Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nanh Rồng

Phiên bản Dịch · 1368 chữ

Chương 243: Nanh Rồng

Đến giữa ngày thứ hai của chuyến đi trong Mê Cung trên gã khổng lồ, một đường thẳng hắc ám và không lành xuất hiện ở đường chân trời. Với từng phút trôi qua, nó chậm rãi trở nên gần hơn. Khá nhanh chóng, Sunny đã có thể nhận ra họ đang đi về phía một dãy núi rộng lớn.

Những ngọn núi đó có vẻ như là một biên giới tự nhiên ngăn cách Vùng Đất Lãng Quên và phần còn lại của thế giới Mộng Ảo. Chúng cao ngất và lởm chởm, đâm vào bầu trời như răng nanh của một con rồng khổng lồ. Những đỉnh núi ở phía xa của chúng phủ một lớp tuyết trắng tinh và được quấn trong một màn sương mù mà chảy thành những khe suối và xuống dãy núi bên dưới.

Đây là nơi mà vị lãnh chúa đầu tiên của tòa Lâu Đài biến mất nhiều năm trước, cũng như mục tiêu của chuyến đi nguy hiểm này của họ.

Trong lúc tên người đá khổng lồ đi lại gần hơn dãy núi, Sunny cuối cùng cũng hiểu được chúng cao to, tráng lệ và hoành tráng đến mức nào. Ngay cả tên khổng lồ cũng trông như một con kiến bé tí khi đứng trước những ngọn núi vĩ đại đó. Khi đứng trong cái bóng đè ép của chúng, khó để không cảm thấy bản thân quá nhỏ bé và không có ý nghĩa.

Chậm rãi, địa hình của Mê Cung bắt đầu nâng lên. Những cụm san hô trở nên nhỏ hơn, khoảng cách giữa chúng tăng lên, đến khi có nhiều đất đen và đá sỏi nhô lên có thể thấy được ở bên dưới hơn là những thứ san hô đỏ. Cuối cùng, những ngọn san hô trở nên ít ỏi.

Như thể Mê Cung cũng không muốn lại gần chân của dãy núi này...hoặc đơn giản là không có khả năng.

Bức tượng khổng lồ lại gần biên giới của khu rừng đỏ, bước chân hắn chậm lại. Tên khổng lồ có vẻ như đang gặp khó khăn khi muốn đi xa hơn. Cơ thể hắn hơi cong, như thể chống chọi với cơn gió mạnh mẽ hay lực lượng vô hình nào đó mà đang không ngừng kéo hắn quay lại Mê Cung.

Ngay cả sức mạnh siêu thường của hắn cũng không đủ đánh bại lực kéo của lời nguyền rủa cổ đại.

Cuối cùng, tên khổng lồ đá bấp bênh và dừng lại.

Đây là khoảnh khắc họ chờ đợi.

Caster, Effie và Nephis đã đang leo xuống, còn Sunny, Cassie và Kai thì đứng ngay tại mép của thềm đá hình tròn.

Nhìn xuống, Sunny thở dài và liếc sang tên cung thủ duyên dáng.

"Nếu việc này không được, cậu sẽ bắt tôi, đúng chứ?"

Kai nhướng lên một bên lông mày thanh lịch của hắn, rồi mỉm cười chói mắt.

"Ừm, đương nhiên rồi. Đó sẽ là hân hạnh của tôi!"

Mắt Sunny giật giật. Lắc đầu, cậu triệu hồi Cánh Hắc Ám và quay người. Ngay lập tức, một cái áo khoác với hình dạng hai cái cánh trong suốt xuất hiện trên lưng cậu.

Nếu có thứ gì khiến Sunny thấy an ủi, thì đó là cái bóng của cậu đã ở dưới mặt đất. Cậu đã cử nó xuống trước để dò xét nơi tiếp đất và đảm bảo không có thứ gì chờ đợi tổ đội ở bên dưới.

Thánh Đá cũng đang đứng đó, nhìn như một chấm đen bé tí từ độ cao trên cái cổ của bức tượng cổ đại.

'Không việc gì phải kéo dài.'

Nghiến răng, Sunny điều khiển Cánh Hắc Ám nâng cậu khỏi mặt đất...và bước vào khoảng không.

Trong một giây, cậu bị nuốt chửng bởi một nỗi sợ hãi nguyên thủy. Nhưng rồi thay vì rơi thằng xuống và tan nát khi chạm đá, cơ thể Sunny lại nhẹ nhàng lướt trong không khí.

