Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

hủy diệt và trọng sinh

Phiên bản Dịch · 1974 chữ

Thương thế bắt đầu không ngừng khôi phục,lúc này, tôi cảm thấy toàn thân mình vô cùng thoải mái, năm nguyên anh trong người đã hoàn toàn không thấy đâu!

Đúng vậy, ngay cả thần cung, lúc này cũng đã biến mất khỏi khí hải, chỉ có duy nhất hai con cá một trắng một đen nhìn vô cùng chói mắt, bên trên đạo đài hai con cá chép đang xoay tròn, còn có một cột sáng trắng đen.

Cột sáng này không quá cao, bên trên cột sáng, có một thân ảnh tý hon ngồi xếp bằng, diện mạo của người tý hon giống hệt tôi, năm nguyên anh, hiện tại đã ngưng tụ thành một nguyên thần!

Đúng vậy, tiến vào cảnh giới Ngộ Đạo, nguyên anh trong người sẽ tự động dung hợp, trở thành một nguyên thần. mà hiện tại, tôi có thể dùng nguyên thần hóa phân thân, vẫn cần một thời gian để ngưng tụ, vậy thì phân thân của tôi mới có lực chiến đấu giống tôi, chỉ là, nếu nguyên thần của tôi tiêu hao cạn kiệt, thì phân thân cũng trực tiếp tiêu tán!

Đây cũng giống như phân thân nguyên thần lúc trước ông nội để lại trên cổ tay tôi.

Sau khi thương thế hồi phục, tôi bắt đầu có cơ hội cảm thụ hai lực đại đạo mình lĩnh ngộ được, một đen một trắng, lúc trước tôi đã chiêm ngưỡng uy lực của lực đại đạo màu đen, không ngờ đến ngay cả lực thiên kiếp cũng chống lại được, không thể không nói, lực đại đạo của tôi, thực sự rất lợi hại!

Nhưng tôi không lấy chuyện đó ra để kiêu ngạo.

- Phù, trước tiên cảm thụ luồng năng lượng màu trắng xem nào!

Tôi nói thầm trong lòng, nhắm hai mắt lại, bắt đầu vận chuyển lực đại đạo màu trắng, bao phủ ra bên ngoài, tôi mở mắt ra, nhìn thấy bên trên một hạt giống trước mặt mình, không ngờ lại nhú ra một chồi non xanh nhạt.

Đúng vậy, chính là khiến kẻ khác kinh ngạc như vậy, càng kinh ngạc hơn, là hạt giống này không ngờ, lại là Ngộ Đạo Bồ Đề Tử mà lúc trước tôi dùng còn thừa.

- Ông nội nó!

Tôi thật sự đã bị những gì đang nhìn thấy trước mắt dọa sợ đứng hình, đúng vậy, đúng là thứ này, Ngộ Đạo Bồ Đề Tử, thứ này còn có thể nảy mầm, chẳng phải là nói, nếu tôi dùng lực đại đạo này để cho Ngộ Đạo Bồ Đề Tử tiếp tục nảy mầm, thì Đạo Minh sau này, sẽ có rất nhiều gốc cây Ngộ Đạo hay sao?

Vậy nên, ai nói cái gì mà Bồ Đề vốn không thể sinh sôi, căn bản đều là nói linh tinh, nếu không có cây, thì lấy đâu ra Ngộ Đạo Bồ Đề Tử?

Cùng lắm thì cái cây đó huyền bí một chút, không ai nhìn thấy qua, cho nên cũng tạo ra khái niệm Ngộ Đạo Bồ Đề Tử không thể nhân giống!

Lòng tôi vô cùng kinh hãi, đồng thời lực đại đạo không ngừng truyền vào trong Ngộ Đạo Bồ Đề Tử, sau khi Ngộ Đạo Bồ Đề Tử trước mặt biến thành một gốc cây nhỏ to bằng bàn tay, lòng tôi lộp bộp một tiếng.

Mẹ nó! Lực đại đạo trong người tôi, không ngờ lại tiêu hao mất phân nửa!

Đúng vậy, cột sáng vốn một đen một trắng, lúc này lại bởi vì trận chiến với thiên kiếp ngày hôm đó, bên màu đen đã tiêu hao một ít, đại khái cũng ngắn hơn so với bên màu trắng vào centimet.

Nhưng hiện tại, tôi lại dùng năng lượng màu trắng lên Ngộ Đạo Bồ Đề Tử, thế mà, đã tốn mất hơn nửa.

