Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

thiên tài cùng thời kỳ với Cơ Vô Nhai

Phiên bản Dịch · 2202 chữ

Tiếng nói nhàn nhạt truyền khắp quảng trường yên tĩnh, trên mặt rất nhiều đệ tử nhà họ Cơ, đã không còn vẻ kiêu ngạo như lúc đầu, ánh mắt nhìn tôi, đã vô cùng kiêng kị.

Tôi nhìn về một phương hướng nào đó, nơi ấy là chỗ của Cơ Hoành Võ, lúc trước hắn đã nóng lòng muốn thử, hình như là để cho Cơ Hoằng Văn dẫn đầu trước, nhưng hiện tại, chiến ý trong ánh mắt hắn đã tiêu tan!

- Thằng kia, chẳng qua mới chỉ là Ngộ Đạo sơ kỳ, thế mà có thể đánh thắng cửu trưởng lão?

- Xem ra thiên phú của hắn cũng hết sức khủng bố!

- Hừ, có khủng bố hơn nữa cũng làm sao có thể so sánh được với Thánh Tử của nhà họ Cơ ta?

Tiếng bàn tán của đám người lại vang lên, rất nhiều người đều nhìn sang chỗ Cơ Thánh Thiên, lúc này hắn đang ngồi bên cạnh Cơ Vô Nhai, sắc mặt cực kỳ u ám.

Lúc này hắn chưa có ý muốn ra tay, hắn thân là thiên tài quyết định cả nhà họ Cơ, đương nhiên không dễ dàng ra tay như vậy!

Sắc mặt Cơ Vô Nhai và Cơ Chính Nam xanh mét, duy chỉ có Cơ Đông Hà, sắc mặt có phần phức tạp, nhị trưởng lão nhà họ Cơ, cũng chính là ông ngoại tôi, trong lòng tôi thực ra cũng không có địch ý, duy chỉ có một điểm tôi trách ông ấy, là có thể ngồi yên nhìn mẹ tôi bị giam giữ nhiều năm như vậy.

Có điều lúc vừa rồi, ông ấy lên tiếng giúp tôi, mắc xích trong lòng tôi cũng tiêu tan, bởi vì tôi biết, ông ấy đứng trên vị trí này, có rất nhiều chuyện, chỉ e thực sự không thể làm theo ý mình.

Cho nên, tôi vẫn thấu hiểu!

- Nhà họ Cơ, không còn ai nữa sao? tôi nói là tất cả cảnh giới Ngộ Đạo, chắc không phải chỉ có vài người này thôi chứ? Cho dù chiến luân phiên, thì cũng lên đi! Cứ thế này, thật không phải quá mất hứng rồi sao?

Tôi cười lạnh, thản nhiên nói, nhìn vài cảnh giới Ngộ Đạo của nhà họ Cơ dưới khán đài, bởi vì ngồi trong dòng người, khí mùi của cảnh giới Ngưng Anh và Ngộ Đạo không giống nhau, tôi có thể cảm giác được, từng luồng khí thế đang ép lên người mình.

Những người này, chính là cảnh giới Ngộ Đạo của nhà họ Cơ!

Nhưng trải qua ba cuộc chiến liên tiếp, không thể không nói, bọn chúng cũng đã biết sợ hãi!

- Nếu không có gan ứng chiến, vậy thì mau thả mẹ tôi ra, đừng con mẹ nó làm mất thì giờ của tôi, Đạo Minh tôi hiện giờ đang đứng trên đà phát triển, lúc nào cũng có thể giết rất nhiều Kháng Thiên giả, không có thời gian ở lại chỗ này quá lâu!

Đối với việc đạp mặt mũi của nhà họ Cơ xuống đất, không ngừng ma xát, tôi lại không biết mệt, mà đối với kiểu tư thái tự nhận mình tài trí hơn người của nhà họ Cơ, tôi thật nhìn không quen mắt nhất!

Ngay sau đó, một tiếng nói lạnh như băng truyền ra.

- Tiểu tử, có đôi khi, phải hiểu thế nào là một vừa hai phải, dừng lại đúng lúc!

Âm thanh vang lên, lập tức, trước mặt tôi xuất hiện một gã đàn ông trung niên, nhìn thấy người này, trong lòng tôi dâng lên cảm giác hứng thú.

Thực lực của người này đã là Ngộ Đạo hậu kỳ, hơn nữa, tuổi tác còn không quá lớn.

- Đây là, bát trưởng lão!

- Bát trưởng lão cũng ra tay rồi sao?

- Nghe nói, bát trưởng lão chính là nhân vật thiên tài cùng thời kỳ với gia chủ!

- Tuổi còn trẻ đã làm trưởng lão của nhà họ Cơ, nghe nói còn là trưởng lão trẻ tuổi nhất trong tất cả trưởng lão của nhà họ Cơ, tuổi mới chỉ khoảng bốn mươi!

- Thằng đó đen đủi rồi, không ngờ lại còn kiêu ngạo tới mức này!

Nhìn thấy người đàn ông xuất hiện, lập tức, những tiếng kinh hô rộ lên, sau đó, trong đầu tôi truyền đến một thanh âm.

