Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

uất ức

Phiên bản Dịch · 2299 chữ

Nhìn kiếm ma trước mặt đã nổi giận, khóe miệng tôi nổi lên nụ cười lạnh, nói thật, tôi không phải là người giết người không ghê tay, nếu mấy tên kia không có ý muốn giết tôi trước, tôi chắc cũng không giết bọn họ.

Lúc này, tôi cười lạnh lên tiếng:

- Đồ đệ ngoan của ông tên là Tiểu Kiếm à? Đúng là khốn kiếp, sư phụ thế nào thì đệ tử sẽ như vậy, cũng muốn cướp đồ trên người tôi, tôi đã thuận tay tiễn hắn lên đường rồi!

Nói tới đây, tôi bất đắc dĩ xua xua tay, trưng ra bộ mặt vô tội, tôi phát hiện, kiếm ma phía đối diện, đến tóc tai trên đầu đều đã tung bay loạn xạ, kiếm khí trên người như thực chất, không thể không nói, kiếm ma đúng thật là thiên tài kiếm đạo, người này mới hơn ba mươi tuổi, nhưng lĩnh ngộ kiếm đạo lại khá cao.

Bằng không cũng không thể đạt được trình độ cao đến vậy với tuổi tác này, cùng lúc đó, tôi cảm nhận được một luồng sát khí mãnh liệt bao trùm lấy cả người tôi.

Cảm nhận được tình hình, tôi hít sâu một hơi, lập tức lui ra sau, đồng thời, hét lớn với Đoàn Lang.

- Đoàn Lang, anh phụ trách ngăn cái lão già kia lại cho tôi là được rồi!

Nói xong, tôi nhìn thấy vô số kiếm khí trực tiếp công kích về phía tôi và Hạ Mạch đứng lúc trước, lúc này, mặt đất nơi ấy vỡ nát, nhìn vô cùng đáng sợ.

- Thằng ranh, mày chạy không thoát, hôm nay tao phải giết mày!

Thấy tôi tránh, kiếm khí trên người kiếm ma nồng nặc, ánh mắt tràn ngập sát khí vô tận nhìn tôi chằm chằm, tôi cười khẩy, ông ta nhất định phải giết tôi, tôi cũng vậy, hôm nay ai chết ai sống, còn chưa rõ.

- Kiếm ma, đây là cơ hội cuối cùng tôi dành cho ông, hoặc là ông giết tôi, bằng không tôi sẽ giết ông!

Tiếng nói lạnh như băng truyền ra từ trong miệng tôi, khí mùi trên người bùng phát, trực tiếp kích hoạt lực huyết mạch trên người, khí thế dần dần kéo lên.

Một màn này, đến ngay cả kiếm ma cũng nhíu chặt mày, ánh mắt nhìn tôi tràn ngập chấn động khó tin.

- Đây là bí pháp gì? Thế mà lại mạnh hơn lần ở hố trời Âm Tang?

Kiếm ma không thể không kinh ngạc, lúc ở hố trời Âm Tang tôi đã sử dụng Thị huyết Đan bản nâng cấp, di chứng lại càng không cần phải nói

Nhưng uy lực đó, cũng có hạn, sau khi lên tới cảnh giới Ngưng Anh, cái gọi là bí pháp, tác dụng sẽ yếu đi, kích hoạt lực huyết mạch, thực lực của tôi đã lên tới cảnh giới Nhất Khí Ngưng Anh điên phong, loại bí pháp này, đủ để khiến cho bất kì cảnh giới Ngưng Anh nào cũng đều phải đỏ mắt.

Nhưng đáng tiếc, đâu không phải là bí pháp, mà là lực huyết mạch.

- Ông muốn học à? Để tôi dạy ông nhé!

Tôi cười ảm đạm nhìn kiếm ma, sau khi nói xong, ấn kết trong tay đã phóng ra, một ngọn lửa màu đen dâng trào.

