Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mộng Cảnh

Phiên bản Dịch · 1577 chữ

Chương 391: Mộng Cảnh

Mộng Cảnh là nơi vừa không thật vừa không thuộc về thế giới Mộng Ảo, nhưng thay vì đó tồn tại ở đâu đó chính giữa. Nó được tạo ra và duy trì bởi sự kết hợp giữa công nghệ hiện đại và Kĩ Năng Phân Loại rất đặc biệt của một Bậc Thầy nào đó - bây giờ đã là Thánh. Sức mạnh của họ có liên quan đến ảo ảnh, và vì vậy, Mộng Cảnh cũng là vậy.

Một ảo cảnh khổng lồ mà vô số người có thể chia sẻ.

Nhưng mà, ảo ảnh kia lại không phải hoàn toàn dễ uốn nắn, mà hoạt động dựa trên một loạt những quy tắc tuyệt đối. Nó phản ánh hiện thực thay vì là một sự thay thế hoàn chỉnh. Kết quả là, một người tiến vào nó sẽ bị ràng buộc bởi cùng thứ luật lệ mà tồn tại ở thế giới thực.

Và vì một trong những luật đó là Ma Pháp Ác Mộng, Phân Loại, Kĩ Năng, Ký Ức, và Tiếng Vang của người ta cũng sẽ hoạt động trong ảo ảnh cùng cách chúng hoạt động ở bên ngoài, với một khác biệt quan trọng. Người ta không thể bị tổn hại, bị thương, hoặc bị giết trong Mộng Cảnh. Và Ký Ức lẫn Tiếng Vang cũng không thể bị phá hủy.

Có nghĩa là những người Thức Tỉnh có thể chiến đấu với nhau mà không phải mạo hiểm tính mạng của họ và giữ sức phá hoại của những trận chiến đấu giữa họ khỏi thế giới thực. Ứng dụng này là công dụng chủ yếu của Mộng Cảnh...ừ thì, theo một cách.

Vào lúc ban đầu, Mộng Cảnh chủ yếu được dùng bởi những Gia Tộc Truyền Thừa và chính phủ để đào tạo những người Thức Tỉnh tinh anh phục vụ họ, nhưng nó nhanh chóng được xem là chỉ hơi hữu dụng. Mặc dù rèn luyện theo cách như vậy có thể mang lại chiến đấu an toàn giữa những người nhiễm Ma Pháp, sự mô phỏng về những Sinh Vật Ác Mộng thì không quá gần thực tế. Những con quái vật ảo ảnh thiếu đi ý chí và tri thức của một con vật thật sự.

Nên Mộng Cảnh đã thất bại trong việc trở thành một công cụ rèn luyện và vì vậy đã phần lớn bị bỏ xó.

Nhưng mà, nó đã bất ngờ tìm đến thành công phi thường cho ngành giải trí.

Những người Thức Tỉnh mà không thuộc về những đội ngũ tinh anh được xem là rất thu hút, hữu dụng...và vui. Những trận chiến trong Mộng Cảnh trở nên rất phổ biến, và sự phổ biến đó đơn giản là đã bùng nổ một khi công ty đằng sau nó nghĩ ra ý tưởng thêm vào chức năng phát sóng vào những buồng mô phỏng, và nhờ đó làm những trận chiến có thể xem được bởi lượng khán giả lớn hơn - những người bình thường.

Ngày nay, Mộng Cảnh là cả một nền công nghiệp với những giải đấu nghiệp dư lẫn chuyên nghiệp, những ngôi sao nổi tiếng, và những câu lạc bộ fan hâm mộ. Thậm chí còn có một phiên bản dành cho những người không Thức Tỉnh, với những môi trường và thám hiểm mà cho phép người ta trải nghiệm những thứ tương đương với việc đi lại ở thế giới Mộng Ảo trong lúc chiến đấu với những Sinh Vật Ác Mộng.

Sunny thì không hứng thú với danh vọng, vinh quang, và tiền bạc mà trở thành một nhà vô địch Mộng Cảnh nổi tiếng có thể mang lại. Cho dù quý giá đến mấy, thì cuối cùng nó vẫn chỉ là một món đồ chơi.

Dù vậy, cậu lại cực kì hứng thú với món đồ chơi này vì ba nguyên nhân rất quan trọng.

Nguyên nhân đầu tiên là sự nặc danh mà Mộng Cảnh đưa ra. Gần như bất khả thi để có thể truy dấu người tiến vào ảo ảnh nếu họ không muốn bị tìm đến, rất hợp sở thích của cậu.

Nguyên nhân thứ hai là Khiêu Vũ Bóng. Sunny cần chiến đấu với thật nhiều kẻ địch mà điêu luyện với nhiều dạng vũ khí và dùng nhiều dạng phong cách để mài giũa nghệ thuật chiến đấu và khiến nó - cũng như Rắn Linh Hồn - mạnh hơn. Theo một cách nói, cậu cần tạo ra một thư viện của những phong cách phản chiếu để làm giàu phong cách của bản thân.

Liệu có nơi nào tốt hơn để tìm được hàng ngàn người Thức Tỉnh mà sẵn lòng chiến đấu với cậu? Mà còn không phải mạo hiểm tính mạng nữa chứ.

Nguyên nhân thứ ba thì khá là bất ngờ. Nói thật thì Sunny chỉ tình cờ phát hiện được.