- Lý huynh, cẩn thận chút, người này là bát trưởng lão nhà họ Cơ, Cơ Lãng! là thiên tài cùng thời kỳ với Cơ Vô Nhai, tuy rằng bên ngoài thực lực chỉ là cảnh giới Ngộ Đạo hậu kỳ, nhưng tự thân lại có rất nhiều ‘át chủ bài’.

Nghe thấy âm thanh này, lòng tôi cảm kích, bởi vì tôi đương nhiên nghe được ra, đây là tiếng của Lục Thanh Sơn.

- Được thôi! Cuối cùng cũng có người dám đứng ra!

- Xem ra, danh vọng của ông trong nhà họ Cơ rất cao!

Nhìn Cơ Lãng trước mắt, tôi lên tiếng nói với ông ta, sắc mặt ông ta lạnh lùng, ánh mắt nhìn tôi trở nên có chút nghiêm nghị.

- Thằng ranh, con mẹ nó, thiên phú của mày cũng tuyệt đỉnh đó, nhưng cũng chưa đủ để mày kiêu ngạo như thế, hôm nay tao thân làm trưởng bối, sẽ thay mẹ mày dạy mày một bài học!

Cơ Lãng gằn giọng nói, nghe ông ta nói vậy, ý tứ trêu ghẹo trong lòng tôi hoàn toàn tan biến, mẹ nó, còn có mặt mũi lôi cả mẹ tôi vào.

- Tôi có thể tặng ông một câu ‘ha ha’ hay không? Ông cũng xứng nhắc tới mẹ tôi?

Mẹ tôi bị nhốt nhiều năm như vậy, những người khác đến nói còn chưa nói đến một câu, hiện tại vẫn còn không biết xấu hổ muốn thay mẹ tôi dạy dỗ tôi? Ai không biết còn tưởng người trong gia tộc tình cảm thâm sâu!

Sau khi tôi nói xong, cả người đã lao tới trước mặt Cơ Lãng, lúc này, Cơ Lãng khẽ quát một tiếng, một luồng năng lượng khủng bố trực tiếp nổi lên quanh người ông ta.

Cảnh giới Ngộ Đạo hậu kỳ, quả nhiên khác biệt, hơn nữa thực lực thật sự của người này, hình như còn mạnh hơn so với Ngộ Đạo hậu kỳ bình thường!

Lời nhắc nhở lúc trước của Lục Thanh Sơn cũng không phải là không có lý do.

Lông mày tôi hơi nhíu lại, tôi cảm nhận được một luồng năng lượng đáng sợ trên trường đao đó, khi nhận thấy luồng năng lượng này, trên huyết kiếm Thị trong tay tôi, dâng lên từng luồng kiếm khí khủng bố.

Ý chí kiếm đạo trong đầu tôi chui vào trong huyết kiếm Thị, một luồng kiếm canh không ngừng kéo lên.

- Kiếm Cương Quyết! trảm!

Tôi quát lên một tiếng, lúc này, kiếm canh khủng bố chém tới phía Cơ Lãng, hai mắt Cơ Lãng trợn to!

- Cuồng đao!

Cơ Lãng hô lên, đồng thời, tôi nhìn thấy, trên trường đao, không ngờ lại toát ra rất nhiều đao canh, hơn nữa nhìn còn vô cùng hỗn loạn , đánh sâu vào kiếm canh khủng bố, nhưng kiếm canh vẫn đè xuống.

Có điều chính vào lúc kiếm canh đè xuống trước mặt Cơ Lãng, đao canh cuồng bạo của ông ta lại trở nên cực kỳ chân thực, chặn lại kiếm canh!

ầm ầm ầm…….

Tiếng nổ mạnh truyền khắp khoảng đất trời này, kiếm canh và kiếm khí không ngừng bắn ra tứ phía, xuất hiện những vết tích màu đen, không gian xung quanh đều bị xé rách, nhìn vô cùng đáng sợ.

Lúc này, tôi nhìn thấy Cơ Lãng cả người lùi nhanh ra sau, thấy vậy, đồng tử tôi hơi co lại, bởi vì tôi biết, ông ta không rơi vào thế hạ phong, mà là tự mình lùi ra sau.

Cùng lúc đó, cả người Cơ Lãng phía đối diện nổi lên làn khí lưu màu đỏ máu!

Lực huyết mạch!

- Lực huyết mạch, bát trưởng lão kích hoạt lực huyết mạch rồi!

- Nghe nói lực huyết mạch của bát trưởng lão đã lên tới cảnh giới Ngưng Anh điên phong, thằng kia đen đủi rồi!

- Không biết lực huyết mạch của nó đã tới trình độ gì!

- Chậc, chẳng qua chỉ có chút huyết thống của nhà họ Cơ thôi, lực huyết mạch của nó, tôi đoán còn chẳng lợi hại bằng tôi.

Một gã thanh niên khinh thường ra mặt lên tiếng nói, lực huyết mạch của hắn đã tới cảnh giới chút thành tựu!trong lòng đầy tự tin!

