Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mọi Mắt Nhìn Tôi

Phiên bản Dịch · 1664 chữ

Chương 137: Mọi Mắt Nhìn Tôi

Đại sảnh của tòa lâu đài hùng mạnh này có dáng vẻ hoành tráng và uy nghiêm. Ánh mặt trời sáng sớm dịu dàng chiếu qua những cửa sổ cao và phản chiếu trên những bức tường đá trắng, khiến cả căn phòng sáng lạn. Những bức tường được trang trí với những chạm khắc tinh xảo kéo dài vài chục mét, tạo thành một bức tranh quyền quý.

Ở cuối sảnh, những bậc thang dẫn lên một hốc tường tối. Bức tường đen phía sau nó có vô số những lỗ nhỏ được cắt xuyên, và với với ánh mặt trời chiếu xuyên qua bóng tối, trông nó giống như một mảnh của bầu trời sao sáng bằng cách nào đó đã bị nhốt tại lâu đài.

Bên dưới ánh sáng đó là một cái ngai trống.

Sunny nhìn chăm chú cái ngai vài giây, rồi cúi ánh mắt và liếc sang vài trăm người đang nhìn họ.

Những cái bàn gỗ dài được đặt dọc theo đại sảnh, với những đám đông trộn lẫn đủ loại những người Ngủ ngồi trên những hàng ghế thô sơ đằng sau họ, bận rộn dùng bữa. Có một loại phân chia cấp bậc theo cách họ chia nhóm, nhưng Sunny vẫn chưa thể hiểu rõ nó được.

Hiện tại, đa số họ đang nhìn chăm chú về phía cậu.

Sunny nuốt một cái ực.

Mất vài giây để Sunny nhận ra những người đó thật ra không phải nhìn cậu. Họ đang nhìn Cassie, rõ ràng bị giật mình bởi sự đáng yêu của cô.

'Chết tiệt.'

Đúng như cậu nghĩ, có mùi rắc rối.

Trong lúc đó thì cô gái mù vẫn không biết về sự trầm trồ mà vẻ đẹp của cô vừa gây ra. Cảm giác cơ bắp cậu bỗng nhiên căng thẳng, cô hỏi:

"Sunny? Sao cậu ngừng lại?"

Cậu nheo mắt, cho đám đông người Ngủ cái cau mày hăm dọa nhất, rồi trả lời bằng giọng bằng phẳng:

"Chỉ ngắm cảnh mà thôi."

Rồi, Sunny đi về phía cô gái trẻ đang phát thức ăn, nhận hai phần súp thịt quái vật nóng hổi và dẫn Cassie về nơi tương đối trống trải ở cuối một cái bàn. Cậu còn nhận lấy hai cốc thứ gì đó tương tự trà.

Ngồi xuống. cậu đặt những dụng cụ ăn thô thiển vào tay Cassie và nhìn chăm chú vào đĩa của mình.

Cậu không thích tất cả những sự chú ý này chút nào.

"Nhìn này, Cas! Họ còn có rau củ nữa. Tôi thề là có ít nhất hai miếng...ờ...cà chua trong súp của tôi. Hay là cà rốt? Cái thứ giống khoai tay đỏ là gì ấy nhỉ?"

Sunny chỉ từng thấy rau củ trong căng tin của Học Viện, nên cậu không rành trong việc phân biệt chúng. Thầy Julius cũng chỉ nhắc sơ qua về chúng, vì cơ hội bắt gặp rau củ từ thế giới thực trong thế giới Mộng Ảo là không quá cao.

Nói chính xác, thầy đã từng cho Sunny xem những bức ảnh về những thứ rau củ thường thấy nhất trên Trái Đất, và nói rằng nếu cậu bao giờ nhìn thấy thứ gì mà khiến bản thân nghĩ "hử, trông quen quen!"...thì cậu nên quay người bỏ chạy.

