Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bức Tường Hắc Ám

Phiên bản Dịch · 1215 chữ

Chương 237: Bức Tường Hắc Ám

Kai bay lên thềm đá, nhẹ nhàng đặt Cassie xuống. Cô gái mù tái nhợt và rõ ràng đang đau đớn, nhưng tính mạng của cô có vẻ như không gặp nguy hiểm. Cung thủ mỉm cười an ủi và nắm lấy vai cô.

Rồi, như những người còn lại, hắn ta quay đầu và lặng lẽ nhìn về phía nam.

Một bức tường hắc ám dữ tợn, không thể xuyên phá đang đến gần họ, nuốt chửng từng mảng Mê Cung rộng lớn theo mỗi giây. Đối với Sunny, nó có cảm giác giống như một đại dương vô tận được làm từ những cái bóng tà ác đang lao đến nhấn chìm họ. Cái áp lực mà cậu cảm thấy gần như tồi tệ không thua gì của Tòa Tháp Đỏ không lành kia.

Bức tượng khổng lồ vẫn đi về phía bóng tối, hoàn toàn không để ý đến sự đè ép rùng rợn của nó.

Gió thổi qua tóc Sunny. Trong sự yên lặng choáng ngợp, Effie đột nhiên rên rỉ và ngã xuống đầu gối. Tay cô nhấn vào tấm giáp ngực cũ kĩ, máu tươi chảy ra bên dưới chúng.

Âm thanh đó kéo mọi người trở về thực tại. Với vẻ mặt nghiệt ngã, Nephis đi sang nữ thợ săn bị thương và đặt tay lên người cô ta. Một lúc sau, ánh sáng trắng dịu dàng len lỏi ra từ những vết nứt của bộ giáp của Effie, chữa lành những vết thương và xóa đi cơn đau.

Ngôi Sao Thay Đổi nhắm mắt và cắn môi, những giọt máu đỏ lăn xuống làn da trắng ngà của cô.

Để lấy đi sự đau đớn của đồng đội, cô đã phải chịu đựng sự tra tấn còn hơn nhiều.

Sunny ho khù khụ, bọt máu bắn ra từ môi cậu, yếu ớt thả người xuống đất. Cậu không cảm thấy quá tốt.

Bức tường hắc ám càng lúc càng đến gần. Gió đang bắt đầu thổi mạnh hơn, thổi qua những khe nứt của bức tượng cổ đại phát ra những tiếng như huýt sáo. Mang theo mùi biển cùng với nó.

Sunny nhăn mặt và ra lệnh cho Thánh Bóng đi lại đứng cạnh cậu.

"Chúng là làm gì bây giờ?"

Kai rùng mình, nhìn về phía bức tường mây dữ tợn, và nói:

"Leo xuống thấp hơn? Sấm sét sẽ bị hấp dẫn bởi cái cổ của tên khồng lồ này."

Sunny lắc đầu.

"Không thể. Nước biển sẽ dâng lên, đa phần bức tượng sẽ bị ngập dưới nước. chúng ta sẽ may mắn nếu làn sóng không đến được thềm đá này."

Cung thủ thở dài và cúi xuống.

"Vậy...chúng ta tiêu đời?"

Sunny mỉm cười nham hiểm.

"Đừng lo lắng. Đá không quá dẫn điện, nên chúng ta sẽ an toàn khỏi tia sét. Chắc vậy. Thứ cậu thật sự nên lo lắng là sự ồn ào này sẽ hấp dẫn thứ gì đến đây."

Sau đó, cậu cong người và đau đớn ho không ngừng.

'Ugh...hơi đau đó...'

Lúc này, Nephis đã chữa trị xong cho Effie. Đi lại gần, cô quỳ xuống và nhìn Sunny.

...Bất ngờ là có một vẻ lo lắng chân thành trên mặt cô.

"Cậu...cậu có hít vào phấn hoa?"

Sunny cố mỉm cười, nhưng lại chỉ ho ra thêm nhiều máu hơn.

"Có. Một chút. Nhưng đừng lo, nó không...không có hoa lá gì mọc trong phổi tôi cả. Không còn nữa."

Gương mặt Neph hơi giật giật, rồi cô vươn tay ra và đặt chúng lên ngực của Sunny. Nhưng mà, cậu bắt lấy chúng giữa không trung bằng tay của chính mình và ngăn cô lại.

