Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lãnh Chúa Đầu Tiên

Phiên bản Dịch · 1237 chữ

Chương 254: Lãnh Chúa Đầu Tiên

Trong một lúc, Sunny sợ rằng họ đã đi lòng vòng ngay từ ban đầu và đã quay lại chính xác nơi họ bắt đầu. Nhưng rồi, cậu bình tĩnh lại và phát hiện dòng sông này, mặc dù ghê rợn không kém cái họ đã vượt qua trên con thuyền gỗ, lại cũng khá khác.

Cậu không thể giải thích chính xác, nhưng nó có cảm giác không giống. Hơn nữa, không nhìn thấy bến thuyền với hai con thuyền được cột vào trụ đá ở đâu cả...hay nên nói là cảm thấy.

Thay vì đó, có một cây cầu.

Sunny có thể cảm nhận cái bóng của nó ngã lên mặt nước lạnh lẽo, cứng cáp và vững chải như thứ đá dùng để xây nó. Cây cầu cong qua dòng sông, dẫn về phía xa.

Không muốn ở thêm phút nào trong mê cung tồi tệ mà không sinh vật nào có thể nhìn thấy nếu muốn sống, Sunny dẫn tổ đội về phía cây cầu.

Nếu Cassie đúng, thì họ sẽ an toàn một khi vượt qua dòng sông thứ hai. Sunny quả thật hi vọng đúng là như vậy, vì chuyến đi dài mà cậu phải làm người dẫn đường cho năm người mù này quả thật khiến cậu kiệt sức.

Sau bảy...hay là tám rồi?...tháng ở Vùng Đất Lãng Quên, Sunny đã cho rằng bản thân đã có sự miễn dịch khá cao với những thứ kinh dị. Nhưng đợt này đúng là đã thử thách giới hạn của sự chịu đựng tâm lý của cậu.

Đi trong nơi hắc ám đó với thị giác bị lấy mất...

Cassie bằng cách nào đó vẫn còn tỉnh táo quả là phép mầu.

Cậu căng thẳng khi họ tiến vào cây cầu, trông chờ thứ đáng sợ gì đó sẽ xảy ra vào giây cuối cùng. Nhưng sự yên lặng không bị phá vỡ bởi thứ gì khác ngoài nước chảy, bước chân của họ, và tiếng thở nặng nề.

Tổ đội đi qua cây cầu, để mê cung hắc ám lại đằng sau. Không lâu sau đó, họ có thể cảm giác sương mù quanh mình trở nên ít hơn.

Và đến một lúc, nó hoàn toàn biến mất.

Họ đi qua cây cầu không gặp phải vấn đề gì và đặt chân trở lại mặt đất vững chãi.

Đi thêm vài bước nữa, Sunny ngừng lại và cuối cùng cho phép bản thân rùng mình. Rồi, cậu mở miệng và nói bằng giọng khô khàn:

"Xong chưa?"

Mặc dù Cassie đã không nói gì về việc cần giữ im lặng, môi người họ đều trong tiềm thức tự né tránh việc nói chuyện kể từ khi tiến vào sương mù. Vì vậy, âm thanh giọng nói khàn khàn của bản thân khiến Sunny hơi giật mình.

Vài giây sau, Cassie trả lời với giọng lưỡng lự:

"Mình...mình nghĩ vậy?"

Không lãng phí thêm thời gian, Sunny tháo miếng vải trên mắt và lớp sáp trên chúng. Rồi, cậu cẩn thận mở mắt và nhìn quanh.

Họ đang đứng trên bờ đá của một cái hang rộng lớn, xuyên qua đó, có một con sông dưới lòng đất đang chảy qua mà không bị gì cản trở. Cách họ không quá xa, tường của cái động hạ xuống, với một cái miệng hầm rộng có thể thấy được bên trong nó.

Bên cạnh cậu, những thành viên khác của tổ đội đang tháo mảnh vải, Sunny có thể nghe được những tiếng thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng mà, sự chú ý của cậu ngay lập tức bị kéo về phía Nephis, người đã mở đôi mắt xám bình tĩnh của mình và đang nhìn thứ gì đó đằng sau cậu.

