Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bộ Giáp Đen

Phiên bản Dịch · 1596 chữ

Chương 173: Bộ Giáp Đen

Trong một lúc, Sunny hóa đá. Nhưng mà, một giây sau đó cậu lại tiếp tục cư xử như thường, như thể không có gì vừa xảy ra.

Luật đầu tiên của trả giá - không bao giờ để kẻ địch biết mình hứng thú với thứ muốn mua. Và Sunny quyết chí muốn trả giá đến khi lỗ tai Stev bắt đầu chảy máu.

Giả vờ không để ý thấy bộ giáp bám bụi, cậu đi vòng quanh thêm chút nữa, chậm chạp lại gần cái góc mà nó đang được trưng bày. Dựa trên tình trạng bỏ rơi mà bộ giáp được giữ gìn, chủ nhân của Chợ Ký Ức có vẻ không biết giá trị thực của nó.

Sunny thật sự muốn giữ nó tiếp tục như vậy. Vì, nếu cậu đoán đúng...bộ giáp đó có giá trị hơn bất cứ thứ gì khác ở đây.

Cậu không biết chắc, nhưng cho rằng nó không kém một món bảo vật đích thực.

Vì cậu nhận ra nó.

Bộ giáp tấm cổ đại với màu đen tuyền, thiết kế tinh tế và nghiêm trang. Nó tỏa ra cảm giác quyết tâm hắc ám và kiên cường, duyên dáng không thể đánh bại. Mọi bộ phận của nó hòa hợp với lẫn nhau, tạo ra một tấm chắn thép không vết nối, không thể xâm phạm.

...Hoặc nói đúng hơn là đá.

Vì bộ giáp bám bụi đó gần như y hệt bộ giáp mà Thánh Đá mặc.

Đương nhiên, có vài điểm khác biệt. Trước tiên, cái này bằng cách nào đó...ấn tượng hơn. Có cảm giác như nó từng thuộc về một sinh vật có địa vị cao hơn là cái Bóng vững chãi. Nếu bộ giáp của cái Bóng được làm từ đá hoa cương màu đen, thì bộ này được cắt ra từ mã não đen tuyền. Bề mặt sáng bóng của nó như thể hấp thụ và nuốt chửng bất kỳ tia sáng nào rơi vào nó.

Và đó chỉ là ở trạng thái ngủ say. Một khi nó trở nên sống động như cái của Thánh Đá...ai biết được nó sẽ trở nên đáng sợ đến mức nào?

Tại sao một báu vật như vậy lại hứng bụi ở cái góc tăm tối của Chợ Ký Ức?

Sunny cau mày. Đúng, có lẽ cậu là người duy nhất ở Thành Phố Hắc Ám từng quan sát những bức tượng sống đáng gờm kia ở gần. Nhưng kể cả vậy, mọi thứ về bộ giáp mã não đen này đều như gào thét nó phi thường đến mức nào. Tại sao nó ở đó, bị bỏ qua và thậm chí có vẻ bị lãng quên?

Cậu có rất nhiều câu hỏi.

Cuối cùng, đến được bộ giáp mà không cho thấy quá nhiều sự hứng thú. Với vẻ buồn chán giả dối trên mặt, Sunny giơ tay và lơ đãng đặt nó lên tấm giáp ngực đen tuyền.

Một giây sau, mặt nạ buồn chán đó suýt chút nữa bị rạn nứt. Con ngươi cậu phóng to.

Thứ cậu nhìn thấy bên dưới bề mặt bộ giáp khiến cậu rung động đến cốt lõi. Những sợ chỉ kim cương huyền ảo được dệt bên trong quả là...là ở một cấp bậc hoàn toàn khác bất cứ thứ gì khác cậu từng thấy.

Nó phức tạp và to lớn hơn nhiều, kể cả khi so sánh với Áo Choàng Múa Rối. Cũng không bất ngờ, nếu tính đến việc có không ít hơn sáu ngọn than hồng liên kết mọi thứ.

Và những ngọn than đó lớn và sáng hơn nhiều những cái bên trong Ký Ức hiện tại của cậu.

Sunny nuốt một ngụm.

Trước mặt cậu, bám bụi, một món Ký Ức Vượt Giới Hạn đẳng cấp sáu. Một thứ mà chỉ một con Khủng Bố Ngã mới có thể để lại.

'Vô mánh!'

Tuy nhiên, sự vui vẻ của cậu không được lâu. Gần như ngay tức thì, Sunny nhận ra có gì đó không đúng trong cách dệt của bộ giáp mã não. Nó bị...hư hại.

Hàng nghìn sợi chỉ bị xé rách, để lại cả một mảng vỡ nát không hài hòa. Thay vì trôi chảy, chúng lơ lửng trong hắc ám, không bị ràng buộc với những sợi chỉ khác hay là những điểm nối. Cả đống trông hỗn độn.

Đó là tại sao cậu không thể cảm giác được lôgic hay là mục đích của cách dệt. Nó đơn giản không còn ở đó nữa.

Sunny cau mày.

