Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

yêu cầu

Phiên bản Dịch · 1929 chữ

Thần hồn của người bình thường nhiều nhất chỉ có thể dùng hai cây Linh Hồn Thảo, bởi vì dùng nhiều, cũng không có lợi cho bản thân.

Lúc trước tôi đã dùng một cây Ngưng Hồn Thảo, đây là cây thứ hai!

Dù sao, khoảng cách với ngưng tụ Nguyên Anh, trôi qua vẫn chưa được lâu, cho nên lực thần hồn của tôi trong khoảng thời gian ngắn vẫn chưa thể ngưng tụ, chỉ có thể mượn sự trợ giúp của Ngưng Hồn Thảo.

Sau khi Ngưng Hồn Thảo xuất hiện trong tay tôi, tôi thở hắt ra một hơi, ấn kết bắt đầu biến hóa, chân nguyên mãnh liệt trong cơ thể không ngừng xao động, bắt đầu chen chúc vào trong Thủy thần cung.

Tôi vẫn còn Thủy Thần Cung và Thổ thần cung chưa ngưng tụ nguyên anh, hiện tại,chân nguyên ào ạt như thủy triều chui vào trong Thủy thần cung, bắt đầu chui vào Nguyên Anh,

Nguyên đan trong người tôi liên tục giãn nở, hô hấp của tôi bắt đầu theo một tiết tấu đặc thù, bởi vì tôi phải phối hợp với Nguyên Đan trong Thuỷ hoàn cung, nếu chỉ cần lỡ sơ ý, để Nguyên Đan bị vỡ tan, vậy thì hậu quả không dám tưởng tượng.

Con đường tu luyện của tôi, nhìn thì như vội vàng nhanh chóng, nhưng thực chất, mỗi một bước đi đều phải vô cùng cẩn thận, nếu chỉ cần bước sai một bước, có lẽ, dùng cả đời cũng không sửa lại được.

Tôi cảm giác được Nguyên Đan đã tràn đầy, cây Ngưng Hồn Thảo cũng trực tiếp hóa thành tro tàn, một luồng năng lượng màu xám lập tức chui vào trong cơ thể tôi.

Chui vào trong cơ thể tôi, lực thần hồn trên Ngưng Hồn Thảo bắt đầu dung nhập vào trong Thủy thần cung, trên viên Nguyên Đan trong Thủy thần cung, cuối cùng cũng xuất hiện vết rạn nhỏ, cũng không phải là cưỡng ép phá vỡ nhanh chóng, mà là một loại năng lượng vô cùng ổn định.

Sau khi Thủy nguyên đan vỡ ra, đột nhiên, một luồng năng lượng cuồn cuộn như nước dâng lập tức bạo phát ra khỏi Nguyên Đan, mà lực thần hồn của Ngưng hồn Thảo rất nhanh đã ngưng tụ, chân nguyên mãnh liệt xung quanh, cũng bắt đầu ngưng tụ vào giữa, rất nhanh, chân nguyên đã ngưng tụ thành hình, hóa thành một thân người tý hon, thoạt nhìn vô cùng đáng yêu.

Nguyên anh này nhìn trong suốt như nước, nhưng bên trên nguyên anh lại phát ra uy lực khiến tim người khác đập nhanh, mà lại vô cùng chân thực, dường như đang nói với tôi, người tý hon này nhìn thì như chẳng có gì đáng sợ, nhưng lại ẩn chứa năng lượng khủng bố như ba Nguyên Anh khác.

Lúc này, một luồng khí bắt đầu kéo lên khắp thân mình tôi, người tý hon trong Thủy thần cung mở mắt, nhìn thì trông vô cùng bình thản, hình như không có chút gì đặc biệt.

Có điều tôi đúng là có thể cảm nhận được, năng lượng trên người đã tăng lên, cảm giác này, không nói cũng hiểu.

Phù!

Một ngụm khí bẩn phun ra từ trong miệng tôi, tôi nắm chặt tay, mỗi lần sau khi ngưng tụ Nguyên Anh, thực lực của tôi đều tăng lên rất nhiều.

Hiện tại, tôi cảm giác được khi mình đối đầu với cảnh giới Ngũ Khí Ngưng Anh, có lẽ không còn như lúc trước nữa, mà cho dù là kẻ mạnh cảnh giới Ngưng Anh điên phong, tôi hẳn là vẫn có thể ứng đối rất tự nhiên.

