Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuối Cùng

Phiên bản Dịch · 1221 chữ

Chương 311: Cuối Cùng

Vài ngây trôi qua trong sự trông chờ căng thẳng, Sunny dùng hầu hết thời gian đó làm việc tương tự cậu đã làm trước đây: tập luyện và chuẩn bị tinh thần cho việc sắp đến.

Cậu có nhiều thứ phải làm.

Đầu tiên là kĩ thuật, thứ mà cậu đã dựa trên phong cách chiến đấu trôi chảy mà Nephis đã dạy cậu, với những yếu tố của phong cách vững chãi của Thánh Bóng thêm vào nền tảng dễ thích nghi kia. Kĩ năng của cậu trở nên sắc bén hơn mỗi ngày, chậm rãi được nâng tầm và củng cố tới trình độ mà hiểu biết hiện tại của cậu về chiến đấu cho phép.

Sunny không còn là một tay mơ nữa. Cậu đã sống sót qua hàng trăm trận chiến chết chóc, và mỗi lần đều khiến cậu mạnh mẽ và kinh nghiệm hơn trước kia.

Nhưng để khiến kĩ thuật của mình trở nên hoàn hảo vẫn là không dễ, vì cậu phải khiến bản thân trước tiên là không thể đánh lui, rồi biến sự cứng cáp đó thành uyển chuyển.

Bây giờ, khi mà Sunny cuối cùng cũng có thời gian rãnh rỗi, cậu dùng nó để thích nghi phong cách của mình với hiện thực mới vì giới hạn khả năng thể chất của bản thân đã được cải thiện. Nhiều thứ mà trước đây là không thể với cậu trước chuyến đi đến Dãy Núi Rỗng bây giờ đã trở nên khả thi. Cách cậu tiếp cận việc chiến đấu cũng phải thay đổi.

Tất cả đều cần nỗ lực và rất nhiều suy tư để đạt được.

Thứ hai là Khiêu Vũ Bóng. Sunny vẫn ở giai đoạn mà cậu đang chậm chạp hình thành những bộ động tác thực dụng để rèn luyện cho phong cách lươn lẹo kia. Cậu có cảm giác như là bản thân chỉ cách một bước nữa là có thể biến hình ảnh Khiêu Vũ Bóng trong đầu thành hiện thực. Nhưng mà, cậu lại có vẻ thiếu mất một nguyên liệu mấu chốt nào đó. Cậu cần một cú đẩy cuối cùng, một khoảnh khắc cảm hứng để bước ra bước cuối đó.

Dù vậy, những rèn luyện của cậu cũng không phải vô dụng. Đến khi khoảnh khắc cảm hứng đó đến, chúng sẽ giúp rèn luyện cơ thể và tâm trí cậu, khiến chúng dễ thích nghi và dễ uốn cong như những cái bóng. Khi mà hé lộ cuối cùng xuất hiện, chúng sẽ ở mức mà có khả năng nhận được nó.

Sau mỗi buổi rèn luyện cực nhọc, mọi cơ bắp trong người cậu đau nhức, và một làn sóng mệt mỏi về tâm trí cũng tràn qua cậu.

Thứ ba và cũng là quan trọng nhất. Cậu phải biến tâm trí và linh hồn thành một pháo đài mà sẽ có thể chịu đựng cú sốc trong tương lai.

Cậu phải đạt được loại thấu hiểu mà sẽ cho phép cậu thắng lợi ở cuối cùng, và hiện tại, nhiệm vụ này lại là khó đạt được nhất.

Khó để có thể biến cơ thể và tâm trí thành một dụng cụ hoàn hảo, nhưng còn khó hơn nữa nếu muốn làm vậy với linh hồn. Nhưng mà, đây chính là rào cản cậu phải vượt qua.

Cứ như vậy, sáu ngày trôi qua.

...Vào ngày thứ bảy kể từ khi rời khỏi, Kai trở lại. Chàng trai trẻ tuổi duyên dáng có vẻ mệt mỏi rã rời, giáp và quần áo bám đầy cát, bụi, và máu khô. Bao tên mà hắn mang theo bây giờ đã trống rỗng, và có những vết cắt nông trên bộ áo khoác.