- Kiếm ma, đây chính là Minh Hỏa mà ông vẫn muốn, thử ấn Minh Hỏa của tôi nhé!

ấn Minh HOả trong tay hóa thành một tia lưu quang, trực tiếp hướng về phía kiếm ma, đến trước mặt kiếm ma, miệng tôi khẽ quát:

- Nổ!

Oanh…..

Sau tiếng quát, đột nhiên, ấn Minh Hỏa nổ mạnh, một luồng sóng xung kích khủng bố đánh thẳng lên người kiếm ma.

Tiếng nổ truyền ra, tôi nhìn thấy ở đó có một thân ảnh lao ra, chính là kiếm ma, chỉ có điều hiện tại ông ta nổi giận đùng đùng, nhìn được ra, ấn Minh Hỏa không gây ra quá nhiều thương tổn cho ông ta.

Kiếm ma phóng tới chỗ tôi, thân người tôi bạo lui, đồng thời, một tiếng xé gió vang lên, khóe miệng tôi nhếch lên, Hạ Mạch ra tay rồi!

Một luồng kiếm khí màu trắng toát ra từ trên người Hạ Mạch,cứ như có thể chém nứt được cả không gian.

Nhìn thấy một kiếm này, lòng tôi có chút rung động, bởi vì kiếm thuật này tôi từng nhìn thấy qua, lần trước ở môn phái Thanh Thành, người thi triển kiếm thuật là sư phụ của Hạ Mạch, hiện tại đòn này của Hạ Mạch đương nhiên cũng khủng bố, nhưng vẫn có chút chênh lệch với sư phụ cô ấy.

Phải biết rằng, lúc ấy kiếm của sư tôn cô ấy, là đối đầu với lão tổ môn phái Thanh Thành.

Nhưng chỉ một kiếm này, đã đủ để kiếm ma kia nếm đủ rồi.

Kiếm khí khủng bố lao thẳng đến chỗ kiếm ma, sắc mặt kiếm ma hoảng sợ đại biến, giật mình hoảng hốt nhìn Hạ Mạch.

- Kiếm Canh quyết!

Một tiếng hô lớn vang ra từ trong miệng kiếm ma, một kiếm canh dài hơn mười trượng lập tức bùng nổ, khủng bố dị thường, cũng là Kiếm Canh Quyết, nhưng tôi phát hiện khi được kiếm ma xuất ra, so với tôi lại mạnh hơn rất nhiều, xem ra thực lực của người này không thể xem thường.

Hai luồng công kích khủng bố đập vào nhau, giống như hai thanh kiếm khổng lồ, lập tức giao nhau.

Không gian bắt đầu chấn động, keng keng!

Một âm thanh chói tai vang ra, khí thế khủng bố lan toả, thân người Hạ Mạch bay ngược ra ngoài, trái lại, kiếm ma phía đối diện, chỉ loạng choạng lùi ra sau mấy bước.

Rõ ràng, đòn tấn công này, Kiếm ma đã chiếm cứ thế thượng phong tuyệt đối.

- A, con ranh, mày là người nơi nào? Kiếm thuật thế này, không thể nào lại vô danh được, tao thế mà lại không biết sự tồn tại của kiếm thuật này!

Sắc mặt kiếm ma kinh hãi nhìn Hạ Mạch, cất tiếng hỏi, rõ ràng, ông ta đã bị kiếm thuật của Hạ Mạch làm cho dao động.

Sắc mặt Hạ Mạch lạnh tanh, hình như không có ý để tâm:

- Có lẽ, hiểu biết của ông còn nông cạn!

Hạ Mạch nói xong, kiếm ma bực bội đứng im, hóa ra ông ta đã bị câu nói của Hạ Mạch làm cho ‘á khẩu’.

- Hừ, giết chúng mày xong, tìm trí nhớ trong thần hồn của chúng mày là biết được rồi, là tao nghĩ nhiều rồi, không ngờ khi nãy còn định giữ lại cho mày một mạng!

