Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

thứ ở dưới nham thạch

Phiên bản Dịch · 2420 chữ

Nghe vậy tôi hơi sửng sốt, chưa thể lập tức phản ứng lại với những gì Tiểu Hắc nói.

Kế đó tôi lên tiếng hỏi Tiểu Hắc:

- Ý của ngươi, bên dưới có bảo bối quý giá?

Tôi theo bản năng cho rằng ý của Tiểu Hắc là như vậy, nhưng, Tiểu Hắc lại lắc đầu, ánh mắt còn có chút sợ hãi, cất tiếng nói:

- Cũng không nhất định là bảo bối, ta chỉ cảm giác được khí mùi này rất nguy hiểm!

Khi Tiểu Hắc lại lần nữa giải thích cho tôi nghe, lông mày tôi nhíu chặt, khí mùi nguy hiểm? lẽ nào là nói, phía dưới núi lửa, còn có thứ gì sao?

Lòng tôi nặng nề, chuẩn bị hỏi kiếm linh, nhưng hiện tại cảm ứng của kiếm linh cũng không có tác dụng gì, nhưng, đột nhiên, kiếm linh lại chủ động lên tiếng.

- Chủ nhân, ta cũng lờ mờ cảm nhận thấy, mặc dù cảm ứng của ta không mạnh, nhưng vẫn có cảm giác đó, cho nên ta đề nghị, chúng ta lùi ra sau một chút, như vậy cũng an toàn hơn!

Sau khi tiếng kiếm linh vang lên trong đầu, lòng tôi bỗng trở nên bồn chồn, ông nội nó, đây là tình huống gì, sao lại thành ra thế này?

Có điều nếu Tiểu Hắc và kiếm linh đều đã nói như vậy, tôi không thể không cẩn thận.

- Tạm thời di chuyển lên phía trên một chút!

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, tôi liền nói với Hạ Mạch và Đoàn Lang bên cạnh.

Hạ Mạch và Đoàn Lang đều không hỏi nhiều, chúng tôi trực tiếp từ bỏ ý định tìm kiếm bảo vật, sau đó, giữ một khoảng cách nhất định với phía dưới.

Sau khi chúng tôi đi lên khoảng gần trăm mét, Tiểu Hắc mới lên tiếng:

- Chủ nhân, ở đây đã đỡ hơn nhiều rồi, nếu như xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hẳn là cũng an toàn rất nhiều!

- Ông nội nó, đương nhiên an toàn hơn rất nhiều rồi, hiện tại vị trí này gần như chẳng có ai, chỉ có đúng ba chúng ta cộng với Chung Mãng Hổ, tất cả mọi người đều đang ở phía dưới tranh giành bảo bối, có thể không an toàn được sao?

Lòng tôi vô cùng hậm hực, lúc này không ngờ lại không thể tranh giành bảo vật nữa, ánh mắt của tôi đương nhiên cũng dừng lại trên người Cơ Thánh Thiên và Kiếm Si.

Khí mùi trên người hai tên này đều vô cùng hùng hậu, hiện tại, thân hình Cơ Thánh Thiên bạo lui, trước mặt hắn lại có một đạo kiếm canh cực lớn đang đè lên cánh tay hắn, trên trán Cơ Thánh Thiên, rõ ràng đã xuất hiện những giọt mồ hôi.

- Sao vậy, còn không sử dụng lực huyết mạch của mình sao?

Giọng nói lạnh như băng của Kiếm Si truyền ra, xem ra, Cơ Thánh Thiên không phải rơi vào thế hạ phong, mà là vì hắn chưa muốn sử dụng thủ đoạn của mình.

ầm ầm ầm……

Một tiếng nổ kịch liệt truyền khắp núi lửa, thân hình Cơ Thánh Thiên bay ra hơn mười mét.

Khi thân người của Cơ Thánh Thiên ổn định lại, thì khí thế trên người hắn đã xảy ra biến hóa long trời lở đất.

Cảm nhận được biến hóa trong khí mùi của Cơ Thánh Thiên, đồng tử tôi hơi co lại, xem ra hắn đã chuẩn bị kích hoạt lực huyết mạch trong cơ thể?

