Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyền Thách Đấu

Phiên bản Dịch · 1472 chữ

Chương 144: Quyền Thách Đấu

Một giọt mồ hôi lạnh chạy xuống lưng Sunny. Bị giọng nói như rắn rết của Gunlaug làm run rẩy, cậu suýt chút nữa bị cám dỗ quỳ xuống và cầu xin tha thứ. Nhưng mà, cậu hiểu được mọi người trong đại sảnh hiện tại đều có cảm giác tương tự.

Tất cả mọi người ở đây đều từng làm gì đó mà có thể xem là tội lỗi trong mắt tên bạo chúa.

Cậu thậm chí còn trông đợi sẽ nghe thấy người ta bắt đầu tự thú tội, nhưng vào lúc đó, một sự ồn ào kì lạ từ cánh cửa thu hút sự chú ý của cậu.

Di chuyển với sự quyết tâm hăm dọa, hai tên lính lôi một gã đàn ông vào giữa căn phòng và ném hắn trên sàn. Gã đàn ông ăn mặc rách rưới và gầy ồm đến đau đớn, để người khác dễ dàng đoán được hắn ta là một trong những kẻ sống ở khu dân cư bên ngoài.

Nhưng mà, có những sợi dây cơ bắp mạnh mẽ bên dưới lớp da mỏng manh của hắn, và một ánh mắt giận dữ, không sợ hãi khiến hắn trông bất khuất và kiêu hãnh. Lườm hai tên lính, hắn ta nhặt bản thân khỏi sàn nhà, đứng dậy, sống lưng thẳng và đầu ngẩng cao. Không có một chút sợ hãi nào trên mặt. Thay vì đó, là sự căm hận hắc ám, phẫn nộ.

Gunlaug nhìn xuống tên gan dạ này từ ngai vàng của mình và khẽ nghiêng đầu. Kẻ đến từ bên ngoài nhăn mặt sau khi nhìn thấy hình phản chiếu của bản thân trên cái mặt nạ bằng vàng, nhưng vẫn không cúi đầu.

'Hoàn toàn dựa vào ý chí,' Sunny tự nhũ, ấn tượng bởi kẻ xa lạ kia.

Cùng lúc, giọng nói của Lãnh Chúa Tươi Sáng lại vang lên trong đại sảnh:

"Những kẻ mồ côi của ta. Hôm nay chúng ta có khách. Người này, tên là Jubei, đến thăm chúng ta từ khu dân cư bên ngoài. Gần đây, có người nghe thấy hắn ta buông lời phỉ báng một trong những thuộc hạ của ta. Là một lãnh chúa nhân từ và công bằng, ta đã mời Jubei đến đây để giải thích và chỉ ra tên tội phạm. Chúng ta phải điều tra sự việc này đến cùng! Dù sao thì, luật pháp là ngôi sao dẫn đường duy nhất của chúng ta ở thế giới hắc ám này..."

Mặc dù đã thoát khỏi áp lực tinh thần tỏa ra từ bộ giáp của Gunlaug, Sunny vẫn bị ảnh hưởng kì lạ bởi giọng nói trầm thấp, êm ái đó. Cậu thậm chí còn nổi da gà. Có hay không có cái Ký Ức bằng vàng, thì Lãnh Chúa Tươi Sáng vẫn sở hữu một sự lôi cuốn mạnh mẽ và khiến người khác tin tưởng. Khó để không nghe hắn nói.

Nhưng gã tên Jubei chỉ cười nhếch mép.

"Đúng vậy. Tao ở đây để chỉ tội một tên trong đám du côn của mày, Gunlaug. Để xem mày luồn lách ra khỏi vụ này như thế nào, đồ khốn."

Dứt lời, hắn giơ tay và chỉ một ngón tay về nhóm Thợ Săn đang quan sát từ cái góc quen thuộc của chúng trong đại sảnh.

"Chính tên kia, một trong những kẻ được gọi Người Tìm Đường, có tội giết người. Hắn ta đã giết một đứa trẻ vô tội bằng những cách buồn nôn nhất. Tao đã nhìn mày và đám tay sai làm đủ tội ác những năm qua, nhưng quá đủ rồi. Hôm nay, tao muốn nhìn hắn trả lời cho việc đã làm bằng tính mạng!"

Một làn sóng thì thầm bất ngờ tỏa ra trong đám đông. Chỉ tôi một Người Tìm Đường không phải việc mà người đầu óc bình thường sẽ làm. Vì địa vị cao thượng, những người này gần như không thể chạm đến. Vậy mà, Jubei lại có vẻ không chết không thôi.

Gunlaug lên tiếng:

"...Vậy ư? Một lời chỉ tội nặng nề, Jubei. Làm ơn, nói mọi người nghe thêm đi."

Tên đến từ khu dân cư bên ngoài nghiến răng.

