Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

búa Bàn Cổ

Phiên bản Dịch · 1531 chữ

Thanh Nhi cũng không ngờ, đứa bé, lại chọn sinh ra vào lúc thế này, phải biết, đây là những ngày chìm trong khói lửa chiến tranh.

Một tay vung lên, trong tay nữ yêu xuất hiện một ngọn lửa, sau đó chuẩn bị sẵn nước đun sôi, bắt đầu tiến vào ‘quá trình’.

- Lát nữa cô đừng căng thẳng, cố gắng thả lỏng, sau đó hít thở theo tiết tấu của ta!

Sinh con, là một quá trình, từ trước đến nay, hễ là sinh vật thì đều tồn tại quá trình này, không cần biết là người, hay là yêu thú.

Cho nên, trong quá trình này, không có tu vi, không có thực lực, chỉ có thể im lặng làm một người mẹ sinh con, nhận lấy hạnh phúc vui mừng mà đau đớn.

Trên trán Thanh Nhi, toát rất nhiều mồ hôi, hô hấp của cô cũng trở nên dồn dập, dưới tình huống này, Thanh Nhi đang phải chịu đựng cơn đau phát điên, nhưng, nữ yêu trước mặt vẫn không ngừng chỉ huy Thanh Nhi.

……..

Trong núi Côn Lôn, bà lão dẫn tất cả yêu thú của núi Cổ Tiên bay lên không trung, lúc này, khoảng không gian kia hoàn toàn vỡ vụn, sau đó, vô số gã áo choàng đen chui ra từ trong lỗ hổng không gian , thấy vậy, sắc mặt bà lão càng thêm nặng nề, bởi vì bà ấy có thể cảm giác được lực lượng lần này của Kháng Thiên giả.

Gã cầm đầu là một tên mặt mày đằng đằng sát khí như hung thần, hắn nhìn bà lão, phá lên cười.

- Ha ha ha, Tiểu Huyền Điểu, ta nói rồi, chúng ta vẫn sẽ quay lại, mà lúc quay lại, còn không biết chúng ta rồi!

Người nọ cười sằng sặc, chính là Thần Đồ, sắc mặt Thần Đồ hưng phấn, mắt nhìn chằm chằm bà lão.

Nghe tiếng, gương mặt bà lão không thay đổi quá nhiều, mà trả lời:

- Ta biết, các ngươi muốn tới, cho nên, vẫn luôn chờ các ngươi!

Bà lão thản nhiên nói, nhưng lại toát ra làn khí thế khiến người ta run sợ.

Thái độ hờ hững, tâm trạng chuẩn bị chiến đấu, tất cả, đều không thể thiếu.

Lúc này, sắc mặt đám yêu thú phẫn nộ, ánh mắt lập lòe sát khí, liên tục chú ý quan sát những người trước mặt.

- Rất có khí phách, Tiểu Huyền Điểu, lúc đầu giao hồ dưỡng long cho chúng ta, không phải đã không có chuyện gì rồi sao? cứ phải để toàn bộ chúng ta phải đến nơi này của ngươi, ngươi cảm thấy, nơi này đủ gây sức ép à?

Lại là một gã áo choàng đen xuất hiện bên cạnh Thần Đồ, chính là Úc Lũy.

Hiện tại, người trông núi Côn Lôn đang phải đối mặt, không phải là một mình Thần Đồ, mà là hai kẻ mạnh có thực lực khủng bố trong Kháng Thiên giả, Thần Đồ và Úc Lũy.

Sắc mặt bà lão cực kỳ bình thản, lúc này, mặt đột nhiên lạnh tanh.

- Hãy bớt sàm ngôn đi, chiến đi, muốn hồ dưỡng long, thì phải qua ải của ta trước!

Tiếng nói lạnh như băng vang truyền ra, sắc mặt của Thần Đồ và Úc Lũy đều trở nên cực kỳ khó coi.

- Tiểu Huyền Điểu, ngươi thật sự cho rằng chúng ta không làm gì được ngươi?

- Giết!

Tiếng hô khiến kẻ khác rùng mình vang ra từ trong miệng Thần Đồ, nháy mắt, thân mình ông ta đã lao lên, đột nhiên, sắc mặt bà lão đen lại, cả người biến mất khỏi chỗ cũ.

Khí mùi khủng bố xốc lên.

- Giết………

Không biết ai trong đám yêu thú núi Côn Lôn hô lên một tiếng, vô số các thân ảnh phi tới trước mặt đám người kia, người bên phe Kháng Thiên giả cũng không căm lòng yếu thế.

Trên không trung, ba thân ảnh lập tức giao thoa với nhau, khí thế khủng bố không ngừng bắn lên, phát ra những âm thanh đinh tai nhức óc.

Lúc này, Thần Đồ lạnh lùng lên tiếng:

- Tiểu Huyền Điểu, ngươi muốn ngăn lại hai huynh đệ bọn ta, căn bản không có khả năng, chỉ sợ ngươi đã nghĩ quá nhiều rồi.

Đối mặt với tiếng nói của Thần Đồ, Huyền Điểu lại không mảy may lưu tâm.

- Không thử, sao biết? huống hồ, theo ta thấy, các ngươi cũng không quá mạnh!

Bà lão thản nhiên lên tiếng, một tay bà ấy vung lên trên không trung.