Nói các khác, hiện tại lực đại đạo màu đen, đã cao hơn màu trắng quá nửa.

Nhưng nguyên thần ngồi khoanh chân trên chỗ cao vẫn chưa bị lung lay,

Tôi coi như cũng hiểu chút, thứ này, không phải muốn dùng là dùng, nhất định phải tiết chế, tôi hiểu câu nói ‘người còn trẻ phải biết tiết chế’.

Tôi buông Ngộ Đạo Bồ Đề Tử ra, hiện tại nó đã biến thành một hạt giống nhỏ, tôi tạm thời không quan tâm tới nó nữa, Ngộ Đạo Bồ Đề Tử của tôi phải thành công lớn lên, vậy thì tỷ lệ bước vào cảnh giới Ngộ Đạo của đệ tử đạo Minh, không biết sẽ cao lên biết bao nhiêu lần!

Nghĩ đến đây, tâm tình tôi không nhịn được mà bắt đầu sục sôi.

Sau đó, tôi tìm một bông hoa vừa mới trổ bông, lòng bàn tay khẽ nắm lấy bông hoa, lực đại đạo trong người hơi trào ra ngoài.

Phừng!

Đột nhiên, một âm thanh trầm đục vang lên, bông hoa nhỏ trong tay tôi đã biến thành một bông hoa không thể nắm trong tay, bông hoa kia đã to bằng cái chậu rửa mặt!

Thiếu chút nữa đã dọa tôi nhảy dựng lên, trong lòng đột nhiên sợ hãi!

Tôi ít nhiều cũng đã hiểu chút về năng lượng màu trắng, lực đại đạo rất dễ lý giải, có thể cho đi sự sống, nói chính xác hơn, đến ngay cả Ngộ Đạo Bồ Đề Tử, cũng có thể khiến nó nảy mầm, luồng năng lượng này quả thực khiến lòng người không thể bình tĩnh!

- Phù! Vậy thì thử tiếp năng lượng màu đen xem sao!

Tôi hít sâu một hơi, tạm thời áp chế cảm xúc kích động trong lòng mình xuống, sau đó, nắm lấy bông hoa, năng lượng màu đen trong người trào ra, chui vào bên trong bông hoa khổng lồ.

Ngay sau đó, hai mắt tôi trợn lớn, bởi vì tôi nhìn thấy, bông hoa khổng lồ trong tay mình, đang khô héo với tốc độ cực nhanh, vài giây sau, bông hoa đã héo úa, lúc trước tươi tốt, hiện tại đã đen như tro, thoạt nhìn vô cùng quỷ dị.

Sức sống trong đó, hình như đã bị hút cạn.

- Sống? và chết?

Tôi thấp giọng thì thào, lúc này trong đầu tôi hiện ra hai chữ như vậy, đại diện cho hai luồng năng lượng trong cơ thể tôi, nói chính xác là, dùng ‘hủy diệt và trọng sinh’ để hình dung, sẽ chuẩn xác hơn.

Nghĩ đến đây tôi lại truyền năng lượng màu trắng vào bông hoa, đột nhiên, bông hoa lại lần nữa khôi phục sức sống!

Đúng vậy, năng lượng màu trắng, hình như có thể khiến cho mọi thứ sống lại, đương nhiên, có lẽ không phải là tất cả, nhưng ít nhất cũng là đại đa số, còn lực đại đạo màu đen, lại có thể hủy diệt vạn vật!

Khi biết trong người tôi tồn tại hai luồng lực đại đạo này, lòng tôi thật lâu sau vẫn chưa thể bình tĩnh lại.

Thật sự có thể làm cho muôn vật sống lại, khiến vạn vật chết đi sao?

Cảm thấy có chút hoang đường!

Lúc này, cả người tôi chui vào trong hư không, hiện tại thực lực của tôi đã là cảnh giới Ngộ Đạo, có năng lực tiến vào hư không, lần này, tôi đi thẳng về quê.

Sau khi về tới quê nhà, tôi vẫn cảm giác thấy có người ở, chẳng qua không thấy bóng người nào, nhưng hiện tại không có thời gian để ý nhiều như vậy, tôi phi thẳng ra sau núi, nơi đó có mộ phần của bà nội!

Tôi quỳ lạy trước mộ bà, thấp giọng nói:

- Bà nội, đắc tội rồi!

