Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tử Thủ

Phiên bản Dịch · 1203 chữ

Chương 198: Tử Thủ

Sunny thở dài.

Đương nhiên là họ phải qua cầu. Tại sao cậu lại buồn hỏi chứ?

'Tuyệt vời!'

Ít nhất thì cái thứ đó không có bộ xương nào cả. Đường đến phía bên kia vực thẳm rõ ràng.

'Rõ ràng là mình sẽ chết!'

Trong lúc Sunny bị những suy ngẫm không vui nuốt chửng, Effie và Caster nhanh chóng ném vài con thây ma còn lại phía trước họ khỏi vực. Cuối cùng cũng an toàn khỏi sự tấn công không ngừng, đa phần nhóm người có cơ hội hồi sức.

Chỉ có Nephis và Thánh Đá vẫn đang chiến đấu. Thật ra thì áp lực đã trở nên áp đảo, đến mức họ chỉ vừa đủ cầm chân chúng.

Hai dáng người - một người phủ trong những cái bóng, người còn lại quấn bởi ánh sáng trắng tinh khiết - chậm rãi chùn bước trước đợt tấn công mãnh liệt của quân đội thây ma.

Sunny nghiến răng.

...Nếu không có gì thay đổi, họ sẽ là những kẻ sớm bị đẩy xuống vực thẳm tăm tối.

Với biểu hiện nghiệt ngã, cậu liếc sang Effie và nói:

"Đi."

Tựa bằng cây giáo, nữ thợ săn yếu ớt lắc đầu.

"Phải có ai đó giữ chân chúng đủ lâu để mọi người qua đến bên kia. Cậu nên..."

Sunny ngắt lời.

"Tôi sẽ là người qua cuối cùng. Đừng lo...tôi có kế hoạch."

Một kế hoạch điên rồ. Nhưng có gì mới đâu chứ?

Nhìn cậu một cái thật lâu, Effie chần chừ vài giây, rồi gật đầu.

"Được rồi. Phải cố sống đó nha Sunny."

Cậu khẽ bật cười.

"Oa. Tôi còn không biết cô quan tâm."

Cô ta lườm cậu một lúc, rồi nói bằng giọng bình thản:

"Không, chỉ là nếu cậu chết, thì tôi sẽ phải chiến đấu với cái xác nhỏ con của cậu. Vậy nên...đừng có làm vậy. Ok?"

Dứt lời, Effie vẫy tay với mấy người khác đi theo cô và bước lên cây cầu tồi tàn.

Sunny chớp mắt vài lần, nhìn cô bỏ đi, rồi quay lưng về phía vực thẳm và thở dài.

'Vậy mới đúng. Chứ mình trông đợi gì chứ?'

Dù sao thì, đã không thể quay lại nữa.

Vung lên Mảnh Vỡ Đêm Khuya, cậu lao lên phía trước và tham gia trận chiến quyết liệt giúp Ngôi Sao Thay Đổi và Thánh Bóng.

Loại bỏ vài bộ xương, Sunny thoáng quay sang Nephis và nói:

"Rút lui về cây cầu. Thánh và tôi sẽ cầm chân chúng!"

Mắt cô sáng lên ngọn lửa trắng qua mặt nạ của mũ của Bộ Giáp Quân Đoàn Ánh Sao. Một lát sau, cậu nghe thấy một giọng nói khô khàn:

"Cậu chắc?"

Né bộ vuốt của một con quái vật đặc biệt đáng sợ, dùng đốc kiếm đập nó sang một bên, cậu la lên:

"Có! Nhưng..."

Lại một thây ma nữa chết dưới Mảnh Vỡ Đêm Khuya.

"...khi cô đến bên kia, cô cần phải phá hủy cái cột giữ cầu. Cô hiểu chứ?"

Ngôi Sao Thay Đổi chần chừ, suýt lỡ nhịp đòn tấn công của bản thân. Rồi, cô hỏi:

"Còn cậu?"

Sunny cười.

"Đừng lo. Tôi có cách để qua!"

Neph không trả lời trong một lúc. Rồi cô đơn giản nói:

"Được rồi."

Không phải người thích lãng phí từ ngữ, Ngôi Sao Thay Đổi không nói gì nữa. Khi cơ hội hiện ra, cô lặng lẽ rút lui, để Sunny thế chỗ.

