Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kho Vũ Khí Linh Hồn

Phiên bản Dịch · 1548 chữ

Chương 104: Kho Vũ Khí Linh Hồn

Không lãng phí thêm thời gian, Sunny chìm vào Hồn Hải.

Mặc dù tâm lý của cậu dạo này biến đổi kì dị, nhưng Hồn Hải thì vẫn bình tĩnh như bao giờ. Màn đêm yên lặng và mặt nước yên ắng trải dài vô tận, với Bóng Tâm lơ lửng như một ngôi sao bóng tối. Những quả cầu ánh sáng nhỏ trôi nổi trong không khí xung quanh nó, hơi tỏa sáng bề mặt biển yên tĩnh.

Những cái bóng yên lặng vẫn ở đó, đứng bất động ở rìa bóng tối. So sánh với trước đây, lực lượng của chúng đã tăng cường. Quái vật đủ hình dạng và kích cỡ được thêm vào, khiến bộ sưu tầm của những kẻ địch bị Sunny giết khá ấn tượng. Đi ngang qua chúng, cậu liếc về một vài tên, nhớ lại những trận chiến quyết liệt vừa sợ hãi vừa tự hào.

Đây là bảo tàng cá nhân của cậu, một nơi hắc ám gợi nhớ những tội lỗi của mình.

"Đợi chút...tội lỗi? Sao lại là tội lỗi?"

Vào lúc đó, Sunny vấp chân và dừng lại. Cách cậu không xa, một cái bóng gầy gò đứng giữa đám quái vật kinh khủng, im lặng nhìn cậu chằm chằm với ánh mắt trống rỗng.

Cái bóng đó từng thuộc về một chàng trai trẻ tuổi, không lớn hơn Sunny là bao. Hắn ta đã sống trong một nơi ở tạm bợ ngay ngoài bức tường lâu đài, chật vật để sống ngày qua ngày như nhiều người khác. Trước khi...trước khi...

Sunny dời ánh mắt.

"Đừng có nhìn tao như vậy. Đó là lỗi của mày, thằng ngu. Mày đáng lẽ đừng nên hỏi tao đủ thứ câu hỏi như vậy!"

Trong số ba người mà cậu đã tận tay giết, tên này là kẻ duy nhất khiến Sunny cảm thấy gì đó. Vì lần đó không phải là giữa một trận chiến máu lửa hoặc là để trả thù cá nhân. Lần này...lần này chỉ là giết người trong máu lạnh.

Đó là tại sao cậu phải rời khỏi lâu đài - đó và vài thứ khác.

Sunny nhăn mặt.

"Tao nói là đừng nó nhìn tao! Cứ chết như vậy và đừng có làm phiền tao với những thứ nhảm nhí của mày!"

Giận dữ thở mạnh, cậu quay người đi. Không lâu sau đó, cậu đi ngang qua những cái bóng của Quỷ Máu, chỉ huy của đội đi săn, và Thánh Đá chết chóc.

Liếc về phía hình dáng giống tượng của con quái vật đá, Sunny quên hết về cái bóng gầy gò và mỉm cười. Dù sao thì cậu đến đây để nhìn thử Tiếng Vang của cô ta.

Chỉ nghĩ đến sẽ có một Tiếng Vang khác cho cậu điều khiển đã khiến Sunny vô cùng háo hức. Sự trung thành và thân thuộc kì lạ của Cua Ăn Xác đã giúp Sunny rất nhiều trong quá khứ, khiến khả năng chiến đấu của cậu tăng lên đáng kể. Dù sao thì mặc dù Sunny có một Phân Loại Thần Thánh và một Kĩ Năng độc nhất và mạnh mẽ, cậu vẫn chỉ là một Người Mơ, thấp hơn Tiếng Vang một cấp bậc.

Nhưng con cua ăn xác chỉ là một quái thú...còn Thánh Đá thì là một quái vật. Sức mạnh của cô ta có thể so sánh với đám cua bách trưởng hung tợn, hơn xa những gì Sunny có thể hi vọng đạt đến ở nơi nguyền rủa này. Và bản chất kì lạ của sự kiên cường của bức tượng sống càng khiến cô đáng gờm hơn nữa.

Có một kẻ giúp đỡ như vậy sẽ khiến nhiều thứ bất khả thi trở thành khả thi. Nhưng mà, Sunny muốn không chỉ vậy. Cậu đang chờ đợi xem thử Phân Loại của cậu sẽ cho ra phép mầu như thế nào, hi vọng kết quả sẽ vượt xa trông đợi vĩ đại của cậu.

Cậu nhanh chóng đến bên dưới mặt trời đen Bóng Tâm của mình, quan sát những quả cầu ánh sáng thể hiện những Ký Ức.

Bây giờ cậu có chín cái.

Những cái cậu thật sự dùng là Áo Choàng Múa Rối, Mảnh Vỡ Đêm Khuya, Gai Rình Mồi, Đá Bình Thường, và Suối Vô Tận.

Tận hưởng sự trông chờ, Sunny triệu hồi từng cái một và đọc những kí tự tỏa sáng vây quanh Ký Ức.

Cậu đã kiếm được cái kunai nặng tay sau khi đánh bại một sinh vật kì lạ trông tương tự một con nhím với bộ giáp đáng sợ. Cơn mưa gai bằng xương của nó đã để lại vài cái lỗ trên người Sunny, nhưng phần thưởng thì rất đáng giá.