Làm sao một món Ký Ức có thể rơi vào trạng thái tổn thương đến mức không thể chữa trị? Không hợp lý chút nào. Ký Ức đáng lẽ phải tự chữa trị cho bản thân một khi chúng quay về Hồn Hải, miễn sao chúng không bị phá hủy hoàn toàn. Quy luật này có thể nói là luôn đúng. Nó không thể bị phá vỡ.

Trừ khi...

Một hạt giống của sự thấu hiểu hiện ra trong đầu cậu.

Nhưng mà, trước khi Sunny có thể đi chuyên sâu vào ý tưởng đó, Stev bật cười và đặt bàn tay khổng lồ của hắn lên vai cậu.

"Một bộ giáp tuyệt vời, phải không, bạn tốt Sunny của tôi?"

Dứt lời, hắn nghiêng về phía trước và cười to.

Trong nguyên đợt thám hiểm của Sunny trong Chợ Ký Ức, Stev đã tiếp cận cậu vài lần để miêu tả những đặc tính hấp dẫn nhất của món hàng hoặc là chỉ để nói chuyện. Hắn ta rõ ràng chán muốn chết ở trong cái sảnh không cửa sổ này.

Sunny nhìn hắn chăm chú một lúc rồi chớp mắt vài lần.

'Nếu ông biết thứ này là báu vật vô giá đến mức nào! Đồ ngu!'

"Trong những thứ linh tinh ở trong chợ của ông, thứ này là quá đáng nhất. Tôi còn không thể tin nổi ông dám mang nó ra trưng bày."

Ý nghĩa của câu nói là đây quả thật là món Ký Ức tốt nhất trong cả phòng. Nếu không muốn nói cả lâu đài - đương nhiên là trừ bộ giáp vàng của Gunlaug.

Nhưng mà, nếu nó nghe như thể cậu đang đổ lỗi Stev vì không biết xấu hổ mà cố bán thứ hoàn toàn vô dụng cho người khác...thì, cậu làm gì được chứ?

Stev thở dài.

"Thường thì, tôi sẽ tranh cãi với cậu để bảo vệ kho hàng của mình, nhưng tôi thật sự không thể không đồng ý đợt này. Bộ giáp này, trông có ngầu đến mấy, thì quả thật là hoàn toàn vô dụng. Nó đã ở đây từ lâu rồi, thật ra thì từ trước cả lúc tôi chịu trách nhiệm cho cái chợ này. Tôi thậm chí còn xem nó như kiểu linh vật của chợ."

Sunny gãi gãi đầu.

"Tại sao không ai mua nó?"

Cậu khá chắc là mình biết lý do, nhưng cần phải nghe lời giải thích của Stev để có thể đoán được tên to xác này hiểu biết bao nhiêu.

Stev nhún vai.

"Tại sao có ai muốn mua nó? Cậu không nhận ra nó làm từ đá? Ý tôi là, thật sự là đá tảng? Nó nặng đến mức ngay cả Tessai cũng không thể di chuyển dưới trọng lượng đó. Có lẽ một Thức Tỉnh Giả sẽ có thể làm được, nhưng với những người Ngủ như chúng ta, mặc bộ giáp này không khác gì cố đi lại mà mặc một ngọn núi vậy. Và thứ đá đó còn không khó phá hủy nữa chứ."

Hắn ta nhìn bộ giáp mã não và thở dài.

"Thật ra thì, bộ giáp này có câu chuyện khá phi thường. Nó từng thuộc về một thành viên của tổ đội huyền thoại mà đã chinh phục tòa Lâu Đài này. Thậm chí còn người nói nó thuộc về chính vị Lãnh Chúa đầu tiên. Nghe nói là, lúc đó nó có ma pháp khiến nó nhẹ hơn nhiều."

Hắn ta nhìn bộ giáp với chút nghi ngờ.

"Nhưng khi họ chiến đấu với một thứ khủng bố cổ đại, có lẽ là Kẻ Đưa Tin Tòa Tháp sống ở đây, bộ giáp bị tổn thương nghiêm trọng. Thứ gì đó bị hư hỏng nặng nề, ma thuật bị phá vỡ, và nó biến thành một cục đá. Nó bị hư hỏng đến mức Ma Pháp cũng không giải thích được, chỉ miêu tả nó là không rõ này, không rõ nọ..."

Sunny bắt bản thân không nín thở.

Thánh Đá cũng được tạo từ một Không rõ. Nó có lý khi mà bộ giáp của chủng loài của cô cũng như vậy.

Dù sao đi nữa, cũng không quan trọng. Cậu bây giờ đã khá chắc mình biết tại sao bộ giáp mã não vẫn ở trạng thái ngủ say và không thể tự chữa trị.

Nó có liên quan đến sự khác biệt giữa những người Ngủ và Thức Tỉnh.

Một khi người Ngủ hoàn thành thử thách và bước qua một cánh Cổng Dịch Chuyển, họ sẽ bước ra bước cuối cùng để trở thành một Thức Tỉnh Giả thực thụ. Cách họ tiến vào thế giới Mộng Ảo sẽ thay đổi, Phân Loại của họ sẽ mở khóa Kĩ Năng thứ hai, và tâm của họ sẽ tiến hóa đến cấp bậc tiếp theo.

Có một cú nhảy số lượng về sức mạnh, như đa phần sự khác biệt đến từ cú nhảy chất lượng...

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.