Đột nhiên, một cái chuông lớn màu vàng xuất hiện, lập tức bay tới chỗ Thần Đồ.

Thần Đồ thấy vậy, sắc mặt hơi trầm xuống, một chưởng canh đánh thẳng vào cái chuông trên không trung.

Đinh!

Một âm thanh cực kỳ nặng nề truyền ra, chuông vàng khổng lồ run rẩy kịch liệt, nhưng không có ý lùi về sau, lại tiếp tục lao tới chỗ Thần Đồ.

Mà sắc mặt Úc Lũy cũng hơi đổi.

- Tiếp theo, chỉ còn lại mình ngươi rồi!

Huyền Điểu nhìn Úc Lũy, lên tiếng nói.

Dứt lời, đòn tấn công trong tay bà ấy càng thêm sắc bén.

Một tia lưu quang bay thẳng đến trước mặt Úc Lũy, chớp mắt, lưu quang giống như một chiếc lông chim, nhưng lại là một thần khí giống lông chim, mang trên mình khí thế khủng bố phá núi trảm thạch.

Nhìn thấy lông chim tung bay đến, sắc mặt Úc Lũy hơi đổi, không dám chậm trễ.

Khí đen trong tay ông ta không ngừng ngưng tụ, chỉ trong khoảng thời gian cực ngắn, trong tay ông ta đã xuất hiện một đại kích thật lớn, chém xuống người Huyền Điểu.

( * đại kích: cũng không biết thuần Việt gọi là gì 😭 nên mình có tìm ảnh cho mọi người xem nè .)

Khí đen trên không trở nên vô cùng sắc bén, nháy mắt, không gian trước mặt rạn nứt, một cơn lốc khủng bố trực tiếp bay ra từ trong không gian, đập cả lên người Huyền Điểu và Úc Lũy.

Nhưng, hai người lại không hề quan tâm không gian đó, lại lao vào chiến đấu.

ầm ầm ầm……

Âm thanh đinh tai nhức óc truyền khắp không trung, đột nhiên, không gian nổ mạnh, thân hình Huyền Điểu và Úc Lũy đều bay ngược ra sau.

Sắc mặt hai người đều có chút khó coi, lúc này, Úc Lũy lạnh lùng nhìn Huyền Điểu, lên tiếng.

- Huyền Điểu, ngươi xem đám yêu thú ngươi mang tới, hình như sắp không xong rồi!

Lúc này, gần trăm yêu thú đã bị những gã áo choàng đen Kháng Thiên giả đánh tan tác, quan trọng nhất là, trong này, phần lớn đều là cảnh giới Nhập Đạo, mà chênh lệch giữa Ngộ Đạo và Nhập Đạo, thực sự quá lớn, dưới tình huống này, yêu thú cảnh giới Ngộ Đạo gần như bị giết chết chỉ trong vòng một nốt nhạc.

- Khà khà khà, chỉ cần giết hết toàn bộ đám yêu thú, ta xem ngươi còn có thời gian rảnh rỗi cùng tranh đoạt hồ dưỡng long với chúng ta hay không?

Tiếng cười lạnh lẽo vang ra từ trong miệng người trước mặt, ánh mặt Huyền Điểu trở nên có chút nặng nề.

…….

Trong ngôi nhà tranh, Thanh Nhi không ngừng cất lên những tiếng kêu đau đớn, hình như rất khó sinh, đến ngay cả nữ yêu lúc này cũng cuống cuồng la lớn, nó có chút kinh nghiệm, nhưng không có nhiều kinh nghiệm phong phú, mà tình huống trước mắt, nó trước nay chưa từng gặp qua.

Khó sinh!

Lại cứ phải vào chính lúc này, xảy ra tình huống như vậy!

- Dùng sức, nhanh!

- Hít sâu, bật hơi!

Tiếng nói dồn dập của nữ yêu không ngừng vang lên, ngay sau đó, Thanh Nhi cũng liên tục làm theo biện pháp của nữ yêu, quá trình sinh nở khó khăn, nhưng cô vẫn tiếp tục, cơn đau khủng khiếp truyền khắp thân thể Thanh Nhi.

……..

Thình!

Một tiếng nổ lớn đột nhiên truyền ra, ngay sau đó, Thần Đồ đánh bay chuông Đông Hoàng, bay tới công kích Huyền Điểu, lúc này, sắc mặt Huyền Điểu đột nhiên trầm xuống.

Một tay vung lên, lại là một cây búa lớn xuất hiện trên bầu trời, sau đó, đánh xuống người Thần Đồ.

Sắc mặt Thần Đồ đột nhiên đại biến.

- Búa Bàn Cổ? sao lại có thể?

Búa Bàn Cổ, chính là thứ có từ lúc khai thiên lập địa.

- Không đúng, đây không phải búa Bàn Cổ, chỉ là một chút thần vận của búa Bàn Cổ.

Thần Đồ lập tức nhận ra gì đó, đột nhiên kinh hô, nhưng, động tác của búa Bàn Cổ lại không dừng lại, bay thẳng tới đánh xuống người Thần Đồ.

Chuông Đông Hoàng cũng theo sát.

Mặc kệ thế nào, chỗ này của bà ấy, không thể mất, bằng không cả núi Côn Lôn, sẽ hoàn toàn rơi vào tay giặc.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 104

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.