Cùng lúc đó, tôi cảm nhận được bên trong cơ thể mình, lực huyết mạch hơi thay đổi, có lẽ nguyên nhân là bởi vì chúng tôi đều có chung một loại lực huyết mạch, cho nên tôi mới có cảm giác này.

Thình!

Một tiếng vang nặng nề truyền ra, tôi nhìn thấy trên người Cơ Thánh Thiên, hiện ra một luồng khí huyết nồng đậm, hình như là bạo phát ra từ trong người, lòng tôi hơi chấn động, bởi vì tôi có thể cảm nhận rõ, lực huyết mạch của hắn, đã có chút thành tựu, mà cảm giác này, hình như cũng sắp ‘đại thành’ không xa.

Nắm đấm của tôi nắm chặt, hắn có thể trở thành đệ nhất thiên tài của nhà họ Cơ, xem ra cũng không phải là không có nguyên nhân, có điều ngay cả là khi hắn có mạnh hơn nữa, lòng tôi vẫn không hề sợ hãi như trước.

- Nếu anh đã chờ mong lực huyết mạch của tôi như thế, thì tôi sẽ cho anh nếm thử!

Giọng nói đầy vẻ cao cao tại thượng của Cơ Thánh Thiên vang lên, ngữ điệu như hắn đang khinh thường tất cả.

Ngay sau đó, cả người Cơ Thánh Thiên như biến thành mãnh thú, phóng thẳng tới chỗ Kiếm Si,giây tiếp theo, tôi nhìn thấy khí huyết trên người Cơ Thánh Thiên mau chóng ngưng tụ, không ngờ lại hóa thành một cây giáo dài, cả cây giáo chỉ có một màu đỏ, thoạt nhìn cực kỳ yêu dị.

Nhưng càng khiến người khác thêm chấn động, là khí thế bên trên cây giáo, lại vô cùng đáng sợ.

Tức khắc, khí thế trên người Kiếm Si cũng trở nên sắc bén hơn, cùng lúc đó, tôi cảm giác được thanh Thanh Đồng Trường kiếm trong tay Kiếm Si, bỗng dưng run rẩy.

Kế đó, những vết rỉ sét trên Thanh Đồng Trường kiếm bắt đầu nhanh chóng rụng xuống, một ‘cầu vồng’ chói mắt trực tiếp bạo phát ra từ trên thân kiếm, dường như sắp sửa xuyên thủng cả động núi lửa.

Đang!

Một tiếng kim loại va đập vào nhau vang lên, tia lửa tóe ra, khí thế khủng bố tràn ngập cả một góc, khiến tất cả mọi người đều rơi vào chấn động.

- Hay cho một thanh Xích Tiêu Kiếm, nghe đồn thanh kiếm này là kiếm của đế vương, vẫn luôn bị anh ‘giấu nghề’, hiện tại lại chuẩn bị lấy tôi để thử kiếm sao?

Một đòn này đánh xuống, ngay sau đó, thân hình của Cơ Thánh Thiên và Kiếm Si đều loạng choạng lùi ra sau.

Trên mặt Cơ Thánh Thiên, lộ ra nụ cười lạnh giá, nhìn Kiếm Si phía đối diện, ánh mắt lạnh như băng.

Sau khi nghe thấy lời nói của Cơ Thánh Thiên, lòng tôi lại lần nữa khiếp sợ.

Xích Tiêu?

Nghe đồn thanh bội kiếm của Hán Cao Tổ năm đó chính là Xích Tiêu, thậm chí khi ấy Hán Cao Tổ đã dựa vào thanh kiếm này để chém giết một con bạch xà khổng lồ, bên trên còn có khí thế của đế vương.

(Hán Cao Tổ: chính là Lưu Bang đó các má, là vị hoàng đế khai quốc triều đại nhà Hán của Trung Quốc.)

Thanh bội kiếm trong tay Kiếm Si, không ngờ lại là Xích Tiêu?

