Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoàng Thiên là ai?

Phiên bản Dịch · 2223 chữ

Lúc này, tiếng nói có chút đau buồn của Hoàng Tiểu Tiên cũng cất lên.

- Thảo nào, trước lúc nguyên thần của tổ tiên tiêu vong, cũng chưa từng đề cập qua chuyện liên quan tới tiền bối, có lẽ trí nhớ của người đã bị xóa, cho nên, người cũng không nhớ tiền bối đang ở nơi nào!

Nghe vậy, Trụ vương cũng đáp lời.

- Đúng vậy, ái phi cuối cùng dùng nguyên thần đại chiến với thiên kiếp Nhập Đạo của ngươi, lại là vì trong lòng bất bình, không cam lòng! Năm đó, tu vi của ái phi cũng là Trảm Đạo, kẻ mạnh chí tôn, nhưng sao có thể là đối thủ của thiên đạo, Hoàng Thiên đó, thực sự quá mức lòng dạ hẹp hòi!

Tôi nhìn Trụ Vương, trong lòng cảm thán vô tận.

- Cho nên, tiền bối mới biến thành bộ dạng như hiện tại sao?

Nghe thấy vậy, Trụ vương cũng không để tâm, mà cười khổ một tiếng!

- Ha ha, năm đó cô vương đã chạy trốn vào trong nơi này, đợi mãi vẫn chưa thấy ái phi tới tìm, lực nguyên thần của cô vương lại không được bổ sung, càng ngày càng suy yếu, trải qua mấy trăm năm, cô vương không thể không tìm kiếm cách giúp mình sống sót.

- Cuối cùng cô vương chỉ có thể dung nhập nguyên thần của mình vào trong cây cổ thụ chọc trời này, huyết ma thú trong đây mặc dù sống không lâu, nhưng những cây cổ thụ này lại hội tụ tinh hoa sinh mệnh của cả Luyện Ngục giới, bằng không, chỉ sợ cô vương cũng không thể tồn tại nhiều năm như vậy!

- Có điều, dù bây giờ cô vương vẫn còn sống, nhưng lại không thể di chuyển thân mình, hơn nữa, còn biến thành bộ dạng người không ra người, quỷ không ra quỷ!

đại đế cai trị một đất nước rộng lớn Thời kỳ Thương Trụ, ai mà ngờ được, lại biến thành bộ dạng thế này, phải dung nhập nguyên thần của chính mình vào trong cây cổ thụ, mới miễn cưỡng tồn tại trên thế gian.

- Tiền bối, chúng tôi chắc chắn sẽ nghĩ hết mọi biện pháp, cứu ngài ra khỏi đây!

Lúc này, tôi không khỏi cảm thấy không cam lòng và tiếc thương cho Trụ vương, sau đó trịnh trọng nói với ngài ấy.

Nghe vậy, Trụ vương cười khẽ.

- Tiểu tử, đa tạ ý tốt của ngươi, nhưng chẳng phải ngươi vừa mới nói thiên hạ đã không còn kẻ mạnh chí tôn hay sao? muốn cứu cô vương, nhất định chỉ có kẻ mạnh chí tôn mới làm được!

Hiển nhiên, hiện tại, Trụ vương sau khi biết rõ tình hình cụ thể, hình như đã không còn hy vọng xa vời có người tới cứu mình, nếu thiên hạ đã không còn kẻ mạnh chí tôn, thì còn ai có thể cứu ngài ấy được nữa?

Không ai, nếu không có, cần gì phải ôm hy vọng!

- Tiền bối, hiện tại không có chí tôn, không có nghĩa là về sau không có! Ngài đã đợi mấy ngàn năm, vẫn còn để tâm chút thời gian này sao?

Tôi nhìn Trụ vương, nói, tình hình hiện tại, tôi chỉ có thể cổ vũ Trụ vương như vậy, chí tôn! Mặc dù nghe có chút xa vời, nhưng bất cứ chuyện gì cũng không được từ bỏ, nếu đến ngay cả chính bản thân mình cũng đã từ bỏ, vậy còn có ai có thể cho bạn hy vọng đây?

Trụ vương rơi vào trầm tư, ánh mắt của ngài ấy hình như dính lên người tôi, thật lâu sau, mới cười khẽ.

- Được lắm tiểu tử, ngươi khiến cô vương nhìn rất vừa mắt!

Nghe thế tôi không khỏi cười khổ, tôi nên vui hay nên thế nào đây? Cuối cùng, tôi nhìn Trụ vương, hỏi.

- Tiền bối, hiện tại ngài có thể nói cho chúng tôi biết, phải làm thế nào mới cứu được ngài không?

Không sai, muốn cứu ngài ấy, phải biết biện pháp, hiểu rõ biện pháp, chúng tôi mới có thể nghĩ cách hoàn thành.

- Hô, muốn cứu cô vương, phải có thực lực chí tôn, chỉ có chí tôn mới có thể hút nguyên thần của cô vương trong cổ thụ ra mà không chút tổn hại, dù sao bây giờ, cô vương và cây cổ thụ cũng đã dung nhập làm một!