Quay người, Sunny nhìn theo ánh mắt của cô ta...và hóa đá.

Chỉ cách họ vài mét, trên bờ của dòng sông hắc ám, cậu thấy một bộ xương người. Nó đang ngồi trên đá lạnh lẽo, thẳng lưng, quay mặt về phía dòng chảy.

Không như những tên thây ma hung dữ trong hầm mộ của Thành Phố Hắc Ám, thứ này bình tĩnh và không bị chạm đến bởi sự hắc hóa của Vùng Đất Lãng Quên.

...Đây là nơi mà Lãnh Chúa Đầu Tiên của Lâu Đài Tươi Sáng đã chết.

Chàng trai trẻ tuổi mà những thành viên tổ đội chỉ biết đến bằng danh hiệu đã chết trên bờ của một dòng sông dưới lòng đất lạnh lẽo, chỉ vài mét từ cây cầu mà ông ta đã dùng để thoát khỏi cái nơi tồi tệ, mà theo lời Cassie, không vật sống nào có thể thoát khỏi.

Bằng cách nào đó, ông ta đã sống sót mà còn không biết việc bất cứ ai tiến vào sương mù phải nhắm mắt trong toàn bộ lúc đó. Nhưng đến cuối cùng, những vết thương mà ông ta dính phải ở đó - hoặc có lẽ là ở đâu đó phía trước - hóa ra là quá nghiêm trọng.

Trước khi chút sức sống cuối cùng rời khỏi mình, chàng trai trẻ tuổi - Lãnh Chúa Đầu Tiên mà đã giật Lâu Đài Tươi Sáng ra khỏi tay đám Sinh Vật Ác Mộng, tạo ra một nơi an toàn cho những người bị đưa đến Vùng Đất Lãng Quên có thể sinh sống, và dẫn một đoàn thám hiểm để tìm đường thoát khỏi nơi nguyền rủa này - ngồi xuống đây và nhìn về phía mê cung hắc ám, đầy sương mù.

...Nơi mà những người bạn và đồng đội của ông ta đã chết, để ông một mình trong sự hắc ám của thế giới ngầm ruồng bỏ này.

Nhìn về phía bộ xương mà đang ngồi yên lặng trên bờ sống, Sunny không nhịn được mà cảm thán...và buồn bã.

Cậu chưa từng gặp chàng trai trẻ tuổi này, nhưng bằng cách nào đó, có cảm giác họ rất quen thuộc.

Mọi thứ mà nhân loại có lúc này ở Vùng Đất Lãng Quên là nhờ sự gan dạ, sức mạnh và tài năng của ông ta.

Bộ xương được giữ gìn tốt đến kì lạ. Nó ngồi bắt chéo chân, lưng thẳng, tay đặt bên hông, như thể ngồi thiền. Đầu lâu của Lãnh Chúa Đầu Tiên nhìn về phía dòng sông với cái hốc tăm tối của cặp mắt trống rỗng, bình tĩnh và an bình đến kì lạ.

Nhưng thứ Sunny để ý không phải là sự trắng trẻo của xương hay là nụ cười trường tồn trên cái đầu lâu, mà là một dải kim loại mỏng nằm trên nó như một cái vương miện khiêm tốn.

Có một viên đá quý duy nhất mà đang tỏa sáng trên vòng kim loại, ngay trên giữa trán đầu lâu.

Sau khi sáu người họ vây quanh cái xác của Lãnh Chúa Đầu Tiên và đứng đó một lúc trong yên lặng để thể hiện sự tôn trọng cho con người phi thường này, Nephis thở dài và lại gần bộ xương.

Nhẹ nhàng, cô lấy dải kim loại và tháo nó khỏi đầu của Lãnh Chúa Đầu Tiên.

...Một giây sau, cái vòng đột nhiên vỡ tan thành vô số tia sáng, rồi chúng cũng biến mất, bị hấp thụ vào hồn tâm của cô.

Sunny mở to mắt.

Cái vương miện của Lãnh Chúa Đầu Tiên...là một Ký Ức.

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.