Lòng tôi chấn động thật lâu sau vẫn chưa thể bình tĩnh,thực lực của hai tên này, xem ra sau khi vào trong núi Cổ Tiền đều đã có tiến bộ, phải biết rằng, thực lực của hai người có chút không phân cao thấp.

Đương nhiên, khiến tôi kinh ngạc nhất chính là thanh kiếm Xích Tiêu của đế vương trong tay Kiếm Si.

Lúc này, sắc mặt của Kiếm Si không thay đổi quá nhiều, một lúc sau, hắn nhìn Cơ Thánh Thiên chằm chằm, trầm giọng nói:

- Nếu nó đã nằm trong tay tôi, thì không còn tồn tại cách nói kiếm của đế vương rồi, ở trong tay tôi, thì nó chỉ là một thanh kiếm, một thanh kiếm giúp tôi diệt hết tất cả thanh kiếm khác!

- Đạo nằm trong lòng người, kiếm ở trong tay người,quan trọng là con người, chứ không phải kiếm! tôi tin, chủ nhân năm đó của nó khi ấy cầm trong tay không phải là nó, thì vẫn có thể chém chết được bạch xà, đạt được thành tựu chiến tích của đế vương!

Nghe Kiếm Si nói vậy, lòng tôi đột nhiên tỉnh ngộ, người này đối với lĩnh ngộ kiếm đạo, quả nhiên có phong cách riêng!

Thảo nào trong sách cổ từng nói, kẻ mạnh sau khi đến một cảnh giới nhất định, sẽ lựa chọn luận đạo với những người cùng đẳng cấp, bọn họ luận đạo không phải là đánh chém nhau, mà là tự nói ra lĩnh ngộ trong lòng mình về đạo!

Như vậy, có thể học tập được ưu điểm của đối phương, cũng có thể tìm được ra khuyết điểm của chính mình, càng ngày càng tiến bộ, những phương pháp khác thực sự không thể nào so sánh được.

Mà hiện tại, nghe Kiếm Si nói một tràng này, lòng tôi lờ mờ hiểu ra.

- Hay cho câu nói đạo trong lòng người! kiếm trong tay người! hôm nay, để tôi chặt đứt kiếm tâm của anh, phá vỡ kiếm đạo của anh!

Cơ Thánh Thiên cả người phát ra hào quang chói chang, giống như một vị thần đang đắm chìm trong tầng chân nguyên dày đặc, trên cây giáo dài trong tay, quay tròn một luồng khí huyết sát đáng sợ, loại huyết sát này, hình như đến từ trong lực huyết mạch, chứ không phải ngoại lực.

Phía trên cây giáo, ngọn lửa nóng rực bốc lên, ngay sau đó, cả người Cơ Thánh Thiên lao thẳng tới chỗ Kiếm Si, trên cây giáo, toát ra một luồng khí như có thể đâm xuyên cả mặt đất, bay đến phía Kiếm Si,

Một đòn này, chỉ sợ nếu chỉ là những Tam Khí Ngưng Anh bình thường, e rằng cũng đều bị xuyên thủng, vốn tôi đang nghĩ đến sau lần này, chênh lệch giữa tôi và Cơ Thánh Thiên sẽ rút ngắn lại, nhưng tôi đã xem thường thiên phú của hắn rồi, sau khi hắn tiến vào núi Cổ Tiền, nhất định cũng có tiến bộ!

Tôi thầm tự nói với chính mình, tình huống thế này, chỉ có một lần thôi, không có lần sau, xem thường bất kì một người nào, có lẽ đều sẽ khiến mình mắc sai lầm mất mạng.

Kiếm Si trơ mắt nhìn cây giáo đang tới gần, thân hình vẫn đứng im tại chỗ, không hề nhúc nhích, người này, chuẩn bị lấy đá chọi với đá hay sao?

Nhìn hành động của Kiếm Si, lòng tôi lại lần nữa chấn động, kế đó, tôi nhìn thấy Kiếm Si chậm rãi giơ Xích Tiêu Kiếm lên, bên trên giống như có một con mãnh thú dữ tợn đang giãy dụa, rít gào!

