Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nam Du Ký

Phiên bản Dịch · 1239 chữ

Chương 205: Nam Du Ký

Đáng buồn là tổ đội không có quá nhiều thời gian để nghỉ ngơi. Mặc dù vẫn chưa đến giữa trưa, nhưng họ có quãng đường khá xa phải đi trước lúc mặt trời lặn.

Kế hoạch mà họ lập ra ở đầu ngày là rời khỏi Thành Phố Hắc Ám từ phía nam bằng cách leo qua bức tường gần cái Cổng Chính hoành tráng và sẽ đi trong Mê Cung để đến điểm cao an toàn tiếp theo, cách khoảng mười cây số.

Nhưng mà, bởi vì họ đã phải đi vào hầm mộ và thoát khỏi lòng đất thông qua căn phòng của Chúa Tể Cái Chết, tổ đội bây giờ lại ở phía đông của di tích, gần bức tượng xinh đẹp của người phụ nữ không có gương mặt. Bây giờ họ không những phải đi vòng quanh thành phố, mà còn sẽ có ít thời gian hơn để đến điểm an toàn trước khi dòng nước lũ và ban đêm nhấn chìm Vùng Đất Lãng Quên.

Đứng dậy cùng với những tiếng rên rỉ thất vọng, tổ đội vào đội hình di chuyển và hướng về phía nam. Đi trong lớp bùn của cái hố khổng lồ là không dễ, nhưng lúc hiện tại, họ không có lựa chọn...đương nhiên là trừ phi họ muốn leo qua bức tường hùng vĩ và quay trở lại Thành Phố Hắc Ám.

May mắn là, cả cái bóng của Sunny và Kai đều đang đi trước để do thám, nên họ không phải lo về việc bị đám quái vật phục kích. Nên, ở thời điểm hiện tại, tổ đội chỉ phải cố gắng với việc di chuyển chân họ trong mặt đất ướt át này.

Sự yên lặng buồn chán chỉ bị phá vỡ bởi tiếng thở nặng nề và tiếng bùn nhớp nháp.

...Một lúc sau, bức tường xám bất khả xâm phạm tưởng chừng không hồi kết đã bị bỏ lại ở phía xa, dần bị che khuất bởi thành của cái hố.

Họ cuối cùng cũng đã bở lại thành phố đổ nát nguyền rủa.

Quay lại, Sunny nhìn ra sau và quan sát thành phố mà đã là cả thế giới của cậu trong bốn...gần năm tháng qua.

Ở phía xa, mặt đất của cái hố khổng lồ dựng lên, tạo thành một sườn dốc thật cao. Trên nó là bức tường không thể đánh bại được làm từ đá xám bóng, chắc chắn và bất khuất bất chấp vài nghìn năm kể từ khi những người xây dựng nó qua đời.

Từ nơi cậu đang đứng, Sunny có thể thấy được đống san hô đỏ như mọc ra từ chân tường, những lưỡ dao sắc bén bất lực cào lên mặt đá lạnh lẽo, trong cố gắng vô vọng tìm điểm bám. Trông giống như thành phố đang bị xâm lấn bởi chính vùng đất.

'Nếu nó biết thứ gì chờ đợi ở bên trong, chắc Mê Cung sẽ cố chạy khỏi nơi chết tiệt đó xa hết sức có thể.'

Thở dài, Sunny nhìn lên và để ý thấy một bóng người đơn độc đứng trên tường, nhìn họ biến mất về phía xa. Dáng người vặn vẹo và u ám, tỏa ra cảm giác lạnh giá và uy hiếp.

Vài giây sau, nó quay đi và biến mất khỏi tầm mắt.

Harus đã lựa chọn quay trở lại Lâu Đài Tươi Sáng.

Cố không rùng mình, Sunny nhìn thêm vài giây, rồi vội vàng bắt kịp cả nhóm.

Họ đã an toàn khỏi hắn, ít nhất là...

'Hiện tại.'