Tôi cười nhạt, cho dù nói thế nào, cũng đã nhận được báo đáp sau lần tiến vào linh trì Hồ tộc, trong lòng thực đã hài lòng.

Ra khỏi phòng, tôi thấy hoàng Tiểu Tiên đã ở bên ngoài chờ tôi, nhìn thấy tôi, đôi mắt đẹp tuyệt trần của Hoàng Tiểu Tiên đưa lên nhìn, ánh mắt, có chút kinh ngạc.

- Em lại, lại đột phá rồi?

Giọng nói của Hoàng Tiểu Tiên đầy khiếp sợ, phải biết rằng, chị ta gần như vẫn luôn ở bên cạnh tôi, mà thời điểm lần trước đột phá lên cảnh giới Ngưng Anh, chị ta cũng ở cạnh tôi, mới trôi qua chẳng bao lâu, hiện tại, đúng là đã khiến Hoàng Tiểu Tiên cảm thấy khó mà tin nổi.

- Đúng vậy, lại nói, còn phải cảm ơn linh trì trong tổ địa Hồ tộc, nếu không có thứ đó, có lẽ em không thể nhanh như vậy tiến vào cảnh giới Tứ Khí Ngưng Anh.

Tôi mỉm cười, nói với Hoàng Tiểu Tiên, nghe thấy tôi nói vậy, Hoàng Tiểu Tiên há to miệng, đầy nghi hoặc nhìn tôi:

- Linh trì có công hiệu thế này?

Ngay cả Hoàng Tiểu Tiên, cũng không biết chuyện này, tôi hơi sửng sốt, nhưng vẫn gật gật đầu.

Nhưng một lát sau, Hoàng Tiểu Tiên mới nhìn tôi xua xua tay.

- Bỏ đi, không nghĩ nữa, đau hết cả đầu với thằng nhóc này, chị tới tìm em, là bởi vì lão tổ bọn chị muốn gặp em, lần này không giống lần trước, các trưởng lão khác đều có mặt!

Hoàng Tiểu Tiên nói xong, tôi nhướng mày, lại muốn gặp tôi? Không biết lần này là có chuyện gì?

Tuy rằng tôi trợ giúp Hồ tộc cũng không định cần đền đáp cái gì, nhưng nếu cho tôi ít đồ, tôi cũng không thể không lấy đúng không?

Tôi đi theo Hoàng Tiểu Tiên tới đại sảnh nghị sự, trôi qua vài ngày, cả Hồ tộc đã quay về quỹ đạo như thường ngày, tôi tiến gần thăm dò, lập tức nhìn thấy bên trong đã ngồi đầy người, đều là gương mặt quen thuộc, mặc dù không nhớ tên, nhưng tôi đã từng nhìn thấy những người này ở trong tổ địa.

Mà sau khi tôi tiến vào trong, lập tức cảm giác được tất cả các ánh mắt đều đổ dồn lên người mình, lòng tôi hơi sững sờ, vội vàng khom mình hành lễ:

- Tham kiến các vị tiền bối!

Ngay khi tôi nói xong, một giọng nói già nua cũng truyền đến:

- Đây, chính là ân nhân cứu mạng của Hồ tộc ta!

Nhưng, âm thanh này lại không phải nói với tôi, mà là nói với các trưởng lão của Hồ tộc, tôi có thể cảm giác được, hiện tại cả đám đều đang nhìn kỹ từng lỗ chân lông trên người tôi, cảm giác này khiến tôi có chút khó chịu.

- Nếu không có cậu bé đó, Long Tiên Hương trên người ta cũng không thể hóa giải, mà nếu vậy, thì cả Hồ tộc đã sớm gặp nạn diệt vong!

Lão tổ Hồ tộc lại lên tiếng, lời nói của lão không hề khoa trương, nếu lão không kịp thời hóa giải được Long Tiên Hương, như vậy thủ đoạn cuối cùng của tam trưởng lão, chỉ sợ cả Hồ tộc đều sẽ nằm xuống không biết bao nhiêu người nữa.

Sau đó, mấy trưởng lão liền đứng dậy, nhìn thấy vậy tôi hơi sửng sốt, tôi há to miệng, nhưng chưa kịp nói gì, đã thấy mấy trưởng lão Hồ tộc hơi khom người với mình.

- Cảm ơn tiểu hữu, ân tình này, Hồ tộc ta suốt đời không quên!

Sau khi mọi người khom mình, lòng tôi kinh hãi, vội vàng cúi người xuống, còn thấp hơn cả tất cả những người trước mặt.

