Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hình Ảnh Phản Chiếu

Phiên bản Dịch · 1410 chữ

Chương 118: Hình Ảnh Phản Chiếu

Có lẽ là đùa giỡn Kai khá tàn nhẫn, nhưng Sunny thật sự khó chịu bởi cái vẻ đẹp trai nực cười của tên người Ngủ còn lại. Thêm vào đó, cậu lâu lắm rồi không nói chuyện với một người khác nên khả năng giao tiếp vốn kém cỏi bây giờ lại còn bị lục nghề.

Vì họ sắp ghé thăm lâu đài, Sunny phải chuẩn bị bản thân cho khoảnh khắc không thể tránh khỏi mà cậu phải nói chuyện với người lạ. Đẩy Khiếm Khuyết đến giới hạn là một bài luyện tập không tồi. Cậu không muốn có một sự việc giống như...tai nạn đó diễn ra lần nữa.

Kí ức khó chịu làm tâm trạng của Sunny trở nên chua chát.

Cùng lúc đó, Kai vẫn đang nhìn cậu chằm chằm với biểu hiện kì lạ. Sunny hắng giọng.

"Ừ...mà đó cũng là nói đùa đó."

Tên đẹp trai trẻ tuổi tiếp tục nhìn chằm chằm, gương mặt đầy sự nghi ngờ.

'Mình đùa thằng này hơi quá rồi sao? Chắc hắn đã bị dọa ngẩn người rồi...chắc là đang vô cùng hoảng hốt đây. Ai lại không cảm thấy lo lắng khi gặp phải một kẻ điên? Ừm...có lẽ không vui như mình nghĩ.'

Kai cẩn thận lắc đầu.

"Không phải việc đó. Tôi chỉ cảm thấy cần phải cho cậu biết một việc."

Sunny nhướng mày.

"Ừ? Việc gì?"

Kai chần chừ, rồi nói bằng giọng khiến người khác bình tĩnh:

"Là về Khiếm Khuyết của tôi. Tôi thật ra có thể biết nếu người ta nói dối mình. Nên, ờ...khi cậu nói có một viên đá nói cậu làm này nọ, tôi biết ngay là đó là sự thật."

Sunny lườm tên thanh niên đẹp trai với biểu hiện khó tin. Trong lòng thì cậu không biết nên khóc hay cười.

'Khiếm Khuyết? Cái đó mà là Khiếm Khuyết? Đó là một siêu sức mạnh chết tiệt, thằng khốn đáng khinh!'

Tại sao thằng Kai này lại may mắn đến vậy? Hắn có giọng nói êm ái, vóc dáng cao, gương mặt hoàn hảo. Ngay cả Khiếm Khuyết của hắn cũng là một món quà!

Trùng hợp thì nó cũng là thứ tương phản hoàn hảo với những chiêu của Sunny, chỉ là mặt tốt hơn. Nếu Kai không cho cậu biết về Khiếm Khuyết kì lạ của hắn, thì Sunny sẽ tự khiến mình gặp rắc rối to sớm thôi.

May mắn là, tên đẹp trai này có vẻ cũng là tên thật thà.

'Quả là một thiên thần!'

Trong lúc Sunny phẫn nộ sùng sục, Kai nói bằng giọng dịu dàng:

"Vậy thì Sunny...viên đá đó kêu cậu làm những gì? Cậu có muốn nói tôi biết không?"

Sunny thở dài.

'Mình thật sự phải rất, rất, rất cẩn thận với những thứ mình nói quanh hắn ta."

"Ừm, cậu không vui chút nào cả. Viên đá nói chuyện thật ra là một Ký Ức có khả năng lặp lời từ ngữ. Tôi thỉnh thoảng dùng nó làm đồng hồ báo thức, nên nó chủ yếu kêu tôi thức dậy. Còn về việc cái bóng nhiều ý kiến thì...cũng đúng luôn. Ừ, nhưng cậu chắc cũng đã biết rồi. Cái bóng của tôi có chút cá tính vì tác dụng của Phân Loại của tôi."

Kai suy nghĩ một chút rồi mỉm cười.

"Ồ, tôi hiểu rồi! Vậy ra thật sự là trò đùa. Rất thông minh. Xin lỗi vì đã làm hỏng nó với Khiếm Khuyết của tôi."

Sunny cau mày.

"Đừng có dùng thái độ kẻ cả với tôi..."

Rồi cậu ngưng lại, suy nghĩ về gì đó, rồi giận dữ nói

"Đợi chút, nếu cậu biết người ta nói dối hay không, thì sao tôi lại mất nửa tiếng đồng hồ thuyết phục cậu ra khỏi cái giếng đó?!"

Kai chớp mắt vài cái, trông rất vô tội và tổn thương.

"Thì, làm sao tôi biết được Khiếm Khuyết của mình có hiệu quả với Sinh Vật Ác Mộng hay không? Tôi chưa từng trò chuyện với một con trước đây! Người ta không bao giờ có thể quá cẩn thận khi bắt tay với những thứ kinh dị cổ xưa, biết không."