Lúc mới đến Đảo Xiềng Xích, cậu đã bí mật thử nghiệm Áo Choàng Địa Ngục trong vài trận chiến với những Sinh Vật Ác Mộng. Bộ giáp mã não hóa ra còn phi thường hơn cậu mong đợi, nên cậu đã dễ dàng săn vài thứ khủng khiếp. Vậy mà, có một sinh vật đã thoát khỏi cậu sau khi hoàn toàn bị đánh bại, chủ yếu là vì Nghiền Ép đến gần.

Đó là lúc cậu phát hiện pháp thuật [Hoàng Tử Địa Ngục] thật sự hoạt động như thế nào. Mô tả của nó nói rằng bộ giáp mã não sẽ trở nên mạnh hơn dựa trên số kẻ địch bị người mặc nó đánh bại...và chính xác là như vậy. Pháp thuật không quan tâm đến kẻ địch có chết hay không, nó chỉ cần biết kẻ địch đã bị đánh bại.

Sau khi Sinh Vật Ác Mộng mà Sunny đánh bại trốn thoát, bảng đếm của pháp thuật đó vẫn thay đổi từ [1215/6000] đến [1216/6000].

Cậu thí nghiệm với vài con khác, mang chúng đến bờ vực cái chết rồi bỏ đi mà không tung đòn kết liễu. Con số lên [1217/6000].

Nên Sunny đã hi vọng có thể một mũi tên giết hai con nhạn với Mộng Cảnh - vừa nâng lên kĩ thuật và thõa mãn điều kiện của [Hoàng Tử Địa Ngục] với mạch chiến thắng liên tục.

Bây giờ khi cậu cuối cùng đã mua được căn nhà của riêng mình và có đủ tài nguyên để mua một buồng mô phỏng, cơ hội làm vậy đã trong tầm tay.

...Nhưng đầu tiên, cậu cần đuổi Lanard đi đã.

Hai người họ quay lại tầng trệt. Gã đàn ông lùn nhìn quanh và hỏi với một nụ cười mà hơi cố gắng:

"Tôi...tôi hi vọng ngài đều ân ý?"

Cố không thể hiện việc bị gọi là "ngài" vẫn có cảm giác kì lạ đến mấy, Sunny gật đầu và trả lời bằng phẳng:

"Ừm. Nó ổn."

Lanard chần chừ vài giây, rồi nói:

"Tốt. Tuyệt vời! Ahem...liệu ngày có muốn đăng ký dịch vụ an ninh chủ động của chúng tôi? Nhiều Thức Tỉnh Giả cảm thấy có lợi để có một đội ngũ an ninh...chuyên dụng...để bảo vệ...ờ..."

Người đàn ông lùn bắt đầu cho cậu một bài tiếp thị rõ ràng là được tập dợt từ trước, nhưng dưới ánh mắt hờ hững của Sunny, giọng nói của ông ta trở nên khẽ hơn, đến lúc hoàn toàn biến mất.

Sunny hỏi mỉm cười.

"Tôi không cần, Lanard. Ông cho rằng có thể bảo vệ...tôi?"

Lanard nuốt một ngụm, rồi lắc đầu.

"Ha! Haha. Không, đương nhiên là không. Tôi nghĩ gì vậy chứ? Làm ơn tha lỗi cho tôi, thưa ngài."

Ông ta nhìn đi hướng khác, cố đổi chủ đề:

"Dù sao đi nữa, như ngài thấy được, bên trong khá là trống rỗng. Chúng tôi đã để không gian để ngài có thể chứa...ahem...đồ. Nếu ngại không ngại tôi hỏi, khi nào thì những người chuyển nhà sẽ đến?"

Sunny nhìn ông ta chăm chú, rồi nhún vai.

"Họ không đến. Tôi không có quá nhiều...đồ."

Ý cậu là quần áo trên lưng và đồ đạc trong túi là tất cả đồ cậu có trên đời này.

Lanard thở dài, rồi gật đầu:

"Thật là sâu sắc. Quả thật, người ta ngày nay quá bận tâm đến những vật ngoài thân. Họ định nghĩa bản thân dựa trên những thứ họ sở hữu, không phát hiện những thứ đó thật ra là sở hữu họ. Tôi ghen tị sự thông thái của ngài."

'...Thằng cha này nói nhảm cái quái gì nữa vậy?'

Sunny nhìn chăm chú bộ đồ may và cái đồng hồ cổ với chút ghen tị. Những thứ đó chắc rất đắt tiền...

Người đàn ông lùn bắt gặp ánh mắt đó, và xấu hổ đỏ mặt.

"Dù sao thì! Nếu không có ai đến, thì tôi sẽ kết thúc ngay đây và ngay bây giờ. Tôi không muốn...lãng phí quá nhiều thời gian quý giá của ngài!"

Họ kí vài giấy tờ. Tất cả những chi phí đã được trả từ trước, nên đây chỉ là thủ tục...nhưng, dù vậy, hoàn thành nghi thức vô nghĩa này lại khiến Sunny cảm thấy một cảm xúc sâu lắng và mạnh mẽ.

Trong vài phút, Lanard đã rời khỏi, để cậu một mình trong căn nhà mới.

Căn nhà đầu tiên mà cậu có trong rất, rất nhiều năm.

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.