Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lương Tâm Cắn Rứt

Phiên bản Dịch · 1385 chữ

Chương 279: Lương Tâm Cắn Rứt

Sunny im lặng một lúc lâu, nhìn chằm chằm vào cái mặt nạ đen. Mặt biển yên tĩnh trong linh hồn cậu vẫn yên ắng và không một tiếng động...không hề giống cơn bão mà hiện đang dâng trào trong tim cậu.

Sau một lúc, cậu nghĩ:

"Tên Weaver đó đúng là một gã ranh mãnh...nàng...người...vật? Ừ thì, việc mình không biết dù chỉ nhiêu đó đủ để chứng minh điểm muốn nói. Vậy mà mình tưởng bản thân đã giỏi lừa gạt và lợi dụng.'

Phải ma lanh đến mức nào mà ngay cả thần thánh, ngay cả Ma Pháp Ác Mộng cũng không biết gì về họ?

Nhưng rất phù hợp, theo cách kì lạ. Nếu lĩnh vực của Weaver là định mệnh, thì không có cách nào khác cả. Định mệnh là một dụng cụ đáng sợ, mà lại tinh tế. Lợi dụng nó cho bản thân cần một loại thiên tài rất đặc biệt, một kẻ mà trái ngược hoàn toàn với bất cứ sức mạnh thẳng thắn, trực tiếp và tàn nhẫn nào.

Nhưng mà, nếu được lựa chọn, Sunny thà gặp Thần Chiến Tranh trên chiến trường hơn là có kẻ địch như Weaver.

Những kẻ nói dối điêu luyện nguy hiểm hơn nhiều những chiến binh chết người. Cậu biết điểm này hơn đa số.

...Ra khỏi Hồn Hải, Sunny chần chừ vài giây rồi triệu hồi Mặt Nạ Weaver. Bề mặt gỗ mát lạnh của nó hiện lên mặt cậu, được giữ ở đó bằng một lực lượng vô hình.

Ngay tức thì, ánh mắt của cậu thay đổi. Mọi thứ trở nên sắc bén hơn, rõ ràng hơn, nét hơn. Sunny có thể cảm thấy cái mặt nạ đưa tay vào mắt cậu và liên kết với thứ gì đó - cái truyền thừa kì lạ mà cậu đã thừa kế bằng việc hấp thụ giọt máu của Weaver. Cậu cảm cũng cảm thấy trực giác của mình trở nên lợi hại hơn.

Như thể cậu suýt chút nữa thôi là có thể nhìn thấy những sợi chỉ định mệnh bí ẩn mà lan tỏa khắp thế giới.

...Suýt.

Liếc qua đống cát bụi để lại bởi người tù nhân, Sunny hơi cau mày.

Danh tính của người mà đã mang Mặt Nạ Weaver vẫn là bí ẩn. Cái xác này thuộc về ai, và làm sao họ lại rơi vào cảnh bị xích lại trên sàn nhà của tầng hầm ẩn giấu bên dưới nhà thờ tráng lệ?

Lời đoán dễ nhất thì đó chính là Weaver, nhưng Sunny ngay lập tức bỏ qua giả thuyết đó.

Từ mọi thứ cậu biết về chủ nhân ban đầu của cái mặt nạ, sức mạnh của sinh vật đó là chỉ dưới thần thánh...và có lẽ là những Không Rõ. Nếu Weaver xuất hiện ở Vùng Đất Lãng Quên, thì cả Thành Phố Hắc Ám sẽ bị xóa sổ trước khi có gì tổn thương được chúng.

Vậy thì ai là người đã mang Mặt Nạ Weaver? Một người mạnh mẽ nào đó mà dính phải Ma Pháp Ác Mộng và nhận nó dưới dạng Ký Ức, cũng như Sunny?

'Ừ thì...'

Nếu Weaver là một daemon, một loại thần thấp hơn, liệu có một giáo phái tôn thờ chúng? Đã từng có những tư tế và những người sùng đạo của Weaver? Lời nhắn mà tù nhân để lại quả thật rất giống một lời cầu nguyện. Hay là người đó đã bị xem là một kẻ ngoại đạo và bị đày đến nơi này vì lý do đó?

Sunny thở dài. Không có cách nào để biết được.

Chần chừ một chút, cậu quay đi và rời khỏi tầng hầm u ám. Cậu chỉ có một ngày để hoàn thành mọi thứ cần phải làm trong Thành Phố Hắc Ám. Không có thời gian để tự hỏi linh tinh.

Khi đã ra đến bên ngoài, Sunny đi về nơi cậu để lại cái bóng và nhìn bản thân thông qua mắt của nó. Thứ cậu nhìn thấy khiến cậu phải chớp mắt vài lần.

'Hử...'

