Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

kiếm tu áo choàng đen

Phiên bản Dịch · 1806 chữ

Trên thân người này có những miếng vảy, nhìn có chút quỷ dị, mà nhưng gì ban nãy, đều là do gã làm, nhưng kỳ lạ là, huyễn thuật của gã lại giống thật như đúc, suýt nữa tôi đã bị gã lừa.

Nếu không phải Qùy Ngưu kịp thời nhắc nhở, tôi thậm chí đã tin lời gã.

lúc này, Phương Trình Chu xuất hiện bên cạnh tôi, nói.

- Cậu nghỉ ngơi chút đi, tôi chơi với gã là được rồi!

Đồng thời, chính lúc này, trong thông đạo không gian lại lần nữa xuất hiện một thân ảnh.

- Bách Biến, lại bị ông làm hỏng chuyện rồi!

Tiếng nói nhàn nhạt truyền ra, tôi lập tức nhìn thấy một bóng người trong thông đạo, một bên tay áo của ông ta trống rỗng, hiển nhiên là cụt tay, khi nhìn rõ diện mạo người này, lòng tôi hoảng hốt.

Người này, là nhị trưởng lão của Kháng Thiên giả, đúng vậy, chính là người lúc ở Lê tộc, đã cố gắng tiến vào tổ địa, cuối cùng, ông ta đã phải dùng một cánh tay của mình để trả giá, sau đó chạy thoát.

Đại trưởng lão, nhị trưởng lão đều đã xuất hiện! xem ra lần này, Kháng Thiên giả đã định khô máu!

- Nhị trưởng lão!

Gã cảnh giới Ngộ Đạo vội vàng khom người, cung kính nói, nhìn dáng vẻ, thì tên này chỉ là một cảnh giới Ngộ Đạo bình thường tinh thông thuật biến hình mà thôi, mà vừa nãy, gã đã biến ra diện mạo của cha Tần Liễu Thanh, muốn lừa tôi bước vào trong thông đạo.

Sau khi vào trong, chỉ e căn bản không phải là đi tới Đạo Minh, mà là địa bàn của Kháng Thiên giả.

- Không sao, tốn thêm chút thời gian mà thôi!

Nhị trưởng lão xua xua tay, thản nhiên nói, trên mặt ông ta, vẫn mang vẻ mặt khinh khỉnh như trước, cứ như căn bản không hề để ý.

Đúng vậy, đường đường là cảnh giới Nhập Đạo, hoàn toàn không cần bỏ tôi và Phương Trình Chu vào trong mắt!

- Thằng ranh, ngoan ngoãn đi theo tao, tao không làm mày bị đau!

Nhị trưởng lão quay sang nhìn tôi, lên tiếng nói, nghe vậy tôi sửng sốt, ngoan ngoãn đi theo ông ta?

Đùa cái quái gì vậy!

- Chỉ sợ, ông nghĩ hơi nhiều rồi!

Tôi nắm chặt huyết kiếm Thị, chân nguyên trên người phun trào, tuy rằng trạng thái hiện giờ của tôi chưa phải là tốt nhất, nhưng, không có nghĩa là tôi sẽ từ bỏ phản kháng!

- Nếu thế, vậy tao chỉ có thể, cưỡng chế mày đi về với tao rồi!

Trên mặt nhị trưởng lão, lập tức hiện lên nụ cười lạnh, đôi con ngươi nhìn tôi chằm chằm, tôi cảm giác được, bản thân đã rơi vào bước đường cùng.

Lại lần nữa đối mặt với ông ta, hiện tại tôi đúng là không biết nên làm gì bây giờ! Đã xuất hiện một Tần Liễu Thanh, không biết phía sau, còn có thể xuất hiện ai nữa không!

- Khốn kiếp!

Tần Liễu Thanh quát lên, lúc này, đại trưởng lão đang quấn chặt lấy Tần Liễu Thanh, đương nhiên, không buông tha cho ông ấy.

- Khà khà, lúc này, ông tự quan tâm mình là được rồi!

Đại trưởng lão cười lạnh, rất rõ ràng, ông ấy căn bản không thể thoát thân.

