Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thế Hệ Mới

Phiên bản Dịch · 1484 chữ

Chương 179: Thế Hệ Mới

Khi ra đến bên ngoài, Sunny dùng chút thời gian tìm đến Effie và Kai. Hai người họ đang ở khu vực dùng bữa của căn nhà, thảo luận thứ gì đó.

Không thấy Cassie đâu cả, nhưng cậu để ý thấy Caster quan sát cậu từ cầu thang dẫn đến lầu hai.

'Cô ta tránh mình?'

Hơi thất vọng, Sunny ngồi xuống cái ghế cạnh hai người địa phương mà cậu đã quen, và cho họ ánh mắt hắc ám.

"Sao, hai người quen nhau?"

Kai mỉm cười.

"Ai lại không biết nữ thợ săn Athena? Chúng tôi, ừm...gặp nhau vài lần."

Quyết định không nên hỏi tiếp những đợt gặp gỡ đó là gì, Sunny thở dài và hỏi:

"Cô ta có biết về cái Khiếm Khuyết kì lạ của cậu?"

Tên trẻ tuổi duyên dáng chớp mắt vài lần, và nói bằng giọng mơ hồ:

"Chắc vậy? Tôi không cố giữ nó bí mật gì."

Tuyệt. Mọi người trên thế giới, và cậu lại mắc kẹt với hai kẻ kì quặc không ngại nói cho bất cứ người xa lạ nào về điểm yếu ẩn giấu nhất của bản thân.

...Ừ thì, nếu cậu có Khiếm Khuyết như Kai, thì cậu cũng chả thèm lo lắng việc đó.

'Tên khốn may mắn.'

Vì không cần giả vờ nữa, Sunny hỏi thẳng:

"Vậy thì? Có ai nói dối trong phòng không?"

Effie nhe răng cười.

"A, vậy ra đó là tại sao cậu lôi Night theo. Hoang tưởng quá ha?"

Sunny vô cùng muốn ngó lơ câu hỏi đó, nhưng không may là, Khiếm Khuyết của bản thân cậu hạn chế hơn nhiều cái của Kai.

"Không hề. Thật ra thì tôi cho rằng tôi hoang tưởng vừa đủ. Đương nhiên vừa đủ có nghĩa là phải vô cùng đa nghi."

Dứt lời, cậu trông chờ nhìn sang người cung thủ. Kai chần chừ vài giây.

"Không, không ai nói một lời nói dối. Bạn cậu đều cực kì chân thành, Sunny."

'Ôi, con cừu non tội nghiệp...'

Không biết nên phản ứng như thế nào trước sự ngây thơ đó, Sunny lắc đầu và hạ thấp giọng:

"Kể cả Caster?"

Kai gật đầu.

"Không, cậu ta cũng nói thật."

Sunny đoán sai? Caster thật sự chỉ là một gã chân thật và đáng tin? Sự bất tin của cậu nhầm chỗ?

Hơi không chắc chắn, Sunny ngập ngừng một lúc rồi quay sang Effie.

"Neph và tôi đồng ý sẽ tiếp tục cuộc nói chuyện sau một tuần. Đến lúc đó, cô sẽ dưới sự bảo vệ của tôi."

Nữ thợ săn cười khúc khích.

"Wow. Thật sự khiến tôi thấy an toàn. Cảm ơn, cậu lùn."

Cậu nhăn mặt.

"Đừng lo. Tôi trông không ra sao, nhưng cứ đợi đến khi cô thấy bạn cùng phòng của tôi..."

Kai đột nhiên mắc nghẹn thứ hắn đang uống và hơi tái đi. Bị gợi nhớ đến thứ gì đó, Sunny vỗ lưng hắn và nói:

"Dù sao thì, cảm ơn đã giúp đỡ. Thỏa thuận đã hoàn tất. Vậy, gặp cậu sau."

Cậu sẽ không nhớ thằng này chút nào. Sunny vốn đã không thắng giải gì với vẻ ngoài của mình, nhưng đứng cạnh Kai, cậu nói thẳng là...ờ...vừa hơn trung bình.

Tên cung thủ cuốn hút nhìn cậu thêm vài giây, rồi nặn ra nụ cười:

"Ừm, mừng vì quen được với cậu, Sunny. Tôi có thể nói thật lòng là thời gian với cậu là...ờ...một trải nghiệm khó quên."

Dứt lời, hắn ta liếc sang Effie với thứ gì đó tương tự thương hại, đứng dậy và rời khỏi.

Hai người họ chỉ còn một mình.

Nữ thợ săn nhìn quanh với biểu hiện cẩn thận, rồi hỏi bằng giọng trung lập:

"Vậy? Khi nào chúng ta rời đi?"

Sunny không chần chừ.

"Ngay bây giờ. Nói thật, tôi không thể chờ để quay lại di tích. Nơi này...nó khiến tôi ớn lạnh."

Effie nhìn cậu kì lạ, rồi nhún vai.

"Được thôi, không vấn đề. Hãy rời khỏi nơi ghê sợ này và núp trong di tích cổ đại bị nguyền rủa. Ít nhất thì ở đó chúng ta sẽ cảm thấy an toàn, đúng không?"

