Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bữa Trưa Miễn Phí

Phiên bản Dịch · 1576 chữ

Chương 156: Bữa Trưa Miễn Phí

Chuyến đi săn đầu tiên của họ không đặc sắc đến ngạc nhiên.

Được dẫn bởi một người tìm đường giàu kinh nghiệm và được tăng cường nhờ cái bóng lén lút của Sunny, họ đã có thể tránh né những sinh vật Ngã và an toàn đến mục tiêu. Ở đó, cả nhóm núp trong những đống đổ nát và chờ đợi con mồi xuất hiện.

Kế hoạch chiến đấu đã được bàn từ trước. Sau khi Effie miêu tả loại quái vật mà họ đến đây để giết, với cả một danh sách chi tiết về sức mạnh và điểm yếu của chúng, Nephis nhanh chóng phân công và sắp xếp vai trò cho từng người.

Sunny vốn cho rằng sẽ giống như lúc ở trong Mê Cung, nhưng khiến cậu bất ngờ là không phải. Cũng như trước, Neph sẽ là người chịu nhiều rủi ro nhất và dụ kẻ địch để lộ điểm yếu. Nhưng mà Caster sẽ là người tận dụng lợi thế đó và ra đòn kết liễu, chứ không phải Sunny.

Thật sự thì như vậy rất hợp lý. Dù sao thì, Kĩ Năng của cậu không phải dạng chiến đấu, ít nhất là không phải chính thức. Có lý hơn nếu giao vai trò đó cho người có một Kĩ Năng chiến đấu phi thường mạnh mẽ, giống cái mà Caster sở hữu.

Dù vậy, vì lý do gì đó, Sunny lại cảm thấy giận dữ. Giống như cậu đã bị thay thế.

Không muốn tỏ ra ấu trĩ, cậu nuốt cảm giác đắng nghét và giữ im lặng.

Khi con quái vật xuất hiện, mọi thứ diễn ra hoàn hảo. Nephis và Caster hạ sinh vật đó mà không phải chịu lấy chút tổn thương nào. Phối hợp giữa họ, mặc dù không hoàn toàn dễ dàng, nhưng hài hòa kì lạ, có lẽ là vì cả hai đều là Truyền Nhân và nhận được huấn luyện tương tự. Sunny, người có nhiệm vụ tham chiến nếu có tình huống ngoài ý muốn, đến cuối cùng không phải động dù chỉ một ngón tay.

Cả Effie cũng vậy, cô chỉ ở lại với Cassie phòng ngừa cô gái mù cần bảo vệ. Sau khi mọi thứ kết thúc, cô ta cười:

"Ha, đây là bữa ăn dễ nhất tôi từng kiếm được!"

Trạng thái của Effie trong tổ đội hơi kì lạ. Không như họ, cô vẫn không cho thấy muốn chính thức tham gia tổ đội. Thay vì vậy, cô giống như một người được thuê - trách nhiệm của cô bao gồm dẫn đội đi trong di tích và cung cấp thông tin, không gì khác. Cô thậm chí còn không cần phải chiến đấu cạnh họ.

Sau khi Sinh Vật Ác Mộng chết đi, họ nhanh chóng mổ xác nó và rời khỏi chiến trường với đống thịt nặng nề. Trước khi cái bóng của Tòa Tháp Đỏ rơi xuống Thành Phố Hắc Ám, tổ đội đã đến gần cái vòm đá hoa cương ở chân đồi.

Đây là lúc có việc bất ngờ xảy ra. Và nó xảy ra vì Nephis.

Sau khi đưa phần chiến lợi phẩm công bằng cho nữ thợ săn cường tráng, cô liếc sang Sunny, Cassie và Caste. Rồi Ngôi Sao Thay Đổi nói:

"Tôi muốn ba người tin tưởng giao phần thịt của bản thân cho tôi."

'Gì? Làm gì chứ?'

Trước khi Sunny có cơ hội đặt câu hỏi, Cassie đã mỉm cười và nói:

"Đương nhiên rồi Neph!"

Caster cũng không lưỡng lự. Hơi cúi người, hắn ta gật đầu.

"Như cô mong muốn, tiểu thư Nephis."

Sunny nghiến răng. Sau việc như vậy, cậu sẽ trông như một thằng khốn nếu bắt đầu tra hỏi cô. Nhất là khi, tính đúng ra, cậu chẳng làm gì ngoài cho Effie mượn cái bóng. Nephis và Caster là hai người duy nhất thật sự mạo hiểm tính mạng.

"...Được thôi."

Nephis gật đầu với họ và tiếp tục đi lên con đường trắng.

Khi họ quay lại khu dân cư bên ngoài, cô tách phần thịt còn lại thành hai. Một phần nhỏ hơn nhiều, cô đưa cho Cassie. Phần còn lại, to hơn hẳn, cô đơn giản đặt trên những tảng đá trắng trước căn nhà của họ.

Effie tò mò nhìn cả quá trình. Những người sống trong khu ổ chuột mà đã vây quanh để chào đón họ quay lại cũng vậy.

Sunny cau mày:

"Cô làm gì vậy?"

Ngôi Sao Thay Đổi liếc sang cậu rồi chỉ về đống thịt nhỏ trong tay Cassie.

