Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Truyền Nhân Đích Thực

Phiên bản Dịch · 1286 chữ

Chương 140: Truyền Nhân Đích Thực

Vài phút trôi qua trong sự yên lặng, mỗi người họ đều nghĩ về định mệnh của bản thân ở nơi nguyền rủa này. Cuối cùng, Sunny kéo bản thân ra khỏi sự âm u này và hỏi:

"Vậy cậu ở đây từ đó đến nay? Làm sao cậu có thể trả tiền để sống trong lâu đài? Đừng nói là cậu đã tham gia cái...cái quân đội rắn vàng này."

Caster thở dài.

"Không...không, tôi không làm vậy. Mặc dù sẽ là nói dối nếu như nói tôi không bị cám dỗ. Cách này hay cách khác, mọi con đường đều dẫn đến Gunlaug và thuộc hạ của hắn. Tôi nghĩ rằng số người Ngủ mạnh mẽ mà có thể giữ độc lập là không đủ một bàn tay. Hiện tại, tôi là một trong những người như vậy."

Sunny nhìn hắn chăm chú và lặp lại câu hỏi:

"Làm cách nào?"

Gã thanh niên đẹp trai nhún vai.

"Kĩ Năng Phân Loại của tôi mang lại lợi thế nhất định trong việc thoát khỏi đám Sinh Vật Ác Mộng. Nhưng không quá nhiều trong việc giết chúng. Tôi tham gia vài chuyến đi săn với những thợ săn độc lập khác...nhưng đó là sai lầm. Chúng tôi chỉ suýt soát còn sống trở về. Dù vậy, tôi vẫn kiếm được vài mảnh hồn. Phần còn lại tôi kiếm được từ việc bán vài món Ký Ức."

Ừ...không như những người bình thường bọn họ, tên Truyền Nhân kiêu hãnh này tiến vào thế giới Mộng Ảo với cả một khu Ký Ức mà gia tộc đã chuẩn bị cho hắn. Hắn ta cũng bắt đầu với một lượng tinh túy hồn đáng kể, mặc dù chắc cũng không quá nhiều.

Không như Ký Ức, thứ có thể mang lại thế giới thực bởi bất kỳ người nào, những mảnh hồn lại là những vật thực chất, và vì vậy, chỉ có những Bậc Thầy và Thánh mới có khả năng vận chuyển chúng - vì họ có thể thật sự đi lại giữa thế giới, mà không chỉ bằng linh hồn như những người Ngủ hay là Thức Tỉnh.

Điều đó có nghĩa là ngay cả những gia tộc Truyền Thừa giàu có cũng không thể chịu nổi nếu đút sẵn quá nhiều hồn tinh cho những con cháu của họ. Dù gì thì Bậc Thầy đều rất hiếm, chứ đừng nói đến Thánh.

Dù sao đi nữa, Caster có khởi đầu tốt hơn ai cả ở Vùng Đất Lãng Quên này. Những Ký Ức của tổ tiên đủ mua cho hắn vài tháng, thậm chí là vài năm cuộc sống yên bình trong lâu đài. Hắn ta có thể dùng thời gian này để học hỏi mọi thứ về Thành Phố Hắc Ám để trở thành một thợ săn độc lập hoặc là cân nhắc lại vị trí của mình và tham gia quân đoàn của Gunlaug.

Ngay cả trong địa ngục này, nền tảng của hắn cũng là một lợi thế khổng lồ.

'Tên khốn may mắn...'

...Nhưng như vậy vẫn chưa giải thích được tại sao đám du côn kia lại không muốn đối đầu với hắn.

Sunny cau mày.

"Tại sao đám người của Gunlaug sợ cậu?"

Caster nhìn cậu với sự trớ trêu.

"Hai người kia? Ồ đúng rồi. Cậu chỉ vừa mới đến Lâu Đài. Ừ thì...cơ bản là, có vài loại người làm việc cho Gunlaug. Hai tên mà cậu bất cẩn mạo phạm là thành viên của Hộ Vệ Lâu Đài. Chúng cũng là những kẻ yếu nhất, có ít hoặc hoàn toàn không có kinh nghiệm chiến đấu. Chút danh tiếng tôi có vẫn đủ để khiến chúng suy nghĩ lại trước khi động đến tôi."