Cái bóng của Sunny đã canh chừng bầu trời phía trên Lâu Đài Tươi Sáng ngay từ đầu, nên cậu là người đầu tiên biết được.

Lúc Sunny đến căn phòng nhỏ mà được dùng làm phòng họp của Neph, Kai đã ở đó, ngồi cạnh đống lửa và tham lam uống nước từ một cái cốc đất sét thô sơ. Effie đang ở cạnh, đẩy một đĩa thức ăn vào tay hắn.

Thấy cậu đến, Kai mỉm cười yếu ớt.

"Chào Sunny."

Sunny hơi ngập ngừng, rồi lại gần tên thanh niên đẹp trai và vỗ vai hắn.

"Chào Kai. Chào mừng trở lại."

Sau đó cả cậu lẫn Effie đều không nói gì, cho bạn họ cơ hội lấy hơi và đợi những người khác đến.

Lần lượt, Cassie, Caster, và Seishan xuất hiện trong phòng và chào đón Kai. Nephis là người cuối cùng bước vào.

Cô liếc sang mọi người rồi ngồi xuống gần Kai. Sau khi chần chừ vài giây, cô nhìn vào mắt hắn và hỏi:

"Bao nhiêu?"

Kai giữ im lặng một lúc, một biểu hiện nghiêm trọng chậm rãi xuất hiện trong mắt hắn. Cuối cùng, hắn quay đi và thở dài. Một từ ra khỏi môi hắn:

"...Không."

Giọng nói hắn vang vọng trong căn phòng nhỏ, khiến gương mặt những người ở đây tối lại.

"Tôi đã tìm kiếm khắp Mê Cung, cố tìm bất cứ dấu hiệu nào cho thấy có người Ngủ từng đi qua gần đây. Nhưng không có gì cả. Không có ai còn sống, và cũng không có xác, còn không tìm được một khúc xương mới. Ma Pháp...nó không đưa ai đến địa ngục này cả, không phải năm nay."

'Và năm sau cũng vậy. Đúng như mình nghĩ.'

Sunny thở dài. Đôi lúc, đoán sai cũng tốt.

Mười lăm năm trước, Ma Pháp đã đưa bảy người đến Vùng Đất Lãng Quên. Năm tiếp theo là gấp đôi, và cứ vậy. Đến cuối cùng, hàng trăm người Ngủ đến Thành Phố Hắc Ám mỗi đợt đông chí...đến năm ngoái, khi mà chỉ bảy người họ - Sunny, Nephis, Cassie, Caster - đã đến.

Ba người nữa đã chết trong Mê Cung mà không đến được di tích nguyền rủa.

Vì vậy, những cư dân trong Lâu Đài Tươi Sáng ra giả thuyết là số người được đưa đến thế giới Mộng Ảo bởi Ma Pháp tuân theo một chu kỳ. Nếu họ đúng, thì sẽ có mười bốn người Ngủ xuất hiện đâu đó trong Mê Cung vào một tuần trước.

Nhưng Sunny chưa từng tin vào giả thuyết đó.

Trong đầu cậu, bốn người họ chưa từng mang ý nghĩa cho sự khởi đầu của chu kỳ mới. Thay vì vậy, cậu luôn cho rằng họ là những người cuối cùng.

Cơ hội cuối cùng mà Ma Pháp đã cho những người ở Vùng Đất Lãng Quên.

Và bây giờ, cậu biết được bản thân đã đúng.

Thở dài, Nephis chậm rãi gật đầu và nhìn chăm chú ngọn lửa đang cháy trong lò sưởi một lúc. Mọi người đứng im lặng, chờ đợi quyết định của cô.

Cuối cùng, cô nói mà không nhìn về phía họ:

"...Nói mọi người tập trung ở phòng ngai vàng. Tôi sẽ nói với họ."

Không lãng phí thời gian, Caster hơi cúi người chào và rời khỏi căn phòng, Effie thoáng nhìn cô, và cũng đi theo hắn. Những người khác cũng vậy.

Sunny là người cuối cùng rời khỏi, tim cậu đập như trống.

'Bắt đầu rồi!'

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.