Sunny che mặt.

"Ừ tôi biết."

Kai lo lắng nhìn cậu.

"A, Sunny? Cậu ổn chứ?"

'Đống dây tơ định mệnh chó má gì đó lại chơi mình. Xác suất gặp phải một kẻ có Khiếm Khuyết gần như đối lập với mình là bao nhiêu chứ? Và tại sao hắn đẹp trai quá vậy...đây là hình ảnh đối lập của mình sao hả? Hả?'

"Ổn. Mà thôi. Bàn công chuyện đi."

"Đương nhiên. Lời hứa là lời hứa. Tôi sẽ giúp cậu làm việc gì mà cậu muốn trong lâu đài. Chúng ta đi chung chứ?"

Sunny lắc đầu.

"Chưa. Tôi phải dừng ở một nơi trước đã. Cậu có biết cái nhà thờ đổ nát ở phía nam chỗ này không?"

Hắn suy nghĩ một chút, rồi gật đầu.

"Tôi nghĩ mình biết. Tôi bay qua khu đó của thánh phố khá thường xuyên, và khó mà không nhìn thấy nó. Cậu đưa tôi đến đó sao?"

'Câu hỏi hay...'

Một mặt, Sunny không muốn ai khác biết nơi cậu sống. Mặt còn lại, cậu không tin tưởng Kai đến mức cho phép hắn tự mình quay lại lâu đài và chờ ở đó.

Nhưng di chuyển trong thành phố với một nguồn ánh sáng cũng không phải việc cậu sẵn lòng làm.

Có biện pháp thỏa hiệp nào không?

"Tôi không thể đưa cậu đi đâu hết với cái đèn đó. Tôi sống bằng cách núp trong bóng tối, nhớ chứ? Nên cậu có thể tự bay đến nhà thờ. Và chờ tôi trên nóc nhà."

Kai nhìn về phía nam, nhớ lại vị trí của cái đền thờ đổ nát, và gật đầu.

"Được rồi."

Sunny giơ tay, ngưng gã thanh niên bay đi.

"Đợi chút. Dù có chuyện gì xảy ra, cũng đừng đi vào nhà thờ, hiểu không? Tôi không đùa đâu. Có một Ác Quỷ Ngã bên trong, nên nếu cậu vào, thì sẽ bị nó làm thịt như những thằng ngu mà đã bắt cóc cậu."

Kai choáng váng nhìn cậu chăm chú.

"Gì chứ? Chúng chết rồi?"

Sunny nhún vai.

"Chứ cậu nghĩ làm sao tôi tìm đến cái giếng đó? Một trong những thằng du côn có một cái bản đồ trên người. Tôi còn tưởng rằng sẽ có kho báu hay gì nữa. Nhưng mà..."

Người Ngủ đẹp trai mỉm cười.

"Nhưng mà là thứ gì đó tốt hơn nhiều? A, cảm ơn vì đã khen! Tôi sẽ cẩn thận không tiến vào nhà thờ, cứ yên tâm."

Sunny lườm tên Kai đang mỉm cười một lúc, rồi đành phải nhún vai.

"Chắc rồi. Vậy đi đi. Và nhớ kĩ - nếu cậu phá thỏa thuận, tôi sẽ..."

"...tìm và giết tôi, ừ. Đừng lo Sunny. Tôi không bao giờ không giữ lời hứa!"

Dứt lời, Kai ngẩng đầu nhìn lên. Một luồng gió nhẹ chạm vào da Sunny, và kế đó, tên người Ngủ có duyên đã bay khỏi mặt đất, nhanh chóng biến mất vào bầu trời. Không lâu sau đó, chỉ còn một chấm bé tí của cái lồng đèn có thể thấy được, di chuyển về phía nam trên bầu trời đen như một ngôi sao lẻ loi.

Bỗng nhiên, Sunny rùng mình.

Một cảm giác lạnh lẽo khiếp đảm bóp lấy tim cậu như nắm đấm sắt.

Theo dõi chấm ánh sáng bằng mắt, cậu thì thầm:

"...Có một ngôi sao lẻ loi cháy trên bầu trời đen, và dưới ánh sáng của nó, lâu đài bỗng nhiên bị lửa nuốt chửng, với những dòng sông máu chảy xuống đại sảnh."

Cậu đứng một lúc trong bóng tối, bất động.

Nếu Sunny không biết nhiều hơn, thì cậu đã cho rằng phần này của lời tiên tri của Cassie nói về Kai.

Nhưng cậu biết.

Cậu đã biết sự thật về lời tiên tri đó một lúc rồi.

Cúi đầu, Sunny liếm môi và khô khan hỏi cái bóng không giọng nói:

"Nó...nó bắt đầu rồi sao?"

Như mọi khi, cái bóng không trả lời.

'Một câu hỏi ngu ngốc.'

Đương nhiên là không. Nó đã bắt đầu từ lâu rồi.

Ngay từ lúc ba người họ tiến vào thành phố đổ nát.

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.