"Nhiêu đó là đủ để chúng ta ăn. Chúng ta sẽ ăn phần thịt đó đến chuyến đi săn tiếp theo."

Có ai đó hét lên từ phía đám dông:

"Vậy phần còn lại? Cô sẽ bán nó? Giá bao nhiêu?"

Việc những thợ săn ở khu dân cư bên ngoài bán một phần thịt họ kiếm được đã trở thành phong tục. Đây là cách những người ở đây có thứ để ăn. Thịt có thể được trao đổi lấy vật phẩm, dịch vụ, hoặc, trong những trường hợp rất hiếm, mảnh hồn.

Neph quay sang những người vây quanh nơi này và cau mày nhìn họ. Khi mọi người trở nên yên lặng, cô nói bằng giọng lạnh lùng:

"Tổ săn của tôi sẽ không bán thịt. Không bao giờ."

Trước khi có người kịp phản ứng, bị câu trả lời đó làm phật lòng, cô bước sang một bên, chỉ về đống thịt to và nói:

"...Thay vì vậy, chúng tôi sẽ cho chúng miễn phí."

Sự im lặng chết người treo lơ lửng tại rìa khu dân cư bên ngoài. Những người sống trong khu ổ chuột mà đã đến để nhìn thấy Ngôi Sao Thay Đổi hay là hi vọng có thể kiếm được chút thịt nhìn về phía Nephis, u ám không tin tưởng, hoài nghi, và hoàn toàn không nghĩ đến.

Sau một lúc, có người nào đó hét lên

"Cô định chơi chiêu trò gì vậy? Ai ở đây cũng đói cả, Ngôi Sao Thay Đổi! Cô nên thấy xấu hổ!"

Nephis bắt chéo tay, nhíu mày và trả lời:

"Không có trò gì cả. Mọi người được phép lấy một phần nhỏ từ số thịt ở đây, đủ để no bụng."

Gã trẻ tuổi mà vừa mới buộc tội cô bật cười.

"Tại sao cô lại đưa thức ăn miễn phí? Cô nghĩ bọn tôi ngu chắc?"

Sunny cũng bị câu hỏi đó tra tấn. Cậu thường đùa về cái sự cao thượng ngu xuẩn của Neph, nhưng cậu cũng biết cô không thật sự ngu đần. Cô luôn có lý do cho mỗi việc mình làm, kể cả nếu như những lý do đó đôi lúc là tâm thần trong mắt cậu.

Dạo gần đây, cậu thậm chí còn bắt đầu nghi ngờ rằng Neph thật ra còn thực dụng và yếm thế hơn nhiều so với tưởng tượng ban đầu của cậu. Chỉ là phiên bản yếm thế của cô lại rất khác của chính cậu.

Cô ta làm gì?

Cùng lúc, Nephis lườm kẻ la hét với ánh mắt lạnh lẽo, cau mày và nói với chút giận dữ trong giọng nói:

"...Tại sao? Tôi không phải con người sao? Cậu không phải người sao? Nhân loại có cần lý do để giúp lẫn nhau ở nơi nguyền rủa như này?"

Cô tiến lên một bước và nhìn đám đông, khiến họ rùng mình dưới ánh mắt nặng nề của cô.

"Tôi xấu hổ? Không. Xấu hổ là tất cả mấy người vì đã quên bản thân. Chúng ta là con người, không phải dã thú. Thế giới thực hay thế giới Mộng Ảo, đó mới là chúng ta."

Lời nói của cô vang lên trên những tảng đá trắng, hòa vào tiếng gió hú.

"Giờ thì bước lên và lấy thức ăn nếu mọi người đói bụng!"

Những cư dân khu ổ chuột vẫn chưa bị thuyết phục. Nhưng mà, cơn đói của họ mạnh hơn nhiều sự hoài nghi. Không lâu sau đó, người đầu tiên trong số họ bước lên, rụt rè lấy một miếng thịt nhỏ, lén lút liếc Nephis và rồi vội vã bỏ đi.

Khi những người khác thấy không có gì xảy ra với tên đó, họ trở nên dũng cảm hơn. Những người trai gái trẻ tuổi ăn mặc rách rưới đứng thành một hàng lộn xộn. Từng người một, họ tiến đến, nhận lấy một phần thịt nhỏ của mình, rồi vội vàng biến mất, sợ sẽ bị đòi lại.

Chậm rãi, có một loại ánh sáng mới xuất hiện trên mặt họ. Đó là cảm xúc e dè, yếu ớt mà Sunny đã nhìn thấy trong mắt những cư dân trong lâu đài lúc Neph nói tên mình.

Đó là thứ gì đó mà gieo mầm cho hi vọng, hay có lẽ là niềm tin.

Với biểu hiện tối sầm trên mặt, Sunny ngước lên, nhìn những cái bóng bé tí của những Hộ Vệ mà đang quan sát họ từ trên những bức tường của tòa pháo đài hoành tráng.

Nephis đã đúng khi nói họ vẫn là con người. Nhưng mà cô đã sai về mọi thứ khác.

Vì con người còn tồi tệ hơn nhiều đám dã thú.

...Cậu không thích việc đang xảy ra chút nào cả.

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.