Tôi lập tức bóp nát ngọc giản trong tay, nhưng lại không có bất cứ tác dụng gì, ngọc giản này có thể trực tiếp rời khỏi nơi này, thế nhưng, lại không có phản ứng!

- Khà khà, thằng ranh, không gian này, đã bị phong tỏa, cho nên, ngọc giản của mày, cũng không thể dùng được, nơi này, chỉ có thể vào, không thể ra!

Nhị trưởng lão thản nhiên nói, nghe vậy, sắc mặt tôi giá lạnh.

Trên huyết kiếm Thị, đột nhiên toát ra làn kiếm canh khủng bố, chém xuống người nhị trưởng lão.

Nhưng, khi kiếm canh tới trước mặt ông ta, lại bị ông ta dùng tay không bắt lấy, thấy vậy, lòng tôi hơi căng thẳng.

Cánh tay của Phương Trình Chu lập tức biến hóa, chưởng canh khủng bố ngưng tụ lại, nhắm thẳng vào người nhị trưởng lão.

Nhị trưởng lão nhìn cũng không thèm nhìn, một nắm đấm vung về phía chưởng canh trên không, chỉ trong nháy mắt, cả người Phương Trình Chu đã lùi nhanh ra sau, tiếp đó, tay của nhị trưởng lão vồ vào người tôi, khí mùi khủng bố khiến không gian quanh thân đều hoàn toàn ngưng đọng lại.

Tôi căn bản không có cách nào tháo chạy, chính vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, đột nhiên, trong không gian vang lên một tiếng ngâm khẽ, sắc mặt nhị trưởng lão hơi thay đổi, lúc này, một luồng ánh sáng trắng xuất hiện ở một bên, sau dó, chém về phía nhị trưởng lão.

Keng keng!

Một tiếng vang kinh thiên động địa truyền ra, tôi cảm giác được cơ thể mình có thể động đậy được rồi, hình như ‘trói buộc’ của nhị trưởng lão đã không còn tác dụng.

Sau đó, một thân ảnh mặc áo choàng đen hiện lên trên không trung, trong tay cầm một thanh trường kiếm, cả người ẩn sâu bên trong lớp áo choàng đen.

- Các hạ là ai?

Nhị trưởng lão ném ánh mắt lạnh như băng về phía người mặc áo choàng đen, lúc này, trong lòng tôi hơi nghi hoặc, bởi vì tôi cũng muốn biết, người này là ai?

Vì sao hắn lại dùng cách thức này xuất hiện? nhưng, người này lại không nói gì, trường kiếm trong tay tiếp tục chém xuống người nhị trưởng lão.

Một luồng kiếm khí sắc bén long trời lở đất tản ra từ trên thân kiếm, bay tới phía nhị trưởng lão, thấy vậy, lòng tôi cả kinh, kiếm khí quá đỗi khủng khiếp?

Kiếm tu này rốt cuộc là người phương nào? Vì sao lại xuất hiện ở đây? Trong ấn tượng của tôi, kiếm tu có thể đạt tới trình độ này, Phương Thốn Sơn, phái Toàn Chân, tiếp đến là Cái Nhiếp.

Ngoài ra, còn có ai có kiếm tu sắc bén như vậy? nhưng, mấy luồng kiếm canh chém ra từ trên trường kiếm, mục tiêu đều là nhị trưởng lão, tôi thấy khí mùi trên người nhị trưởng lão không ngừng toát ra, bắt đầu chống đỡ kiếm canh khủng bố.

Nhưng, kiếm canh của người kia quá hung mãnh, liên tục tiếp cận nhị trưởng lão.

- Đi!

Tới gần tôi, một tiếng nói khàn khàn truyền đến, nghe vậy lòng tôi chấn động! hắn đúng là tới cứu tôi, còn bảo tôi rời đi?

Đột nhiên, nhị trưởng lão trước mặt gầm lên giận dữ.

- Khốn nạn, chỉ là một tên cảnh giới Nhập Đạo nhất bậc, còn dám ép tôi tới bước này, muốn chết!