- Tiếp theo, phải ngưng tụ cho cô vương một đạo thân!

- Hút nguyên thần, có lẽ cảnh giới Nhập Đạo điên phong có thể làm được, nhưng ngưng tụ đạo thân, lại phải là kẻ mạnh cảnh giới chí tôn, không có Trảm Đạo, không thể vận dụng lực thiên địa đại đạo ngưng tụ đạo thân, cho nên, đây là điểm quan trọng nhất!

Trụ vương cuối cùng cũng nói biện pháp cứu ngài ấy ra, nghe vậy tôi hơi nhíu mày, đúng là rất khó, ngưng tụ đạo thân!

Phải biết rằng, cái gọi là đạo thân, chính là kẻ mạnh cảnh giới Trảm Đạo, lúc đó thân thể đã không còn được gọi là ‘nhục thân’ mà được gọi là ‘đạo thân’, nguyên thần của Trụ vương vốn là nguyên thần cảnh giới Trảm Đạo, nhất định phải là đạo thân thì mới chứa đựng được nguyên thần của ngài ấy.

Cũng chính là vì thực vật bên trong Luyện Ngục giới khá kỳ lạ, bằng không nhất định không thể cất chứa được nguyên thần của Trụ vương, cho nên không thể không nói, Luyện Ngục giới, quả là một nơi cực kỳ quái lạ.

Lúc trước mặc dù Trụ vương nói Luyện Ngục giới là chiến lợi phẩm của ngài ấy, nhưng cụ thể là chiến lợi phẩm đạt được từ nơi nào, ngài ấy không nói rõ, điều này, khiến chúng tôi rất tò mò.

- Đúng rồi tiền bối, tôi có thể nhờ cảnh giới Nhập Đạo điên phong hút nguyên thần của ngài ra trước, sau đó đưa ngài rời khỏi Luyện Ngục giới, vậy thì ít nhất ở bên ngoài, ngài cũng khôi phục được nguyên thần của chính mình!

Tôi nghĩ tới một biện pháp, đó là hút nguyên thần của Trụ vương ra, như vậy, ít nhất ngài ấy không cần chịu đựng dày vò ở nơi này.

Nghe vậy, Trụ vương lắc lắc đầu.

- Không thể! Hiện tại vẫn là do Hoàng Thiên nắm quyền, nếu cô vương ra ngoài, nhất định hắn sẽ lập tức cảm nhận được khí mùi của cô vương trong đất trời, đến lúc đó, chỉ sợ hắn sẽ ra tay ngay lập tức, trấn áp cô vương hoàn toàn.

Nghe Trụ vương nói vậy, tôi đột nhiên phản ứng lại, đúng vậy, tý thì quên mất chuyện này!

Kẻ địch của Trụ vương không phải người bình thường, đó là thiên đạo!

Nếu Trụ vương đột nhiên bại lộ, tình hình đó đúng là không lạc quan, lúc này trong đầu tôi bắt đầu suy tư, muốn tìm cảnh giới Nhập Đạo điên phong hút nguyên thần của Trụ vương ra, tôi có lẽ có thể hỏi lão Doãn một chút.

Lão Doãn mạnh thế nào, tôi không biết, nhưng tôi tin, thực lực của lão Doãn có thể hút nguyên thần của Trụ vương ra, nhưng tình huống hiện tại, hút ra cũng không có tác dụng gì.

- Tiểu tử, ngươi không cần ủ rũ, mấy ngàn năm nay không ai hầu chuyện cô vương, hôm nay cô vương đã rất vui, lúc trước ép các ngươi tới đây, cũng chỉ là vì muốn các ngươi tìm cách cứu cô vương, nhưng hiện tại xem ra, có lẽ cô vương không thể ra ngoài!

Theo ý của Trụ vương, thân thể của ngài ấy không thể động đậy, cho dù cảm ứng được chúng tôi tiến vào Luyện Ngục giới, nhưng vẫn không làm gì được, chỉ có thể giương mắt nhìn, nhưng lại không dám kinh động chúng tôi, sợ chúng tôi sẽ rời đi, nếu chúng tôi tiến vào chưa được bao xa, đã muốn rút lui, vậy thì cho dù ngài ấy phái huyết ma thú mạnh nhất trong này ra đuổi bắt chúng tôi, chỉ sợ cũng không còn kịp, cho nên ngài ấy chỉ có thể chờ chúng tôi tới gần, mới phái huyết ma thú đi bao vây.

Mà chính ngài ấy, vượt qua phạm vi nhất định, cũng không có biện pháp ra tay.

Ngài ấy đương nhiên rất mạnh, nhưng cũng có hạn chế.

- Tiền bối yên tâm, biện pháp rồi sẽ có, cảnh giới Trảm Đạo, cũng không phải nhất định không ai có thể đột phá!

Nhìn Trụ vương, tôi lại lên tiếng, trên cảnh giới Nhập Đạo chính là Trảm Đạo, bao nhiêu năm nay, vì sao không có cảnh giới Trảm Đạo?? điểm này khiến tôi rất nghi hoặc, nhưng trong này nhất định có nguyên nhân.