Cậu vẫn đang mất độ cao, nhưng mà ở tốc độ an toàn và dễ chịu. Hai cái cánh trong suốt đã biến thành một bóng mờ sau lưng cậu.

Thật ra thì, cảm giác này...rất sung sướng.

Cố giữ không cho gương mặt nở nụ cười, Sunny nhắc nhở bản thân cặp cánh của bản thân dễ vỡ đến mức nào và cố điều khiển hướng bay xuống.

Chỉ cần một chút thay đổi trong tư thế và thầm ra lệnh cho Cánh Hắc Ám là thực hiện được. Không lâu sau đó, Sunny đã bắt đầu lượn xuống theo quỹ đạo vòng quanh rộng lớn, tận hưởng cảm giác gió thổi qua tai mình.

'Đáng tiếc là những người khác sẽ không thể trải nghiệm được việc này.'

Ban đầu, cậu có ý định mang Effie bay một chuyến nhớ đời. Còn Kai và Cassie thì mang theo hai người khác của tổ đội, nếu vậy thì việc xuống đến mặt đất sẽ dễ dàng hơn nhiều. Nhưng mà, sau chút thử nghiệm, họ nhanh chóng phát hiện Ký Ức để lại bởi đám châu chấu không thể mang quá nhiều cân nặng.

Chỉ việc chịu tải một mình Sunny cũng đã gần đến giới hạn của Cánh Hắc Ám.

Nên cậu được tận hưởng cảm giác không trọng lực này một mình.

Sau vài phút bay lượn trơn tru, Sunny nhẹ nhàng tiếp đất gần Thánh Đá và ngước lên. Kai và Cassie ở ngay phía sau cậu, và hơi trên một chút, đã đến được đầu gối của tên khổng lồ, là ba thành viên còn lại của tổ đội.

'...Món Ký Ức này có thể ngon hơn mình tưởng. Mặc dù vẫn không thể dùng trong chiến đấu, nhưng vẫn rất tiện lợi.'

Không lâu sau đó, bọn họ đã tập trung trong cái bóng của bức tượng khổng lồ.

Vài giây sau, tên khổng lồ rung chuyển. Chậm rãi, hắn quay người và bước một bước khổng lồ. Mặt đất run rẩy khi chân hắn rơi xuống.

Sáu nhân loại đứng im lặng, quan sát bức tượng cổ đại bước đi. Nó đang đi về phía đông, di chuyển song song với dãy núi rồng bất khả xâm phạm. Sunny cho rằng tên khổng lồ đá đã đi quanh Vùng Đất Lãng Quên cả ngàn lần, và bây giờ đang ở bắt đầu - hoặc là kết thúc - của một vòng lặp khác.

Thánh Đá cũng đang nhìn theo tên khổng lồ không đầu. Sunny liếc sang cô ta, tự hỏi một lần nữa liệu cái Bóng của cậu có cảm giác gì đối với sinh vật khổng lồ kia hay không.

Cậu có cảm giác kì lạ là cô ta có.

Nhưng mà, nó không phải kinh ngạc hay kính nể như Sunny đã đoán. Nếu có thứ gì, thì chút cảm xúc ẩn giấu bên trong cặp mắt rubi của Thánh Đá là...ghét bỏ.

'...Tò mò thật.'

Lúc ở nhà thờ đổ nát, Sunny đã để ý thấy bộ giáp của tên Hắc Hiệp Sĩ có điểm tương đồng với của Bóng trầm mặc. Nhưng mà, nó không có vẻ là cả hai đến từ một nguồn gốc. Càng giống như là bộ giáp của tên Ác Quỷ Ngã là lấy từ những bức tượng sống.

Gần như có ai đó đã cố bắt chước bộ giáp của chúng, nhưng chỉ có thể tạo ra một vật tương tự nhưng kém hơn.

Liệu tên khổng lồ đá này cũng vậy? Một thử nghiệm thất bại của ai đó muốn lặp lại phép mầu sáng tạo mà đã đưa tia lửa sự sống đích thực vào Thánh Đá và đồng loại của cô?

Không cách nào biết được cả. Nhưng Sunny vẫn không thể nhịn được mà thắc mắc...

Tiếp đó, mặt đất ngừng rung chuyển và bóng dáng của tên khổng lồ đi như một cỗ máy biến mất vào trong làn sương xám. Vài giây sau, Nephis thở dài và quay người để đối mặt dãy núi.

Đến lúc tìm nơi qua đêm.

Sáng mai, họ sẽ bắt đầu tìm kiếm đoàn thám hiểm mất tích.

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.