Thấy vậy, lòng tôi hơi trầm xuống, nhanh như vậy đã kích hoạt lực huyết mạch? Tôi biết, thật ra trận đấu vừa rồi, vẫn chưa thăm dò được đối phương, lúc này Cơ Lãng không do dự mở ra lực huyết mạch.

Điều này chứng minh, ông ta rất muốn giải quyết tôi trong vòng thời gian ngắn nhất, mục đích làm thế này, chính là vì muốn nhặt bộ mặt bị chà đạp dưới đất của nhà họ Cơ lên.

Có điều, tôi sao có thể dễ dàng để cho ông ta đạt được mục đích.

Khóe miệng tôi hơi nhếch lên, nhưng không kích hoạt lực huyết mạch, bởi vì đối phó ông ta, hình như vẫn chưa phải dùng tới lực huyết mạch.

Phù!

Tôi thở dài một tiếng, huyết kiếm Thị trong tay run rẩy kịch liệt, khí huyết sát bên trên cực kỳ chói mắt, toát ra hồng quang yêu dị.

Năng lượng trong trường kiếm không ngừng rục rịch, Cơ Lãng giơ cao trường đao trong tay, vung về phía tôi, tôi nhấc trường kiếm lên, chém nhẹ xuống.

- Quỳ Ngưu, đi thôi!

Tiếng nói của tôi chỉ có một mình tôi nghe thấy, chính vào lúc huyết kiếm Thị trong tay tôi chém xuống, một sinh vật hình trâu bắn ra khỏi huyết kiếm Thị!

Ngay khi Qùy Ngưu xuất hiện, ngẩng mặt lên trời gầm gừ giận dữ! một chân đứng trên không, thoạt nhìn có chút quỷ dị!

Ò ọ!

Quỳ Ngưu phát ra tiếng gầm trầm trầm, cả đám phía dưới ánh mắt đều kinh hãi nhìn chằm chằm Qùy Ngưu, không ngừng thốt lên!

- Đó là thứ gì?

- Nhìn có vẻ khá lợi hại, sao lại có hình dạng như thế? Chỉ có một chân?

- Không biết, thằng đó xem ra cũng có chút bản lĩnh!

Những tiếng hô kinh hãi vang lên, mà không chỉ có mỗi những tiếng kinh hô này, ở trên chủ vị, ánh mắt của các gia chủ gia tộc đều vô cùng nặng nề, bởi vì bọn họ nhìn được ra, đây là gì.

- Thượng cổ mãnh thú, Qùy Ngưu?

Cha của Vương Diệu bỗng kinh hô, ánh mắt hiện lên vẻ khó tin!

- Đúng vậy, đúng là Qùy Ngưu, có điều chỉ là một tàn hồn ngưng tụ ra hình thái Qùy Ngưu, Qùy Ngưu chân chính, vừa ra đời đã có tu vi cảnh giới Ngộ Đạo, chỉ e, còn là người nổi bật trong tầng lớp Ngộ Đạo!

Sau khi người đàn ông trung niên nói xong, gia chủ nhà họ Lý đứng cạnh Lý Tuyết Nhi cũng trầm giọng nói.

- Người này, đã lâu không gặp như vậy, xem ra cậu ta đã mạnh hơn nhiều so với những gì chúng ta nghĩ!

Vương DIệu và Lục Thanh Sơn liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn ra vẻ khiếp sợ trong đáy mắt đối phương!

Cùng lúc đó, thân hình Qùy Ngưu bay thẳng tới chỗ Cơ Lãng, một chân không ngừng nhảy trên không, lại khiến cả không gian chấn động, phát ra những âm thanh trầm thấp.

Đùng đùng đùng!

Mỗi một bước của Qùy Ngưu, đều phát ra một tiếng vang, khiến lòng người nghe nặng nề.

Ngay sau đó, thân hình Qùy Ngưu trực tiếp va chạm với trường đao trong tay Cơ Lãng.

ầm ầm ầm………

Âm thanh đinh tai nhức óc truyền ra, sau đó, sắc mặt Cơ Lãng đại biến, trường đao rời khỏi tay, bay ra ngoài, đúng vậy, Qùy Ngưu đã đánh bay trường đao!

Chân tôi giẫm mạnh xuống đất, thân hình phi lên, vài giây sau, thân ảnh lưu lại trên mặt đất mới tiêu tán, bởi vì tốc độ quá nhanh, đã lưu lại tàn ảnh!

Đất trời xung quanh không ngừng rung chuyển, tôi cảm giác được, Cơ Lãng muốn điều động lực đại đạo, lực đại đạo của ông ta, chan chứa cảm giác sắc bén, giống như một lưỡi dao nhọn, có lẽ là ‘đao chi đại đạo’.

Sau khi ông ta điều động lực đại đạo, ở trước mặt ông ta, không ngờ lại hiện ra một thanh trường đao được ngưng tụ bằng lực đại đạo.

Sau đó, tôi nhìn thấy đại đao đó chém xuống người mình, ánh mắt tôi sắc bén, trường kiếm trong tay bay lên chém qua đại đao.

Có điều lúc này, trong đất trời xung quanh, lực đại đạo màu đen đã không ngừng ngưng tụ vào trong trường kiếm.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 117

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.