Nói không chừng còn có quan hệ với thiên đạo, dưới tình hình này, chỉ cần hiểu rõ toàn bộ chân tướng xong, mới có thể biết được phải làm thế nào!

Phù!

Hít sâu một hơi, tôi lại nhìn Trụ vương hỏi dò.

- Tiền bối, không biết Hoàng Thiên trong miệng ngài, là gì?

Hoàng Thiên, đó là thiên đạo, nhưng thiên đạo rốt cuộc là thứ gì? Đến tận bây giờ, tôi vẫn chưa biết.

Mà hiện tại, trong lòng tôi đang nghĩ vấn đề này, Trụ vương và Hoàng Thiên đối đầu với nhau, nếu như chúng tôi giúp Trụ vương, vậy tới lúc đó nếu để cho Hoàng Thiên biết, nói không chừng sẽ ra tay với chúng tôi, dưới tình huống như vậy, tôi phải hiểu một chút, Hoàng Thiên rốt cuộc là người thế nào.

Ngay khi tôi nói xong, Trụ vương rơi vào trầm ngâm, hơn nửa ngày sau, mới lên tiếng giải thích.

- Hoàng Thiên, thời kỳ hỗn loạn, chỉ là một ý chí, lấy đại đạo ngưng tụ đạo thân, nắm trong tay thiên đạo, nói chính xác hơn, hắn cũng được coi là một con người, nhưng hắn lại có thể nắm trong tay thiên đạo mạnh nhất trong khoảng đất trời này!

Nghe vậy, tôi đột nhiên cả kinh, thời kỳ hỗn loạn chỉ là một ý chí, gớm thật! Hoàng Thiên này, thật sự khủng bố, hơn nữa hắn cũng là một con người? đây mới là điểm khiến tôi khiếp sợ.

Vốn tưởng rằng thiên đạo chỉ là ý chí tràn ngập giữa trời và đất mà thôi, nhưng lại không ngờ, Hoàng Thiên là một người!

- Tiền bối, thực lực của thiên đạo, có phải còn ở trên cảnh giới Trảm Đạo?

Tôi nhìn Trụ vương hỏi, thiên đạo, nếu đã nằm trên tất cả, vậy thực lực đương nhiên trên cảnh giới Trảm Đạo, nhưng tôi càng muốn biết, chênh lệch chính xác.

Trụ vương lại cân nhắc một hồi, có lẽ ngài ấy đang suy nghĩ có nên nói hết cho tôi nghe không.

Thật lâu sau, tiếng Trụ vương vang lên.

- Đúng vậy, cảnh giới Trảm Đạo đứng trước mặt thiên đạo, chỉ như một con kiến!

Chỉ một câu nói ngắn ngủi, nhưng lại phân rõ chênh lệch giữa hai bên, đồng thời, trong lòng tôi bắt đầu trầm tư, hiện tại thiên hạ đến chí tôn Trảm Đạo còn không tìm thấy, xem ra, Trụ vương của lúc đó không phải lớn mạnh bình thường, không ngờ lại có thể chống lại thiên đạo, tuy rằng cuối cùng vẫn bị bại, nhưng không thể phủ nhận ngài ấy đã từng rất mạnh!

- Tiểu tử kia, cô vương thấy trên người ngươi có luồng khí mùi đặc thù, mỗi một thời đại, đều sẽ có người gánh vác số mệnh lớn, có lẽ ngươi là người gánh vác số mệnh lớn của thời đại này, người như thế, luôn luôn giành được thành tích cao trong vô vàn nhân tài khắp nơi, cô vương mặc dù có nhiều đạo pháp, nhưng đều không thể truyền lại cho người, bằng không, nhất định sẽ bị Hoàng Thiên phát giác!

- Trong tay cô vương có một thứ, lại là thứ Hoàng Thiên kia không thể dòm ngó, cho dù là đưa cho ngươi, hắn cũng không biết là cô vương đưa, năm đó cô vương che giấu thứ này vô cùng cẩn mật, thì mới có thành quả thế này, nhưng cuối cùng vẫn chưa lĩnh ngộ triệt để, thì Hoàng Thiên kia đã chờ không được mà ra tay rồi!

- Vật ấy phải đưa cho người xứng đáng hơn, hy vọng nằm trong tay ngươi, có thể nở rộ hào quang của nó!

Chính lúc này, Trụ vương chậm rãi lên tiếng, nghe vậy lòng tôi hơi kinh hãi, Trụ vương muốn đưa cho tôi bảo bối?

Trong lòng mừng như điên, tôi nhìn Trụ vương trước mắt, vội vàng ôm quyền khom người!

- Đa tạ tiền bối!

Tuy rằng không biết Trụ vương đưa cho tôi thứ gì, nhưng tôi vẫn tạ ơn trước một câu cũng không sai, có thể được Trụ vương khen ngợi như vậy, thứ này tuyệt đối không tầm thường!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 122

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.