Kiếm ma nói xong, lòng tôi hơi kinh hãi, lúc nãy kiếm ma đã nảy ra ý tưởng giữ lại mạng sống cho Hạ Mạch.

Lẽ nào là bởi vì đệ tử cưng của mình đã chết, nên ông ta đã nhìn trúng thiên phú kiếm đạo của Hạ Mạch? Có điều còn về tôi, kiếm ma hiển nhiên không có ý nghĩ như vậy.

- Ai con mẹ nó đưa cho ông tự tin thế, ông thực sự cho rằng mình muốn làm gì cũng được sao? Kiếm ma, hôm nay, tôi sẽ giúp ông mở mang tầm mắt, thế nào được gọi là mánh khóe!

Trên mặt tôi xuất hiện nụ cười điên cuồng, bởi vì lúc này tôi chờ không được, muốn cho ông ta biết, bị bao vây tấn công, rốt cuộc sẽ có cảm giác thế nào.

- Thằng ranh, mày cho rằng dưới tình huống này, còn có thể giở thủ đoạn bịp bợm với tao sao?

Kiếm ma lạnh lùng nhìn tôi, ánh mắt như nhìn một người chết, còn tôi lại không nói gì,

Ngay sau đó, tôi vung tay lên, một tiếng gào rú vang vọng khắp một góc trời,âm thanh đinh tai nhức óc, thân hình những con yêu thú đột nhiên xuất hiện trên không trung, khí mùi khủng bố tràn ngập trong không khí.

Kiếm ma cả người hoảng sợ, ngơ ngác nhìn chuyện đang diễn ra trước mắt, nói thật, chuyện này đối với kiếm ma mà nói, quả thực quá đỗi chấn động.

- Mày, ở đâu ra lắm yêu thú thế này? Thằng ranh, mày đừng tưởng dùng thủ thuật che mắt là có thể tìm được đường sống, hôm nay, mày không chạy thoát dễ dàng vậy đâu!

Chính lúc này, tiếng nói của kiếm ma vang lên, nhưng tôi lại thấy sự mất bình tĩnh trong giọng nói của ông ta, rất rõ ràng, ông ta đang thử tôi.

Bởi vì trên đời này, đại trận che mắt không phải là không tồn tại, mà ông ta đang cầu nguyện, hy vọng tất cả những gì trước mắt mình chỉ là ảo giác.

- Có phải thủ thuật che mắt hay không, thử đi chẳng phải biết rồi sao?

Khóe miệng tôi khẽ nhếch lên, thản nhiên nói, ngay sau đó, tiếng gào rú lại vang lên, khí mùi dâng trào, phóng vun vút tới chỗ kiếm ma.

Vây quanh thân người kiếm ma, lúc trước tôi đã hạ mệnh lệnh cho 42 yêu thú, áp dụng chiến thuật ‘Ma Tước chiến’, bởi vì thực lực của kiếm ma không tầm thường, nếu tiếp cận quá gần kiếm ma, cho dù có giết được ông ta, nhưng cũng tổn thất không ít.

Những yêu thú này tôi vất vả lắm mới thu phục được, cho nên chưa đến thời khắc tất yếu, tôi không hy vọng đại quân yêu thú có tổn thất gì.

Đại quân yêu thú trực tiếp bao vây kiếm ma vào giữa, mà lang tộc lại là chủ công, và cả hai tên Nhị Khí Ngưng Anh khác tương trợ.

Hơn ba mươi yêu thú Nhất Khí Ngưng Anh vây công, sắc mặt tôi lạnh như tiền, kiếm ma tuy rằng rất mạnh, nhưng con mẹ nó cho dù có phải tiêu hao năng lượng, tôi cũng phải để cho ông ta tiêu hao đến chết!

Nhìn bốn mươi hai yêu thú đang bao vây ông ta vào trong, lập tức, thân người tôi lao ra, sau người tôi ngưng tụ một thân ảnh màu vàng kim.

- Thiên Uy Pháp Thân, phá cho ta!