Một lúc sau, họ cẩn thận đi qua những con đường của Thành Phố Hắc Ám. Ở đây vào ban ngày không phải việc mà Sunny quen thuộc, nên cậu cảm thấy căng thẳng là dễ hiểu.

May mắn là cả hai người họ đều là những thợ săn giàu kinh nghiệm và phối hợp rất tốt với nhau. Sunny rơi vào nhịp điệu quen thuộc khi phối hợp với Effie mà không hụt bước, như thể lần cuối họ gặp nhau không phải tận ba tháng trước. Nói thật lòng thì cũng khá vui sướng.

Đến một lúc, nữ thợ săn lôi thôi liếc sang cậu và hỏi:

"Nhưng hỏi nghiêm túc nè. Sao cậu sống sót được vậy Sunny?"

Cậu nhìn cô u ám rồi nhún vai.

"Cô nghĩ như thế nào? Cô cũng biết tôi giỏi núp trong bóng tối. Tôi ngủ vào ban ngày và đi săn vào ban đêm. Quan sát kẻ địch cẩn thận trước khi tấn công điểm yếu của chúng. Nếu như gặp phải thứ mà không chắc có thể giết, tôi bỏ chạy."

Cô đăm chiêu một lúc, rồi nói:

"Cậu biết không, có thể nhận ra được. Cậu đã thay đổi. Trông cậu...giống một thợ săn thực thụ."

Sunny mỉm cười.

"Ừ thì, tôi hi vọng vậy. Tôi đã săn nhiều Sinh Vật Ác Mộng đến hơi vô lý, nếu phải nói thật."

Cô cười nhếch mép.

"Bao nhiêu?"

Một câu hỏi hay. Sunny đắn đo rồi mới trả lời:

"Khoảng sáu chục? Ừ, chắc không hơn nhiêu đó."

Cùng với những con quái vật mà cậu đã giết khi ở Mê Cung, số nạn nhân của cậu đã vượt quá một trăm từ lâu.

Effie chớp mắt và nhìn cậu với biểu hiện tăm tối. Nhiều như vậy chỉ trong ba tháng...con số đó quả thật quá kinh ngạc.

Thật ra thì nó hoàn toàn điên khùng. Ở ngoài thế giới thực, người ta rộng rãi biết rằng những Sinh Vật Ác Mộng Thức Tỉnh là quá khó nhằn để những người Ngủ có thể chống lại. Bất kỳ ai có thể chiến thắng một trận chiến với chúng sẽ nhận được một danh tiếng thích hợp. Giết cả chục con sẽ khiến người ta nổi tiếng.

Nếu Sunny quay về nhà và tuyên bố cậu đã tàn sát cả trăm, đa số ở trong khu di tích nguyền rủa có những cư dân cấp bậc Ngã, thì tin tức về thành tựu đó sẽ ngay lập tức bay khắp thế giới. Cậu sẽ được người ta ca tụng là một thiên tài vô song và là hi vọng của cả một thế hệ.

...Vậy mà, có cả chục người y hệt cậu ở tại Thành Phố Hắc Ám, thậm chí có nhiều người còn có thành tích khủng hơn. Hơn nhiều. Effie đã có vài trăm cú giết cho tên mình. Có vài thợ săn khác ở khu dân cư bên ngoài có thành tích ấn tượng không kém...kể cả với cái chết của Jubei và con số đó đã giảm bớt.

Bên trong Lâu Đài Tươi Sáng, thì có bản thân Gunlaug, năm người chỉ huy, tất cả những Người Tìm Đường của Chủ Nhà, và hơn một vài Thợ Săn giàu kinh nghiệm, và thậm chí có cả một bàn tay những Hộ Vệ có rất nhiều vết sẹo để chứng minh sức mạnh của mình. Tất cả bọn họ đều ở mức độ mà không người Ngủ nào đáng lẽ có thể đạt đến.

Vùng Đất Lãng Quên đúng là một nơi...thú vị.

Nếu như Nephis bằng cách nào đó thành công trong việc mang chỉ vài người trở lại thế giới thực, thì thế giới sẽ thay đổi như thế nào? Liệu những thứ khác mà cũng bị cho là bất khả thi đột nhiên phải xem xét lại?

Đó có phải lý do Ma Pháp cho cô cái tên Ngôi Sao Thay Đổi? Liệu Nephis có phải có định mệnh không chỉ tạo ra thay đổi, mà còn là chất xúc tác của nó?

Bị những suy nghĩ đó cắn nuốt, Sunny tiếp tục đi qua di tích nguyền rủa. Không lâu sau đó, hình dạng quen thuộc của nhà thờ xuất hiện trước mắt cậu.

Nhìn nó, Sunny rùng mình.

Cậu đã thành thật khi nói với Effie cách bản thân sống sót trong thời gian qua.

Nhưng mà, cậu đã không kể đến việc mình đã cận kề cái chết đến mức nào.

Kí ức về chuyến thăm đầu tiên đến nhà thờ, và hậu quả của nó, là thứ mà cậu thật sự muốn tránh khỏi...

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.