơ thể con vật, hi vọng bản chất của chúng có thể hơi hé lộ thứ gì đã giết con vật khốn kiếp kia.

Sunny càng nói, gương mặt Bậc Thầy Roan càng tối lại. Hoàn tất báo cáo, Sunny liếc qua ông ta và hỏi:

"Vậy thì...đó là loại ác ma gì vậy? Và tại sao tôi chưa từng bắt gặp nó trước đây?"

Bậc Thầy Roan lắc đầu.

"Nhóc may mắn là chưa từng gặp một trong những con quỷ dữ đó. Chúng là một loại Sinh Vật Ác Mộng rất hiếm và rất tàn nhẫn, được biết đến với cái tên Sâu Xích. May mắn là nó đã chết. Nếu không ta không nghĩ chúng ta có thể có cuộc trò chuyện bây giờ. Ngay cả ta cũng phải suy nghĩ lại khi đối mặt với con ác ma như vậy một mình. Không có ý xúc phạm, Sunless, nhưng nếu thứ đó còn sống, thì cậu có lẽ đã biến thành bữa tối của nó rồi."

Sunny hơi chần chừ, rồi dè chừng hỏi:

"Sâu Xích? Tại sao chúng được gọi như vậy?"

Người đàn ông thở dài, rồi nhìn về cảnh tượng choáng ngợp của Đảo Xiềng Xích trước mặt họ.

Sau một lúc, ông nói:

"Đó là vì những sinh vật đó ăn kim loại. Khi một trong những sợi xích thần thánh kia yếu đi, chúng xuất hiện từ Bên Tối để ăn nó. Những vũ khí thép là vô dụng chống lại những thứ khủng khiếp đó, vậy nên chiến đấu với một con, chứ đừng nói nhiều con, là một việc gần như bất khả thi."

Bậc Thầy Roan nhìn chăm chú vào phía xa với biểu hiện ảm đảm, rồi u ám nói thêm:

"Ta từng nhìn thấy cả hòn đảo vỡ vụn xuống Bên Dưới vì cơn đói của chúng..."

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.