Cassie ngửi thứ súp và nở một nụ cười mà nói.

"Mình nghĩ đó là rễ củ cải đỏ."

Sunny chớp mắt.

"...Chưa từng nghe thấy."

Trong lúc họ hồn nhiên trò chuyện, cậu quan sát những người Ngủ bằng cái bóng, căng thẳng chờ đợi thứ gì đó không tốt xảy ra.

Và khá sớm, chuyện phải đến đã đến.

Sunny nghiến răng khi mà hai tên bặm trợn bỗng dưng đứng dậy từ hàng ghế của chúng và đi về phía hai người họ với sự háo hức khó chịu trong mắt chúng.

'Bắt đầu rồi.'

Ai lại nghĩ thứ mà sẽ khiến cậu gặp rắc rối lại là vẻ đẹp của Cassie chứ hả? Thường thì, đó là việc của cái lưỡi sắc bén hoặc là cái sự khó ưa nói chung của cậu.

Chưa bao giờ, dù chỉ một lần, là do vẻ ngoài của Sunny.

'Ây da. Mình không nên cảm thấy ghen tị, đúng không?'

Điểm tệ nhất về hai gã người Ngủ đang lại gần là rõ ràng chúng thuộc về băng đảng của Gunlaug. Có thể dễ dàng đoán được từ bộ giáp và việc chúng mang vũ khí có bao kiếm đàng hoàng, như hai thằng ngu. Ký Ức có thể được triệu hồi bất kỳ lúc nào, nên việc trưng chúng ra cho mọi người thấy chỉ có mục đích là hăm dọa.

Cậu để ý chi tiết đó sau khi gặp những tên lính canh ngày hôm qua.

Harper đã nói gì? Nếu có "hiểu lầm" với những tên lính của Gunlaug, nhớ đến gánh nặng mà chúng phải chịu. Tôn trọng chúng.

Nói cách khác, ngậm quả đắng.

Hai tên trẻ tuổi lại gần góc bàn với nụ cười dê xồm. Chúng rõ ràng đang soi mói Cassie. Sunny quay đầu và nhìn chúng.

Những người Ngủ ngồi gần quay đi với những ánh mắt nặng nề, rõ ràng sợ hãi và khó chịu.

'Có lẽ chúng chỉ chào hỏi.'

Sunny mở miệng...

'Tôn trọng...nhớ...phải tôn trọng...'

...rồi nói:

"Hai thằng rác rưởi tụi bây nhìn cái đéo gì vậy?"

Cả sảnh như bị nhấn chìm trong yên lặng. Một lần nữa, Sunny lại thấy bản thân trở thành tiêu điểm chú ý.

Nhưng lần này, đúng là mọi người đang nhìn cậu chứ không phải Cassie.

'Chắc...như vậy tốt hơn?'

Vài người Ngủ ngồi gần mà mới giả vờ không nhận ra gì hết lại cúi đầu thấp xuống nữa, như thể cố trở nên nhỏ bé và biến mất hoàn toàn.

Sunny ghét bỏ liếc nhìn họ rồi quay lại hai tên đang đứng nhìn xuống cậu, ánh mắt sáng lên ánh sáng nguy hiểm đen tối.

Nói thật lòng, phản ứng bốc lửa cũng khiến chính Sunny thấy bất ngờ. Cơn giận dữ đã khiến cậu mất lý trí trong giây lát, khiến những lời đó bị buộc ra khỏi miệng. Nhưng tổn thất đã bị gây ra.

Có vẻ như bản năng người anh của cậu không chỉ vẫn còn đó, mà nó còn có vẻ mạnh đến bất ngờ.

'Kệ mẹ nó. Chúng muốn thấy thứ hắc ám và nguy hiểm? Mình cho chúng thấy ngay.'

Cậu lườm hai thằng ngu, biết rằng, đến lúc này, không thể quay lại nữa. Bên cạnh cậu, Cassie quay đầu, một vẻ mặt hốt hoảng.