Da cô mềm mại và mát lạnh.

"Đừng bận tâm. Tôi sẽ ổn thôi. Đi xem Cassie đi."

Ngôi Sao Thay Đổi nhìn cậu chằm chằm một lúc. Rồi, cô ta đột nhiên hỏi:

"Không đau sao?"

Cậu đẩy tay đi và lắc đầu.

"Không bằng cô sẽ đau."

Nephis cau mày.

"...Tôi quen rồi."

Sunny nhìn cô một lúc lâu, biểu hiện của cậu khó đọc. Rồi, cậu nói bằng phẳng:

"Tôi biết. Nhưng tôi không muốn cô quen việc đó. Cô không nên quen việc đó. Nhất là không phải vì tôi."

Sức nặng của những thứ cậu không nói ra treo giữa họ một lúc. Nephis khẽ nghiêng đầu, rồi quay mặt. Cuối cùng, cô thở dài, ngập ngừng thêm vài giây, và bước đi mà không nói một lời.

Sunny hạ thấp đầu và bất động một lúc.

'Tốt hơn...như vậy sẽ tốt hơn.'

Sợ đau là cảm xúc nhân loại nhất. Cậu không kiềm được mà cảm thấy mỗi lần Nephis âm thầm chịu đựng sự tra tấn kinh khủng từ Khiếm Khuyết của mình, một phần nhân tính của cô cũng bị thiêu đốt bởi ngọn lửa trắng thanh lọc tàn nhẫn đó. Cậu không muốn thấy việc đó xảy ra.

Không phải kể đến cậu là người cuối cùng trên đời này mà Ngôi Sao Thay Đổi nên giúp đỡ. Bởi vì...

Đột nhiên, một tiếng sấm vang rền lăn qua họ, khiến những thành viên trong tổ đội giật mình. Ánh sáng ban ngày tối đi, và cơn gió lạnh lẽo giận dữ đập vào họ, mang theo những giọt nước đen, mặn chát.

Đã lo xong cho Cassie, Nephis liếc về phía trước và cau mày.

Họ sắp hết thời gian.

"Chuẩn bị! Giữ vững!"

Dứt lời, cô triệu hồi thanh kiếm và nắm nó bằng cả hai tay. Trong lúc ánh sáng cháy lên lưỡi kiếm bạc, Ngôi Sao Thay Đổi đâm sâu vào mặt đá, làm nó tan chảy. Quỳ xuống, cô nắm chặt thanh kiếm và chuẩn bị cho cơn bão sắp đến.

Bên cạnh cô, Effie thở dài và nắm vào một khe nứt trên đá bằng một tay. Với tay còn lại, cô kéo Cassie lại gần và ôm chặt cô ấy.

Caster làm theo gương của thủ lĩnh của họ và dùng thanh jian ma thuật của hắn neo mình vào mặt đá.

Sunny liếc sang họ và nhăn mặt.

Đứng trên cậu, Thánh Đá bỏ đi cái khiên và hạ một vai xuống, chuẩn bị chống lại đợt cuồng phong. Không có gì tốt hơn để bám, Sunny ôm đùi của Bóng của mình và nhắm mắt lại, bị xấu hổ bởi việc này.

Trước khi cậu thật sự có thể suy ngẫm về việc đó thì có thứ gì đó ngồi xuống cạnh cậu. Mở một mắt, Sunny bất ngờ nhìn thấy Kai.

"...Gì? Cậu làm gì ở đây?"

Tên cung thủ mỉm cười với sự xấu hổ và ho khan.

"Ờ...ừ thì, cậu thấy đó. Tôi không có kiếm có thể cắt đá hay là sức mạnh siêu nhân. Nên, à...cậu có ngại nếu tôi giữ cái đùi còn lại của đồng đội đá xinh đẹp của cậu?"

Sunny lườm hắn vài giây rồi khịt mũi khinh thường.

"Ừ! Sao cũng được. Miễn sao đừng có ôm nhầm tôi..."

Trong lúc bức tường hắc ám vô tận đến gần, tên khổng lồ không đầu đều đặn đi về phía trước và vào thẳng sự ôm ấp phẫn nộ của cơn bão đáng sợ.

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.