Nhìn kỹ,lại giống như một con giao long có hai cái sừng, tôi không khỏi phán đoán, lẽ nào đây chính do sau khi Hán Cao Tổ chém con giao long kia, mà thú hồn của giao long cũng bị phong ấn vào trong Xích Tiêu, trở thành kiếm linh của Xích Tiêu sao?

Khả năng này không phải là không có, tôi nhìn hai đòn tấn công trước mặt không ngừng tiếp cận nhau, trên Xích Tiêu kiếm một là con giao long màu tím chồm lên, trực tiếp đánh vào cây giáo dài.

Hai đòn tấn công đột nhiên va chạm, trái tim tôi dường như cũng nhảy lên một cái.

Bục!

Hai đòn công kích đụng nhau, nhưng lại không phát ra âm thanh kinh thiên động địa, cùng lúc đó, tôi đột nhiên phát hiện trên khoảng không gian đó xuất hiện một hố đen cực nhỏ.

Hai đòn tấn công này thế mà lại phá tan không gian?

Tuy chỉ là hố không gian rất nhỏ, nhưng không thể không nói, phải biết rằng xé rách được không gian, cho dù là cuộc chiến của kẻ mạnh cảnh giới Ngưng Anh điên phong, cũng chưa chắc đã làm được, nhưng hai vị này, lại làm được rồi!

Hai đòn tấn công dừng trên không trung ước chừng vài giây, mới đột nhiên bùng nổ!

ầm ầm……

Âm thanh đinh tai trực tiếp vang vọng cả sơn động, cả nơi này lập tức rung lên, cùng lúc đó, sơn động cũng bắt đầu lắc lư, dư âm của trận đấu dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, bắn ra tứ phía.

Rất nhiều người lúc này muốn lui ra, nhưng lại phát hiện không còn kịp, bị dư âm va chạm, có người trực tiếp bị trọng thương ngay tại chỗ, thậm chí, suýt thì mất mạng.

Cũng may hiện tại khoảng cách của chúng tôi với phía dưới khá xa, cho nên không bị ảnh hưởng, chỉ là chấn động trong cả núi lửa, nên đột nhiên sợ hãi nơi này sẽ sụp xuống.

- Chậc chậc chậc, Hai cái tên này!

Tôi nói thầm trong lòng, mà tôi lại chú ý tới, Lục Thanh Sơn và Vương Diệu ở một nơi nào đó sắc mặt đầy vẻ nặng nề, hai người bọn họ sau khi tiến vào núi Cổ Tiền, thực lực đã tăng lên tới cảnh giới Tam Khí Ngưng Anh.

Nhưng trận đấu trước mắt, cũng đáng để bọn họ phải suy nghĩ sâu xa.

Dư âm của trận đấu tiêu tan, lộ ra thân hình của Cơ Thánh Thiên và Kiếm Si ở giữa, hai người đứng sừng sững tại chỗ, quần áo trên người đã xộc xệch, rõ ràng, một đòn này, hình như không phân cao thấp, khí thế của hai người chưa từng dừng lại, lại bắt đầu kéo lên.

Gừ!

Nhưng, chính lúc này, một tiếng gầm bỗng truyền ra khắp sơn động, một tiếng gừ này, gần như đã khiến tất cả mọi người sợ đứng hình.

Phía dưới, nham thạch nóng chảy cuồn cuộn bốc lên, giống như sắp có thứ gì đó xuất hiện trong nham thạch, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm xuống dòng nham thạch phía dưới.

Gừ!

Lại là một tiếng gầm nữa vang lên, thanh âm cực kì phẫn nộ, luồng khí mùi này, đến ngay cả rất nhiều kẻ mạnh cảnh giới Ngưng Anh điên phong ở đây cũng phải biến sắc.

- Dưới nham thạch có thứ gì đó!

Không biết là ai hô lên một tiếng, tiếng hô này đã kéo suy nghĩ của nhiều người về hiện tại, đám đông phía dưới bắt đầu ùn ùn chạy lên trên.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 138

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.