Một trong hai thằng ngu cười đểu.

"Hả. Bọn tao chỉ định lịch sự tự giới thiệu với búp bê nhỏ bé đáng yêu này, nhưng mà, chúng ta nên làm quen với thằng hề xấu xí này trước hả. Sao nào?"

Cậu lườm sang tên người Ngủ còn lại, kẻ kia đang nhìn Sunny với ánh mắt không chút sự hài hước.

Cassie cau mày, rồi nói:

"Sao mấy người..."

Nhưng mà, vào lúc đó, kẻ ngu còn lại tiến lên một bước và gầm gừ, ngắt lời cô:

"Mày vừa nói gì, thằng hề? Mày biết bọn tao là ai không? Thằng ngốc, bọn tao là người của Gunlaug."

Tay hắn đặt trên đốc kiếm.

Sunny biết rằng làm tình hình thêm căng thẳng không phải việc khôn ngoan, nhưng vào lúc này, cậu không có lựa chọn. Chùn bước lúc này chỉ dẫn đếm thảm hạo. Cậu biết quá rõ loại người như này: khoảnh khắc chúng đánh hơi thấy mùi yếu đuối, thì mọi thứ sẽ kết thúc.

Chúng chỉ hiểu có hai thứ - sợ hãi và sức mạnh.

Vươn ra một tay, cậu cau mày, nhìn thẳng vào mắt của tên trẻ tuổi kia, và nói:

"Chúc mừng. Giờ cút đi trước khi tao khiến tụi bây thành người chết."

Có lẽ nhận thấy gì đó trong giọng nói, hoặc là mắt cậu, tên người Ngủ vốn đặt tay trên đốc kiếm lưỡng lự. Trong một giây, Sunny còn suýt tin rằng lời hăm dọa của cậu đã có hiệu quả. Nhưng mà tên kia lén liếc xung quanh, và hi vọng be bé của cậu tan biến.

Nếu họ chỉ có một mình, thì có lẽ tên người Ngủ này đã cân nhắc lại mong muốn chống đối Sunny. Nhưng với những ánh mắt đang nhìn họ, hắn ta không thể biểu hiện sự sợ hãi.

Sunny quên tính đến một chi tiết quan trọng. Tất cả những tên bắt nạt đều là kẻ hèn...nhưng thứ chúng sợ hãi nhất lại là việc có người biết được sự hèn nhát đó.

Tên lính của Gunlaug nhe răng, mỉm cười đe dọa.

"Nói năng hùng hồn, nhất là từ cái thứ yếu ớt như mày. Biết gì không? Tao nghĩ cô gái cạnh mày cần bạn tốt hơn. Sao tụi tao không giúp cô ấy bằng cách cho mày biến mất?"

Sunny mỉm cười.

'...Vậy là phải giết vài thằng ngu hôm nay rồi.'

Cùng lúc đó, Cassie không hề vui với diễn biến này. Lông mày cô nhíu chặt hơn nữa.

"Tôi sẽ quyết định bạn của mình. Giờ thì, làm ơn..."

Nhưng mà, chúng không có ý định nghe cô.

Sunny đã chuẩn bị tinh thần cho tình huống tệ nhất, sẵn sàng triệu hồi Mảnh Vỡ Đêm Khuya bất cứ lúc nào.

Nhưng rồi, bỗng dưng một giọng nói bình tĩnh vang lên từ sau lưng cậu.

"Làm ơn để họ yên. Họ là bạn của tôi."

Bất ngờ, Sunny vội vã chuyển ánh mắt sang cái bóng và nhìn về phía sau.

Đằng sau, một tên nam trẻ tuổi cao và tự tin bình tĩnh đứng chống eo. Mái tóc nâu và gương mặt dịu dàng, điển trai. Mắt hắn có chút hài hước.

Đó là...

'Caster?!'

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.