Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bất lực

Phiên bản Dịch · 1631 chữ

Trong phòng chờ, hai người nắm chặt vé trong tay, chờ tới lượt lên xe.

Giang Sơ đi được đến đây mồ hôi chảy dài trên gò má, lưng áo ướt đẫm, hai tay quạt quạt vào mặt, thỉnh thoảng có người liếc nhìn cô, ánh mắt lộ ra nét khinh ghét. Cô nhíu mày xoay người, Lưu Bảo Bảo vẫn còn lướt điện thoại di động xem đủ loại ngôi sao giải trí.

"Lần này “Hành động cứu viện” nghe nói chỉ riêng đầu tư đã lên đến 200 triệu." Lưu Bảo Bảo lấy tay sau lưng quệt quệt cái trán đẫm mồ hôi. "Nóng quá, Sơ Sơ, cậu có muốn uống nước không ?"

"Không có tiền." Giang Sơ lắc đầu, trên người cô vỏn vẹn chỉ còn 20 đồng, là cất dưới gối đến hôm nay mới lấy ra.

Từ thành phố đến Thẩm Dương, đi đi lại lại cũng mất khoảng 16 đồng, còn lại vài đồng mà mua chai nước, chút nữa chắc cô phải đi bộ về nhà họ Đỗ mất. Cô nhớ tới chính mình trước kia xài tiền như nước, có chút phiền muộn, xoa xoa đầu Lưu Bảo Bảo:

"Hành động cứu viện” là cái gì?"

"Không biết." Lưu Bảo Bảo đan hai tay vào nhau, nháy mắt mấy cái: "Những cái này tại lễ khai mạc trước đó, đạo diễn đều khiến cho nó thật thần bí, không lộ nửa chút ý tứ, nhưng nếu chúng mình đi xem, bon chen vào vai quần chúng, nói không chừng cũng có thể đoán ra ý tứ trong đó."

Bảo Bảo không chịu nổi nóng nực, cuối cùng mua hai chai nước, đưa cho Giang Sơ một bình. Đến Thẩm Dương thì đã mười giờ hơn, mặt trời chói chang. Có lẽ do hôm nay là cuối tuần, lại thêm không ít người cũng giống Lưu Bảo Bảo, muốn đến Thẩm Dương hóng tin tức của “Hành động cứu viện”, cho nên hôm nay Thẩm Dương đúng là có nhiều người đặc biệt.

Thẩm Dương được hình thành dọc bờ song Đại Hưng cùng một số bến tàu vào thời đại nhà Thanh, vào thời Trung Hoa Dân Quốc thì được nhà phú thương nổi tiếng Thẩm Tòng mua lại, do có vị trí địa lý thuận lợi, nên thường xuyên bị quân xâm lược dòm ngó. Đối với vũ khí súng đạn, Thẩm Tòng chưa từng có ý định buôn bán, ông lo lắng về sau khi nơi đây bị chiếm lĩnh, kẻ xâm lược sẽ mượn đường thủy qua sông Đại Hưng để vận chuyển sung pháo về các nơi trong nước, cuối cùng vẫn là đồng bào nhân dân phải chịu dày vò khổ sở, bởi vậy sau mấy lần chiến tranh với kẻ địch, ông bị sát hại bên bến tàu Lục Thủy, Thẩm Dương cũng từ đó mà nổi tiếng. Nơi đây không chỉ bảo tồn được nguyên vẹn kiến trúc cổ điển mà còn có sự tích về các nhà cách mạng anh dũng, cho nên trừ khi bình thường các du khách bên ngoài đến tham quan, thỉnh thoảng có đoàn làm phim sẽ đến đây lấy cảnh.

Đến Thẩm Dương, Giang Sơ mới phát hiện chính mình còn quá trẻ, đối với mấy lời Lưu Bảo Bảo nói tin tưởng không chút nghi ngờ. Tin tức đoàn quay “Hành động cứu viện” muốn tới Thẩm Dương ngay cả Lưu Bảo Bảo cũng biết, chắc là cũng không đến mức gạt người.

Có rất nhiều người theo đến đây giống Bảo Bảo, hỏi thăm ra được nơi ở của đoàn làm Trung Hoa Dân Quốc, nhưng nơi đó lại được bảo vệ tứ phía cực kì chặt chẽ. Thỉnh thoảng có người giơ điện thoại di động đi qua nhìn trộm, vệ sĩ của đoàn làm Trung Hoa Dân Quốc hết sức cảnh giác, nhìn chằm chằm đám người đó, vô luận là nam hay nữ, xin xỏ thành khẩn bao nhiêu, cũng không cho phép đi vào trong.

Giang Sơ giữ lấy Bảo Bảo cũng đang muốn mặt dày xô đẩy chen lấn, trợn mắt:

"Đã nói là đóng vai quần chúng..."

Hai người bị đẩy tới đẩy lui, quá đông người, là vì không chen lên được, Lưu Bảo Bảo nắm thật chặt tay cô: "Mình cũng không biết là đông người như vậy..."

Nhiều ngôi sao có mặt tại Thẩm Dương, nhưng số người chờ để được đóng vai phụ cũng không ít. Rất nhiều người mong muốn có được vai quần chúng, chờ đợi đến ngày khởi quay, mong được đạo diễn nhìn trúng mà thăng tiến, nay đến đây bao vây ở cửa, ý đồ bon chen.

Xem chừng không thể trông cậy vào Lưu Bảo Bảo, Giang Sơ thở dài, tìm bảo vệ hỏi:

"Thưa ngài, xin cho hỏi một chút,“hành động cứu viện” có tuyển diễn viên phụ không ?"