Trong một giây, có một ánh sáng nguy hiểm trong mắt hắn. Vì tính cách hòa đồng của Caster, khi nói chuyện với hắn, người ta thường quên mất cái từ Truyền Nhân thật sự có nghĩa là gì. Đám Truyền Nhân được huấn luyện chiến đấu và chém giết ngay từ khi họ mới biết đi. Mỗi người trong số họ đều là những nhân vật mạnh mẽ. Sunny không hề nghi ngờ rằng danh tiếng của Caster trong tòa lâu đài này không hề kém cỏi như cách hắn ta tự miêu tả.

Dù sao thì, hắn ta là con người duy nhất...không, thật ra, vật sống duy nhất Sunny biết mà đã từng đánh bại Nephis. Và về sức mạnh cá thể, Nephis đã là đỉnh điểm trong tim Sunny.

Không ai khác có thể so sánh.

Cậu cũng khá chắc là danh tiếng mà Caster kiếm được không kém phần máu me.

'Thật sự...thật sự hi vọng mình không phải đối mặt với gã này một ngày nào đó,' Sunny tự nhũ, cảm thấy lạnh đến rùng mình, cậu vô cùng hi vọng đây không phải là điềm báo trước hay gì đó tương tự.

Thở dài, cậu cố che giấu sự bất an này và hỏi:

"Vậy tôi có nên lo lắng về sự trả thù của chúng không?"

Tên trẻ tuổi thân thiện gật đầu.

"Hai tên hộ vệ mà cậu đã sỉ nhục sẽ có thể cố tự làm gì đó, nhưng sẽ không có phản ứng gì từ chính Chủ Nhà. Nhưng tôi không cho rằng chúng sẽ làm vậy. Nhưng đừng động chạm đến chúng thêm nữa."

Hắn ta bỗng nhiên trở nên nghiêm túc.

"Nhưng mà, nếu chúng là Thợ Săn, hay tệ hơn nữa, một trong những Người Tìm Đường...ngay cả tên của tôi cũng sẽ không cứu nổi cậu. Cậu sẽ chỉ đơn giản là chết. Nên, làm ơn, cẩn thận với những hành động của cậu trong tương lai. Lâu đài này...theo một cách, cũng nguy hiểm không kém thành phố bên ngoài. Đặc biệt là với người có...ừm...cá tính như cậu."

'Ý mày là gì chứ?!'

Sunny muốn đáp trả, nhưng rồi ngậm miệng.

...Ừ thì, cậu quả thật có tính cách rất dễ thu hút rắc rối. Có tội như đã phán.

Trong lúc cậu cân nhắc lại những lựa chọn trong đời, Cassie đột nhiên khẽ nói:

"Caster...thật sự không có cách rời khỏi đây?"

Tên Truyền Nhân kiêu hãnh nhìn cô và giữ im lặng một lúc lâu, một biểu hiện buồn rầu mò lên mặt hắn. Mắt hắn nặng nề và vô vọng.

Sau một lúc, hắn ta thở dài và nói:

"Không có cách nào mà bất cứ ai trong số chúng ta có hi vọng chạm đến, Cassia. Như bây giờ, đây là nơi chúng ta phải sống. Có lẽ...có lẽ sẽ có gì đó thay đổi trong tương lai. Nhưng bây giờ, cứ chăm sóc bản thân và cố sống sót."

Đứng dậy, hắn liếc sang họ lần cuối cùng và mỉm cười:

"Rất mừng vì gặp được hai người. Thật sự. Tôi sẽ để hai người dùng bữa, nếu không sao. Nếu cần gì trong tương lai, đừng chần chừ đến tìm tôi. Khu sinh sống của tôi ở Tháp Bình Minh."

'Khu sinh sống...đương nhiên cái thằng đê tiện này có "khu sinh sống"...'

Dứt lời, Caster rời đi, để Sunny cuối cùng có thể chiến đấu với đống súp của mình, lúc này chỉ còn hơi hơi ấm.

'Tuyệt! Bữa sáng bị phá hư!' Cậu giận dữ suy nghĩ, khoan hai cái lỗ vào lưng tên người Ngủ dáng cao. 'Lỗi của hắn! Đều là lỗi của hắn, không phải mình. Ừm, nhất định...'

Một lúc sau, Sunny nhắm mắt nằm trên giường. Tháp Hoàng Hôn bình tĩnh và yên lặng.

Đến lúc cho cái bóng của cậu đi dạo...

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.