"Thằng khốn này và người của hắn dụ một đứa trẻ ngây thơ vào tổ đội bằng cách hứa hẹn đủ thứ phần thưởng và giàu có. Chúng nói cậu ta sẽ trở thành một trong số chúng và đến sống trong cái tòa lâu đài chết tiệt của người. Nhưng trong thực tế, chúng chỉ vứt thằng bé vào đám quái vật làm mồi nhử!"

Hắn khạt đàm lên sàn nhà.

"Tụi bây dám gọi bản thân là Thợ Săn, mấy thằng hèn?! Tụi bây không biết xấu hổ là gì sao?!"

Sự yên lặng nặng nề bao phủ đại sảnh. Mọi người bây giờ đang nhìn chăm chú vào nhóm Thợ Săn với những biểu hiện hắc ám trên mặt. Những cư dân trong lâu đài đã quen với việc giả vờ đuôi mù trước đủ hành vi độc ác, nhưng những hành vi đó đều là do người này đè ép người khác.

Thứ họ không thể tha thứ là nhân loại phản bội lẫn nhau cho đám Sinh Vật Ác Mộng. Trong Thành Phố Hắc Ám, việc này chẳng khác gì báng bổ thần thánh.

Gunlaug quay đầu nhìn đám Thợ Săn, chúng run rẩy dưới ánh mắt của hắn.

"Có thật vậy không?"

Người lớn tuổi nhất trong nhóm, Người Tìm Đường, âm u lườm Jubei rồi cau mày.

"Chắc chắn đã có sự hiểu lầm gì đó, thưa lãnh chúa. Thằng bé mà hắn ta nói đến là một thành viên trân quý của tổ đội tôi. Chúng tôi đã có rất nhiều kì vọng cho tương lai của cậu ta. Cái chết của cậu ta khiến mọi người chúng tôi vô cùng đau buồn."

Giọng hắn từ tốn và bình tĩnh. Thậm chí có lẽ là quá bình tĩnh.

Jubei gào lên:

"Dối trá! Ngày hôm đó tao cũng tình cơ đi săn và tao đã thấy mọi thứ bằng chính đôi mắt của mình! Tao biết mày đã làm gì, thằng khốn!"

Gunlaug quay sang đám đông và thở dài. Sau một lúc, hắn ta trang nghiêm nói:

"Một tình huống không may. Có vẻ như chỉ là lời nói từ hai bên, Jubei à. Phải làm gì, phải làm gì? Đương nhiên ta hoàn toàn tin tưởng những thuộc hạ can đảm của mình. Làm gì có ai vô ơn đến mức không tin tưởng những ngời anh hùng này khi họ là những người giữ mọi người còn sống? Chắc chắn, không có ai trong số mọi người độc ác và quỷ quyệt như vậy, những kẻ mồ côi quý giá của ta."

Sunny nín thở, cảm giác như bị giọng nói tà ác đó chăm chú vào. Sự hăm dọa rợn người ẩn giấu trong những lời nói đó không hề khó thấy.

Gunlaug yên lặng vài giây, đè ép đám đông bằng áp lực tinh thần kinh khủng kia. Rồi, hắn quay đi, để mọi người lại được thở, và nói:

"Nhưng sẽ không tốt nếu ta thiên vị khi sự việc nghiêm trọng như vậy. Và sự việc này, ôi, quả thật rất nghiêm trọng. Thật sự khó nghĩ. Chúng ta phải làm sao để giữ công lý, những kẻ mồ côi của ta?"

Trong sự yên lặng nối tiếp, Gemma, chỉ huy của cả Thợ Săn lẫn Người Tìm Đường, đột nhiên lên tiếng:

"Thưa lãnh chúa, nếu tôi được phép nói. Chẳng phải có một luật rất thích hợp đến hoàn hảo cho những tình huống như này? Nó đã tồn tại từ khi nhân loại sống ở lâu đài cổ đại này. Đương nhiên là tôi đang nói về quyền thách đấu."

Hắn ta liếc sang Jubei và mỉm cười:

"Nếu người thợ săn can đảm này có chút nghi ngờ gì về lời buộc tội của hắn, thì hắn nên lùi xuống. Nếu không, hắn ta có thể thách đấu tên tội phạm và chứng minh bằng máu. Đương nhiên, thủ phạm thật sự ở đây là...tôi. Là người chịu trách nhiệm cho những người kia, mọi tội lỗi chúng gây ra trong vai trò Thợ Săn đều là lỗi của tôi."

Nụ cười lôi cuốn của Gemma rộng rãi và thân thiện.

"Vậy thì sao, Jubei? Cậu sẽ lùi lại? Hay là muốn thách thức tôi?"

Tên thợ săn đến từ bên ngoài lườm hắn một lúc, mắt hắn cháy lên sự phẫn nộ và căm hận. Cuối cùng, hắn phun ra:

"Mày nghĩ tao sợ mày chắc, đồ chó săn? Chắc rồi, tại sao không. Tao thách đấu mày!"

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.