'Giờ thì...phần khó nhất...'

Không còn Nephis, cả đám quái vật trong hầm mộ tập trung vào Thánh Đá và cậu. Sunny chửi thề, cảm giác một sai lầm nhỏ nhất cũng sẽ khiến cậu đi đời.

Bầy thây ma tấn công liên tục còn hơn cả những gì cậu trông đợi. Cố gắng không chết chìm trong dòng nước quái vật hung tợn này, Sunny chiến đấu với tất cả sức lực cậu còn lại.

'Chết...tiệt! Làm thế quái nào mà cô ta giữ vị trí này lâu đến vậy?!'

Không phải người đam mê làm anh hùng, Sunny dùng Bóng làm khiên thịt...khiên đá?...và thỉnh thoảng núp đằng sau cô, đi ra khỏi nơi núp là quái vật trầm mặc chỉ để tung ra một hai đòn tấn công rồi lại biến mất. Hai người họ phối hợp tuyệt vời, như thể có chung một suy nghĩ.

Ừ thì, còn muốn gì nữa? Cô ta là Bóng của cậu mà. Và cái bóng của cậu thì hiện đang quấn quanh cơ thể đá của cô.

Bộ giáp của vị hiệp sĩ đáng sợ vẫn đa phần nguyên vẹn. Nhưng mà, ngay cả nó cũng tàn tạ và bị vỡ ở vài nơi. Với biểu hiện hắc ám trên mặt, Sunny nhận ra dòng chảy rubi đổ ra từ những khe nứt.

Thánh Đá bị thương.

'Cần kết thúc nhanh...'

Có cảm giác sức chịu đựng của bản thân đã sắp cạn, Sunny không muốn gì hơn ngã xuống đất nằm nghỉ, kể cả nếu đó có nghĩa là chết. Nhưng thay vì vậy, cậu lại tăng đôi cường độ tấn công. Không cần phải giữ lại nữa, không cần giữ sức. Cậu chỉ cần phải cầm cự thêm một chút...nhiều nhất là chục giây...

Nhưng chỉ mười giây cũng có vẻ như một giấc mơ xa vời.

Bất khả thi...cậu biết người mà có thói quen khiến những việc bất khả thi xảy ra...

Giận dữ gầm lên, Sunny chém một bộ xương nữa, nhận lại một cú đánh lướt qua về phía hông mà vốn đã bị thương, cậu chật vật lùi lại. Cái Bóng xuất hiện trước cậu, chịu đựng cơn mưa những đòn tấn công với sự giúp đỡ của cái khiên đã tàn tạ của cô. Chân cô trượt trên sàn đá, nhưng vị hiệp sĩ trầm mặc, cứng đầu thủ vững.

'Chết tiệt! Lúc nào nữa?!'

Như thể trả lời lời kêu gọi thầm lặng của cậu, tiếng ồn ào vang lên như sấm cho cậu biết cái cầu đã bị chặt xuống.

Bây giờ, không có gì liên kết hai bên vực thẳm khủng khiếp. Sunny chỉ còn một mình với đám quái vật bất tử, không có đường rút lui.

'Cuối cùng.'

Quay lưng về phía đám sinh vật bất tử, Sunny liếc vào hắc ám. Nhìn thấy tổ đội đang chờ cậu ở bên kia vực thẳm tăm tối, cậu lưỡng lự một chút, thở dài, và chạy đến mép vực.

Cái bóng rời khỏi cơ thể của Thánh Đá và quấn quanh cậu. Đột nhiên bị yếu đi, quái vật trầm mặc giữ lại cả bầy quái vật bằng chính bản thân trong tích tắc, và rồi biến mất vào bóng tối, quay lại mảnh yên lặng trong Hồn Hải.

Không còn gì cản chúng nữa, đám xương lao đến như một cơn lũ. Chúng chỉ cách Sunny có một hay hai mét, vươn ra những bộ vuốt chết người để có thể xé xác cậu.

'Quá gần!'

Đến gần vực thẳm, Sunny thoáng liếc xuống sự hắc ám không thể nhìn xuyên...

...Và, không dừng lại dù chỉ một giây, cậu nhảy khỏi mép vực.

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.