Vì cái hố quá to lớn, độ cong của mép nó gần như không thể nhìn ra. Chỉ khi nhìn về phía thật xa thì người ta mới có thể nhận ra nó có độ cong. Bởi vì điểm này, tổ đội đã có thể tiếp tục di chuyển bên trong nó một lúc lâu mà không phải rời xa điểm đến của ngày hôm nay, nơi nằm ở phía tây nam của vị trí hiện tại.

Nhưng mà, sớm muộn gì họ cũng sẽ phải rời khỏi cái hố và quay lại Mê Cung - không chỉ để trống thoát nước đen, mà còn vì ở đồng bằng bùn rộng lớn này không có thứ gì che chắn cho họ. Nếu có Sinh Vật Ác Mộng biết bay nào đó quyết định tấn công họ từ phía trên, tổ đội sẽ không có cách gì để phòng thủ nó.

Mê Cung, mặc dù cũng ẩn chứa không thiếu những mối nguy hiểm khủng khiếp, ít nhất cũng cho họ chút bảo vệ.

Đó là tại sao, đến một lúc, Nephis dẫn đội đến bờ dốc cao của cái hố, và sáu người họ trèo ra. Với sự giúp đỡ của Kai và sợi dây vàng đáng tin cậy, việc này cũng không hề khó.

Một thời gian dài sau đó, họ đi trên cái gờ tách Mê Cung khỏi cái hố, nhưng rồi, cuối cùng cũng phải quay về hướng tây và tiến vào mê cung san hô đỏ.

Sunny không kiềm được mà thở dài khi những bức tường san hô quen thuộc lại một lần nữa bao vây cậu. Cậu không hề thương nhớ những tháng đầu tiên của chuyến đi địa ngục trong thế giới Mộng Ảo chút nào.

Ừ thì...có lẽ là có nhớ một tí. Nhưng chắc chắn là không phải bởi vì chính cái Mê Cung chết tiệt.

Khu rừng đỏ vừa giống vừa cũng rất khác khu vực mà cậu đã đi qua trước đây.

Bản thân cái mê cung san hô thì gần như y hệt nó ở phía đông cái hố khổng lồ. Nhưng mà, những sinh vật sinh sống ở vùng này thì lại khác xa.

Không có những thành viên của quân đoàn cua quanh đây, ít nhất là không có ở nơi mà Sunny thấy được. Thay vì đó, chủng tộc Sinh Vật Ác Mộng chủ yếu ở đây có vẻ như là những thứ kinh tởm giống nhện mà có thói quen trang trí những bức tường và lối đi trong Mê Cung với vô vàn những mạng nhện xám, và phi thường dính.

Tệ hơn nữa, mạng nhện không có vẻ như được làm từ tơ nhện, mà bởi thứ dây kim loại mảnh gì đó mà cứng như sắt và có thể cắt nạn nhân thành nhiều mảnh nhỏ nếu nó vùng vẫy quá nhiều sau khi dính bẫy.

Không cần phải nói, bị kẹt trong những mạng nhện đó không khác gì bị tuyên án tử hình.

Càng vào sâu trong Mê Cung, họ càng thấy nhiều mạng nhện. Đến một mức mà họ phải dùng thanh rapier bay của Cassie để dọn đường phía trước mỗi vài phút, làm tốc độ của đội chậm lại như đang bò chứ không phải đi.

Trong một trong những đợt dừng kiểu đó, Sunny xoa mặt và tự nghĩ:

'Hi vọng không có thứ gì tấn công trong lúc chúng ta đang đợi.'

Quay sang cậu, cái bóng lườm cậu vài giây rồi mệt mỏi lắc đầu. Rồi nó đặt một bàn tay lên mặt và cúi xuống, như thể chịu thua.

'...Gì? Tao nói gì sai?'

Kế tiếp đó, vài sinh vật giống nhện khống lổ nhảy ra từ những khe nứt trong san hô và tấn công họ.

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.