- Các vị tiền bối, thật sự tôi không nhận nổi, mau đứng thẳng lên đi ạ!

Tôi cúi gập người sắp chạm cả xuống đất vội vàng lên tiếng, má nó, cả đám này đều là tầng lớp vai vế trong Hồ tộc, thân phận so với tôi, không biết cao quý hơn bao nhiêu lần, tôi làm sao có thể nhận được đại lễ như thế, quả thực không dám tưởng tượng.

Mà chính lúc này, tôi kéo kéo Hoàng Tiểu Tiên bên cạnh, đã là lúc nào rồi, mà chị ta còn cứ đứng nhìn!

Hoàng Tiểu Tiên sau đó cũng phản ứng lại, vội vàng nói:

- Lão tổ, các vị trưởng lão, các ngài không cần khách khí như vậy, lúc ở bên ngoài, không biết con đã giải vây cho hắn bao nhiêu lần, không cần phải khách khí với hắn!

Nghe Hoàng Tiểu Tiên nói vậy tôi mắt chữ A mồm chữ O, giải vây cũng không phải là giải vây như thế này chứ?

Có điều cũng may lúc này mọi người đều đã quay về vị trí của mình, lão tổ cũng lập tức cất lời:

- Nha đầu, chuyện nào ra chuyện đấy, mặc kệ là thế nào, thì Hồ tộc có thể tránh được kiếp nạn lần này, đều là công lao của Lý tiểu hữu!

Lão tổ Hồ tộc không hề ra vẻ ta đây, nếu không phải do khí mùi ẩn ẩn dao động cũng khiến người ta khó thở kia, thì tuyệt đối chính là một người già rất hiền hậu.

- Lý tiểu hữu, lần này ngươi giúp Hồ tộc vượt qua kiếp nạn, nếu có cần thứ gì, có thể nói ra, Hồ tộc ta mặc dù không được coi là đại tộc đứng đầu, nhưng cũng không tồi, chỉ cần có thể thỏa mãn, nhất định không chậm chạp!

Lão tổ Hồ tộc lại lên tiếng, nghe vậy hai mắt tôi sáng người, haizzz, thế thì đúng rồi, câu nói này hữu dụng hơn nhiều so với lễ tiết vớ vẩn kia, mà trong lòng tôi cũng âm thầm tính toán.

Sau đó, Hoàng Tiểu Tiên liền truyền âm cho tôi.

- Đây chính là cơ hội tốt, nếu bỏ lỡ, đến lúc đó đừng hối hận!

Nghe vậy, tôi bỗng thấy hứng thú, sau đó truyền âm hỏi Hoàng Tiểu Tiên, nếu nói với lão tổ Hồ tộc, tặng chị ta làm người hầu cho tôi, có phải cũng được không?

Sau khi nói xong, Hoàng Tiểu Tiên không trả lời, tôi nghĩ thầm trong lòng, người con gái này không phải nổi giận rồi đấy chứ? Nhưng, ngay khi suy nghĩ này vừa vụt qua trong đầu, thì tiếng nói truyền âm của Hoàng Tiểu Tiên lại truyền tới.

- Cái tên này cũng thật xấu xa, cho dù là lúc trước, chàng nói một tiếng, ta cũng có thể hầu hạ chàng!

( chị Tiểu Tiên vã lắm rồi 😣 giống mình ghê!! )

Nghe Hoàng Tiểu Tiên nói thế, da gà toàn thân tôi không hiểu sao dựng đứng lên, yêu tinh, đúng là yêu tinh hại nước hại dân!

Ơ, cơ mà, hình như đúng thật là yêu tinh!

Sau đó, tiếng lão tổ lại vang lên.

- Lý tiểu hữu, nếu chưa nghĩ ra, thì tạm thời chưa cần vội, yêu cầu này, lúc nào cũng có hiệu lực với Hồ tộc!

Nghe lão tổ nói vậy, tôi lập tức cảm thấy hứng thú, hiện tại, trong đầu tôi đang có một yêu cầu, mà yêu cầu này, theo lý mà nói, cũng không được coi là quá đáng.

Nghĩ ngợi, tôi bước lên trước một bước.

- Tiền bối, vãn bối thật ra có một thỉnh cầu, còn mong tiền bối thành toàn!

Tôi thản nhiên lên tiếng, mà tiếng nói ôn hòa của lão tổ Hồ tộc cũng vang ra.

- Ngươi nói đi!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 124

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.