Nhị trưởng lão hô lớn, tức khắc, tôi thấy cả người ông ta hoàn toàn bùng nổ, mà người kia, không ngờ là cảnh giới Nhập Đạo nhất bậc.

Nhưng kiếm pháp của hắn vì sao lại gọn lẹ, bá đạo đến thế? Mà đối với lời nói của nhị trưởng lão, người mặc áo choàng đen vẫn không hồi đáp, trường kiếm trong tay chưa từng ngừng lại, tiếp tục chém xuống người nhị trưởng lão.

- Còn không mau đi đi!

Tiếng hô trầm trầm lại lần nữa vang lên, nghe vậy tôi đột nhiên phản ứng lại, lập tức nhìn Phương Trình Chu, sau đó phi lên lối ra, mặc kệ thế nào, đã có người kia ngăn cản nhị trưởng lão, tôi không thể làm mất thì giờ, hiện tại, không phải là lúc do dự thiếu quyết đoán!

Hơn nữa, không gian phía dưới đã bị phong lại, ngọc giản vận chuyển trong tay tôi căn bản không có tác dụng, cho nên nhất định phải rời khỏi phía dưới tế đàn.

ra tới thế giới bên ngoài, tôi quay đầu nhìn người mặc áo choàng đen phía dưới, trường kiếm trong tay hắn vẫn vô cùng quyết liệt như trước.

Không cần biết hắn là ai, tôi không thể lãng phí thời gian mà hắn đã giúp tôi kéo dài, thực lực của hắn chỉ là cảnh giới Nhập Đạo nhất bậc, có thể chống lại nhị trưởng lão, coi như cũng có chút bản lĩnh.

Thình!

Một tiếng vang nặng nề truyền ra, kiếm canh sắc bén của người mặc áo choàng đen cuối cùng cũng bị nhị trưởng lão phá vỡ, thân người bay ngược ra sau.

Bộ áo choàng hơi xộc xệch, hé lộ ra một khuôn mặt tinh xảo, chỉ là lúc này bởi vì bị thương, nên hai gò má đã tái nhợt, nhưng, ánh mắt cô ấy vẫn vô cùng kiên cường.

Trường kiếm trong tay giơ cao!

- Thái thượng, trảm tình quyết!

( chắc là anh em đoán được ra là ai rồi đúng hăm? =))) )

Keng keng! Một tiếng động truyền khắp không gian, lấn át đi tiếng nói trong miệng cô, sau đó, một kiếm canh màu trắng tức khắc toát ra khỏi thân kiếm, hai mắt nhị trưởng lão trợn lớn, hinh như có chút sững sờ.

Lúc này, ông ta thế mà lại phát hiện, cảm xúc của mình, đã bị ảnh hưởng! ngay sau đó, trường kiếm trong tay người mặc áo choàng đen chém vào khoảng không gian bên cạnh, một vết nứt không gian tức khắc hiện lên, thân ảnh áo choàng đen nhanh chóng chui vào trong.

Phải biết, đó là không gian loạn lưu, chứ không phải là thông đạo không gian được xây dựng chính quy, không gian đó cực kỳ chênh vênh không ổn định, cho dù là cảnh giới Nhập Đạo bước vào trong, cũng vô cùng nguy hiểm.

- Khốn nạn!

Thân hình nhị trưởng lão ổn định lại, mới kịp nhìn bóng dáng của người mặc áo choàng đen dần biến mất, phẫn nộ phẩy tay áo!

Lúc này tôi xuất hiện giữa không trung của chiến trường, trong đó, một mảnh hỗn loạn, tất cả mọi người đều liều mạng chiến đấu , nhìn tình hình, vẫn chưa phân rõ được bên nào chiếm ưu thế, đây là một cuộc chiến hai bên cùng thiệt hại.

Lúc này, nếu đồ đã nằm trong tay, thì có lẽ không cần chiến đấu nữa, nhưng tôi lại không biết nên mở miệng thế nào, hiện tại cho dù tôi thông báo, ngược lại, bản thân lại trở thành mục tiêu của đám người.

Tôi nói thầm trong lòng!

“ không thể lỗ mãng!”

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 112

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.