Lúc này kiếm ma đang phải chống lại những đòn tấn công không xuể xung quanh, giây tiếp theo, nắm đấm của Thiên Uy Pháp Thân nện xuống, bởi vì khi nãy, tôi đã nhìn thấy có hai yêu thú chết dưới kiếm của kiếm ma, lòng tôi phẫn nộ nói không ra câu.

Kiếm ma trợn ngược mắt, một kiếm chém tới Thiên Uy Pháp Thân, không chút sợ hãi, nghênh chiến!

Đang!

Một tiếng va đập của sắt thép truyền ra, tôi cảm giác được, cánh tay mình tê liệt, mặt tôi biến sắc, thân người lảo đảo lùi ra sau, mà kiếm ma phía dưới, gót chân đã cắm sâu xuống đất.

Người này, quả nhiên rất mạnh, tôi nhìn thấy Cô Lang và hai gã cảnh giới Nhị Khí Ngưng Anh lao ra, hiện tại kiếm ma căn bản vẫn chưa phản ứng lại, ba đòn công kích khủng bố bay thẳng đến chỗ kiếm ma.

Thời gian gấp gáp, cả người kiếm ma bị ba đòn công kích không ngừng đánh lùi ra sau, vô số đòn tấn công khác đánh xuống người kiếm ma.

Tôi nhìn thấy Hạ Mạch đang đứng chờ ở một bên, hình như đang chờ đợi thời cơ kiếm ma lộ ra sơ hở.

Tôi cũng u ám mặt mày nhìn kiếm ma, chân bước lên trước, Thiên Uy Pháp Thân sau lưng phát ra tiếng gào phẫn nộ, lại nện xuống người kiếm ma.

Trên người kiếm ma, đã xuất hiện nhiều vết thương, nhưng dưới đất, cũng đã có năm thi thể yêu thú.

Lòng tôi giá lạnh như băng, phải mau chóng giết ông ta, cứ thế này mãi cũng không phải cách hay, đến lúc đó tổn thất sẽ càng nhiều.

Nghĩ đến đây, ánh mắt tôi dừng lên trên người của kiếm ma ở giữa.

Sắc mặt kiếm ma nặng nề, giờ phút này, ông ta lại đang tìm đường rút lui, tôi thấy ánh mắt ông ta không ngừng đảo tứ phía, rõ ràng muốn ‘chuồn vội’.

Xem ra, ông ta cũng đã ý thức được mình đang gặp nguy hiểm,tôi hừ lạnh một tiếng, thân người bay thẳng đến chỗ kiếm ma, năm lá bùa Lôi Đình xuất hiện trong tay, nhắm trúng kiếm ma, ném xuống.

Cùng lúc đó, ấn kết trong tay tôi mau chóng biến hóa, Thiên Uy Pháp Thân sau lưng, cũng đang làm động tác giống hệt tôi.

Chân nguyên cuồn cuộn như sóng biển, bắt đầu ngưng tụ, sắc mặt tôi giá lạnh vô cùng, ở trước mặt tôi, lập tức hiện ra một phù văn cổ xưa.

Sau khi năng lượng đã chui đủ vào trong phù văn, tôi nhìn kiếm ma, tay đẩy nhẹ một cái.

- ấn Phúc Hải, tật!

Cùng lúc đó, trong đầu tôi giao tiếp với đám yêu thú, khi ấn Phúc Hải tới gần kiếm ma, đám yêu thú phải lập tức thối lui.

Sắc mặt kiếm ma vô cùng nặng nề, phải biết rằng, vừa nãy, ông ta đã không ngừng tiêu hao chân nguyên trên người, hiện tại muốn tạo ra đòn công kích khủng bố, đối với ông ta mà nói, đã có chút khó khăn.

Trong lòng ông ta, lần đầu tiên xuất hiện cảm xúc ‘uất ức!’

ấn Phúc Hải nhắm trúng kiếm ma, đè xuống!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 134

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.