Ký Ức: [Gai Rình Mồi]

Cấp bậc Ký Ức: Thức Tỉnh

Đẳng cấp Ký Ức: II

Loại Ký Ức: Vũ khí

Mô tả Ký Ức: [Thanh phi đao này khó đoán và thất thường như cảm xúc của một thiếu nữ xinh đẹp, nhưng, có lẽ là kém chết người hơn.]

Pháp Thuật Ký Ức: [Hoa Hồng Phản Bội]

Mô tả Pháp Thuật: [Gai Rình Mồi kết nối với người dùng bằng một sợi dây vô hình. Sợi dây mạnh mẽ nhưng không kiên định - giống như một mối quan hệ phụ bạc.]

Lần đầu tiên đọc mô tả này, Sunny không kiềm được mà tự hỏi có phải Ma Pháp đã từng bị bồ đá. Những kí tự này đọc đầy mùi chua chát và đắng nghét.

Tiếp theo trong danh sách là Ký Ức nguy hiểm nhất của cậu, viên đá nói chuyện.

Ký Ức: [Đá Bình Thường]

Cấp bậc Ký Ức: Thức Tỉnh

Đẳng cấp Ký Ức: I

Loại Ký Ức: Dụng cụ.

Mô tả Ký Ức: [Chỉ là một viên đá bình thường.]

Pháp Thuật Ký Ức: [Không Hẳn]

Mô tả Pháp Thuật: [Ngòi bút mạnh hơn lưỡi kiếm. Cục đá mạnh hơn ngòi bút.]

Buồn cười là viên Đá Bình Thường, có khả năng lặp lại vô số âm thanh, lại rơi vào tay của kẻ không thể nói dối. Bây giờ nó là Ký Ức thật thà nhất trên hai thế giới.

...Nó cũng khiến Sunny phải suy nghĩ đắn đo mỗi khi muốn mở miệng. Đôi khi.

Cái Ký Ức cuối cùng mà cậu định nhìn có lẽ là cái quý giá nhất với cậu. Nó là cái bình thủy tinh xinh đẹp mà Cassie đã đưa Sunny làm quà chia tay.

Ký Ức: [Suối Vô Tận]

Cấp bậc Ký Ức: Ngủ Say

Đẳng cấp Ký Ức: IV

Loại Ký Ức: Dụng cụ

Mô tả Ký Ức: [Một con quỷ si tình đã từng giam cầm một dòng sông mạnh mẽ vào bình thủy tinh dễ vỡ này. Nó là món quà của hắn gửi đến một linh hồn sa mạc mỹ lệ.]

Pháp Thuật Ký Ức: [Món Quà Nước]

Mô tả Pháp Thuật: [Bình này đựng đủ nước để khiến hoa nở trong trái tim khô hạn, hoang vắng nhất của sa mạc]

Cái này có vẻ lãng mạn. Giống như Ma Pháp đang ở trong tâm trạng rối bời lúc nó sáng tạo những mô tả này, đến mức Sunny còn không biết chắc nó có đang nghiêm túc hay không.

Thở dài, cậu bỏ đi những quả cầu ánh sáng và ngước lên.

Bốn cái Ký Ức còn lại của cậu không quá hữu dụng. Chúng là một cái khiên to nặng nề, một bộ giáp mà kém hơn Áo Choàng Múa Rối về mọi mặt, một con mắt thủy tinh với khả năng phát ra ánh sáng đỏ vô hại, và cái chuông bạc ồn ào nhức tai - Ký Ức đầu tiên mà cậu nhận được.

Ba cái còn lại cậu nhận được khi giết những con quái vật tương đối yếu trên đường phố của thành phố nguyền rủa. Cậu đã hi vọng có thể trao đổi chúng kiếm thứ gì đó thích hợp hơn vào chuyến đi đến lâu đài kế tiếp, không biết là lúc nào.

Quên đi những Ký Ức, Sunny cuối cùng cũng tập trung sự chú ý đến quả cầu ánh sáng chiếu sáng nhất đang trôi lơ lửng ở khoảng không trên đầu cậu.

Cái chứa đựng Tiếng Vang mới của cậu.

Cậu gọi nó hạ thấp xuống và nhìn theo nó nhẹ nhàng chạm vào mặt nước đen vài giây sau. Nó chậm rãi tối lại, để lộ ra một dáng người bằng đá nằm bên trong.

Ở Hồn Hải yên tĩnh này, Thánh Đá trông y hệt một bức tượng. Cô cao ngang ngửa Sunny, nhìn nhỏ bé khi so sánh với những Sinh Vật Ác Mộng khác mà cậu phải đối mặt ở Vùng Đất Lãng Quên.

Vẻ bề ngoài rất giống nhân loại khiến cô đặc biệt. Nếu như không có làn da xám đậm và có tính chất của đá thì Sunny có thể nhầm quái vật kì lạ này thành một người Ngủ khác. Mà nói lại thì cậu cũng không thể thấy quá nhiều cơ thể cô vì bộ giáp đen tinh xảo che khuất.

Bản chất của những sinh vật kì lạ này vẫn là một ẩn số.

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.