Dung mạo của cô hết sức xinh đẹp, khuôn mặt chỉ nhỏ nhắn như bàn tay, trong đám người đứng kia, mười phần đều hấp dẫn khiến người ta chú ý. Cho dù là chỉ là bảo vệ cho đoàn làm phim, cũng đã gặp qua không ít minh tinh, mỗi người đều có khuôn mặt tinh xảo, thế nhưng nhìn thấy Giang Sơ thì dù mặc trên người bộ quân phục bảo vệ, trong mắt nam nhân vẫn kia lộ ra tia lay động.

Người có ý đồ tiến vào làng giải trí như Giang Sơ, hắn hẳn là thấy không ít, nghe lời này, nhìn Giang Sơ một lúc, nửa ngày mới chỉ cho cô:

"Rẽ trái ra cửa chính, rẽ bên phải rồi đi thẳng, đến nơi có tên Trường Xuân chờ ở đó là được."

Giang Sơ nói lời cảm tạ, kéo Lưu Bảo Bảo từ trong đám người đi ra, theo đường bảo vệ chỉ trước đó, quả nhiên liền thấy phía trước cách đó không xa có chữ “Trường Xuân” rất to. Cái gọi là Trường Xuân kia đích thị là một ngôi nhà, có bảo vệ trông coi, không cho phép cho ai vào. Không ít người cũng ngồi chờ ở đó, hiển nhiên cũng là chờ đoàn làm phim tới chọn diễn viên quần chúng, trẻ có già có, lớn tuổi thì tầm năm sáu mươi, nhỏ thì tầm mười bảy mười tám tuổi. Nam nữ đều có, thực sự quá đông người, nhìn sơ qua cũng tới hơn một trăm, chỉ sợ hôm nay lại về tay không mất.

Giang Sơ nhíu nhíu mày, phía xa, có một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo thun trắng đi ra từ của sau của Trường Xuân hướng nơi này đi đến, tốp năm tốp ba ngồi ở cửa lần đầu tiên thấy có người từ trong đoàn đi ra, liên tục đứng dậy muốn đi ra cửa để bon chen.

"Không xô đẩy, đứng xa một chút, sẽ chọn 50 người nam, không phân biệt độ tuổi, và thêm 20 người nữ."

Người đàn ông trẻ tuổi vừa ra đến nơi liền nói lớn, để cho người ta đứng xa một chút, mới đem yêu cầu nói ra.

Lưu Bảo Bảo kéo lấy Giang Sơ chen đến, cô thấy một lần có cơ hội nhìn thấy ngôi sao ngoài đời thật, đúng là hưng phấn vô cùng, cũng không biết sức lực từ đâu tới, cứ thế lôi Giang Sơ đi trong đám đông.

Nam nhân trẻ tuổi kia vẫn đang tùy ý điểm danh: "Anh, anh, anh..."

Những người được gọi đều vô cùng phấn khởi đứng vào một bên, những người còn lại cũng tranh nhau lên trước, Lưu Bảo Bảo nhấc tay lớn tiếng hô:

"Chúng tôi, chúng tôi, nữ đi a ~ !"

Cô hét lớn, nam nhân trẻ tuổi xoay đầu lại, liếc thấy Giang Sơ.

"Các cô cũng qua đi."

Ánh mắt nam nhân trẻ tuổi sáng lên, dù là Giang Sơ bị Lưu Bảo Bảo lôi kéo chen vào đám người đến suýt nữa tắt thở, nhưng vẫn mang vẻ mê hoặc lòng người, nam nhân chọn xong đám diễn viên quần chúng, dẫn họ tiến vào đoàn, thỉnh thoảng còn quay lại xem Giang Sơ vài lần.

Những người không được chọn còn lại có chút thất vọng, lại ngồi ở cửa, mọi người cùng nhau đi vào, Lưu Bảo Bảo hưng phấn đến run giọng:

"Sơ Sơ, chúng ta thật là được tuyển chọn a, thật là được tuyển chọn, ha ha ha."

Bảo Bảo lại sờ điện thoại di động:

"Mình bây giờ muốn cùng Lưu Nghiệp, Lục Băng Băng, Triệu Nhược Quân chụp ảnh chung và xin chữ kí !"

Còn chưa vào đến đoàn làm phim đã có người vội vã chạy tới, thúc giục:

"Những nam nhân theo ta, qua bên này thay đồ và hóa trang."

Còn lại một đám nữ nhân, nam nhân trẻ tuổi chỉ về một hướng:

"Đi về hướng kia, trên đó có viết Phòng Thay Đồ, vào đó sẽ có chuyên gia trang điểm." Hắn nói xong, lại chỉ Giang Sơ gọi:

"Cô gái này, qua đây."

Giang Sơ ngập ngừng chốc lát, đám nữ nhân xung quanh nhìn cô kinh ngạc, ánh mắt lộ ra vẻ châm chọc, quay người đi.

Lưu Bảo Bảo ngược lại ngốc nghếch hỏi : "Bảo cậu à ?"

Giang Sơ nhìn nam nhân lướt qua, có lẽ là vì Lưu Bảo Bảo còn ở phía sau cô, nam nhân kia cũng không làm cái gì quá khích, chỉ là từ túi quần bò lấy ra một tấm danh thiếp:

"Tôi là Trương Phàm, phụ trách việc tuyển chọn nhân vật trong đoàn phim, nếu cô có hứng thú đóng phim, hãy liên lạc với tôi.”

Bạn đang đọc Những tin tức giải trí hàng đầu của None
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mont
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.