Cái mặt nạ đen bóng nằm vừa in trên mặt cậu, che giấu những đường nét. Cậu thậm chí còn không thể nhìn thấy mắt của mình, chúng bị nhấn chìm trong hắc ám.

Hơn nửa, ngay cả chiều cao của cậu cũng bằng cách nào đó trở nên không rõ ràng. Sunny không thật sự trở nên cao hơn, nhưng từ một bên, trông giống như cậu đã vậy...đại loại? Một giây, nó nhìn kiểu vậy, giây kế tiếp, lại không phải. Nó hơi tương tự cách mặt người ta thay đổi khi bị thắp sáng từ những hướng khác nhau. Dù sao đi nữa, cậu không thể nói rõ người đang đối diện cái bóng cao bao nhiêu.

'Vui nhỉ!'

Nhưng cũng không phải Sunny đã trở thành hoàn toàn không thể nhận ra. Cậu vẫn phải cẩn thận để che giấu những chi tiết đầu mối bối cảnh về bản thân trong lúc mang mặt nạ. Những thứ thông thường như là cách cậu đi, những cử chỉ quen thuộc, và những chi tiết tinh tế nhưng độc nhất khác về hành vi của cậu mà có thể khiến người khác nhận ra danh tính bất chấp việc nó bị che giấu khỏi mọi biện pháp dò xét siêu thường.

Để thật sự khiến bản thân xuất hiện như một người khác, Sunny phải biểu diễn.

...Vậy thì đúng là rất may cậu đã và đang luyện tập Khiêu Vũ Bóng. Chẳng phải mục đích của nó là để hoàn toàn bắt chước phong cách chiến đấu và cử chỉ của người khác sao?

'Quả là sự trùng hợp tuyệt vời...'

Cuối cùng, giờ phút cậu sợ hãi đã đến. Đến lúc thử xem liệu [Trò Đơn Giản] thật sự có khả năng đảo ngược Khiếm Khuyết của cậu hay không.

Không cần phải nói, Sunny rất lo lắng. Môi cậu trở nên khô khan, và cậu không tự chủ được mà liếm chúng...bây giờ đang đeo mặt nạ, nên cậu không thể. Thói quen không tốt này có vẻ như phải bỏ.

'...Tuyệt. Được rồi, làm thôi.'

Mở miệng, Sunny nói thật to:

"Tôi...rất cao!"

Trong cả quá trình, cậu nhăn mặt, chờ đợi sự đau đớn quen thuộc xâm lấn tâm trí mình.

...Nhưng không có gì cả.

Sunny hóa đá, chớp mắt vài lần, và chờ đợi. Vẫn không có gì xảy ra.

Bên dưới mặt nạ, một nụ cười thật rộng hiện lên mặt cậu.

"Tôi không chỉ cao, mà còn phi thường đẹp trai. Nhưng không chỉ vậy, tôi còn vô cùng thật thà và tốt bụng nữa. Mọi cô gái tôi gặp phải đều ngay lập tức phải lòng tôi. Cả con trai nữa! Tôi đáng yêu, đẹp trai, tốt bụng, và cao đến vậy đó. Mọi thứ tôi vừa nói đều hoàn toàn đúng."

Tâm trí yên bình và tĩnh lặng. Không có đau đớn, không có áp lực. Thật ra thì Sunny đang cảm thấy tuyệt vời.

'Wow...'

Cảm thấy một khát vọng gần như áp đảo là muốn tiếp tục phun ra những lời nói dối, cậu sung sướng bật cười.

"Tuyệt vời! Đây có thể là..."

Nhưng rồi, một đợt đau đớn bùng nổ đột nhiên ném cậu xuống đất. Với một tiếng hét giật mình, Sunny ôm lấy đầu rồi rên rỉ qua hàm răng nghiến chặt, cảm giác như thể nó muốn nổ tung.

'Cái quái gì?!'

Cậu chỉ vừa định nói khả năng nói dối sẽ hữu ích đến mấy.

'Đợi chút...'

Khả năng nói dối quả thật sẽ có thể rất hữu dụng. Có nghĩa là khi nói vậy, đó sẽ là nói thật.

Và Mặt Nạ Weaver không loại bỏ Khiếm Khuyết của cậu, mà chỉ đảo ngược nó.

Vậy...có vẻ như trong lúc đeo nó, Sunny không thể nói một lời nói thật.

'Ơ...'

Đó có vẻ như là kết luận đúng. Nhưng cậu cần phải thử nghiệm để hoàn toàn chắc chắn.

Thở dài chịu thua, Sunny chờ một chút rồi nói:

"Tên tôi là..."

Một giây sau, lại một tiếng hét đau đớn vang vọng trong bóng tối của căn phòng dưới lòng đất.

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.