Dứt lời, một chưởng đánh ra, đất trên mộ phần lập tức sụp sang một bên, lộ ra quan tài của bà nội, bà nội đã qua đời ba bốn năm, quan tài cũng đã có chút hư hỏng, quan tài ở nông thôn cũng không được làm bằng chất liệu quá tốt.

Tôi mở nắp quan tài ra, thi thể của bà nội đã mục nát, nhưng tôi không do dự, nắm lấy bàn tay của bà, lực đại đạo màu trắng lập tức truyền ra ngoài.

Hai mắt tôi trợn lớn, tôi phát hiện thân thể của bà đang dùng một tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường để khôi phục lại bộ dáng ban đầu.

Nhận thấy vậy, lòng tôi mừng rỡ, nhưng lực đại đạo trong người lại tiêu hao rất nhanh, có điều tôi không quan tâm, bởi vì lúc trước tôi đã thử qua, lực đại đạo có thể bù lại, giống như tiêu hao hết chân nguyên trong người, cũng có thể khôi phục, chẳng qua, tốc độ chậm hơn rất nhiều!

Lực đại đạo màu trắng đã không còn bao nhiêu, thi thể của bà nội được khôi phục nguyên dạng, thật giống như một một người già đang ngủ say!

Thấy thế, tôi khẽ gọi bà nội!

- Bà nội! bà sao rồi? bà tỉnh lại đi!

Nhưng không có tiếng trả lời, tôi cảm giác được, thi thể của bà nội tuy rằng đã khôi phục nguyên dạng, nhưng trong cơ thể của bà không có ba hồn bảy vía, nói cách khác, bà nội, hiện tại chẳng qua chỉ là một cỗ thi thể mà thôi!

Lòng tôi tuyệt vọng, đúng vậy, vốn tôi cho rằng lực đại đạo màu trắng có thể cải tử hoàn sinh, nhưng, tôi sai rồi!

Thứ này đúng là có thể phục hồi sức sống, nhưng điều kiện trước tiên lại là phải có linh hồn, tôi tin hồi sinh người chết không phải là không có khả năng, nhưng nhất định phải trong tình huống có đủ ba hồn bảy vía, thì mới đạt được điều kiện như vậy!

Có điều có nhiều thứ, vẫn cần chính tôi phải đi kiểm chứng!

Tôi đóng nắp quan tài của bà nội lại, vùi đất lên, mới rời đi, lần này tôi không lưu lại ở quê, mà quay về Đạo Minh.

Về tới Đạo Minh tôi không vội vàng xuất quan, mà tiếp tục ở trong động phủ, cảm ứng năng lượng trong đất trời, phải khôi phục lại lực đại đạo của tôi,.

Ước chừng hơn một tuần, hai lực đại đạo trong người mới khôi phục lại như lúc ban đầu, chỉ là giữa lúc đó, tôi đã truyền không ít năng lượng màu trắng vào trong Ngộ Đạo Bồ Đề Tử, tôi cảm thấy cây Ngộ Đạo Bồ Đề Tử quả thực tốn rất nhiều lực đại đạo, bởi vì hiện tại, cũng chỉ mới to thêm một ít mà thôi!

Nhưng cho dù nói thế nào, Ngộ Đạo Bồ Đề Tử lớn dần lên, quả thực có lợi lớn cho Đạo Minh, vì vậy chỉ cần tôi rảnh, sẽ lại truyền lực đại đạo vào cây Ngộ Đạo Bồ Đề Tử.

Trải qua nhiều lần suy đi nghĩ lại, hai luồng lực đại đạo, bị tôi định nghĩa thành ‘hủy diệt và trọng sinh!”

Nghĩ thế này cũng khá chuẩn xác, tôi cảm thấy hai luồng năng lượng này rất khủng bố, tôi nghĩ, về sau, nhất định vẫn sẽ mạnh thêm.

Hai luồng năng lượng này, chính là chỗ dựa lớn nhất của tôi sau này rồi!

Hít sâu một hơi, tôi lập tức nghĩ tới một thứ khác trên người tôi, thứ này ở trong đầu tôi, thời điểm tôi còn ở cảnh giới Ngưng Anh điên phong, đã thử mở Táng Sinh Kinh ra rất nhiều lần, nhưng cuối cùng, đều thất bại, nhưng, bây giờ thực lực của tôi đã là cảnh giới Ngộ Đạo!

Có lẽ có thể mở được Táng Sinh Kinh!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 124

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.