Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi kèm một điều kiện

Tiểu thuyết gốc · 1533 chữ

“Thứ phong ấn này thật là… không phải dạng tầm thường. Để có thể đặt điều kiện phức tạp đi kèm với lớp bảo mật kiên cố, trình độ này rất cao.”

“Không thể phá sao anh?”

Phi ngước lên nhìn Minh, nhếch lông mày, khóe miệng hơi chệch xuống:

“Để mà nói thì quả thật không dễ.” Thỏi kim loại lơ lửng trên chiếc bàn gỗ đầu giường, bị cuộn trong đám dây leo màu vàng chui ra từ hai chiếc hộp nhỏ bên cạnh. Những sợi dây leo tí hon, phát sáng, đang lần mò trên bề mặt kim loại theo ý chí của Phi.

“Nó sẽ mở khi thằng nhóc kia có bí thuật phải không?”

“Phải, khi em nó sở hữu bí thuật riêng cho mình thì các thông tin trên thỏi sắt này sẽ được giải mã.”

“Thằng nhỏ đó là người như thế nào vậy? Tại sao lại liên quan đến Đoạ Thần 2012 và thỏi sắt này? Mày có được thỏi sắt này từ đâu thế Gà Trống?”

“Một người quen bên phía Q đã đưa cho em...”

Phi liếc mắt nhìn Minh.

“… anh ta biết về 2012 và đưa ra một điều kiện: Em giúp thằng nhỏ sở hữu bí thuật và gia nhập thế giới này, đổi lấy những kiến thức về 2012”

“Đáng tin không?”

“Cao nhưng không hoàn toàn chắc chắn.”

“Mày thật là, tao chẳng biết nói gì nữa...” Phi thở dài: “Còn thằng nhóc kia thì sao?”

“Em nó à, sao nhỉ? Em ấy chỉ là một thằng nhóc mới lớn, vấn chưa biết mình muốn gì và cần gì. Tuy em nó có một trái tim nhân hậu và tình yêu lớn dành cho gia đình, nhưng chưa kiểm soát được các ham muốn của bản thân, chắc vẫn phải rất lâu mới trưởng thành được. Bước chân vào thế giới này có vẻ là một thử thách đầu đời khó khăn.”

“Tao muốn hỏi về khả năng của no.”

“Em biết mà.” Minh thở dài, anh tự hỏi rằng Trang sẽ phải trải qua những gì nữa trong tương lai.

“Nghe không giống mày và tao nhỉ, chúng ta đều đã trải qua rất nhiều thứ từ trước khi bước vào cuộc chơi, xem giờ chúng ta thế nào nào? Chắc thằng nhóc đó sẽ không có kết cục tệ như mày và tao đâu nhỉ?” Phi cười, cay đắng trên chiếc xe lăn.

“Em cũng hy vọng vậy.” Anh nhớ lại cuộc điện thoại với Khoa, có vẻ như Nha Trang tiến bộ khá nhanh. “Thằng nhóc ấy cũng có khiếu, trên mức trung bình. Nhưng để một huyền sư có được bí thuật cũng phải mất đến cả năm, thậm chí hơn. Em không muốn đợi lâu như vậy.”

“Ít nhất cũng phải có kinh nghiệm với thường thuật bậc sơ và trung, sau đó mới có cơ may xuất hiện bí thuật. Có nhiều đứa tao quen đến bây giờ vẫn chưa khai mở bí thuật cơ. Dễ hiểu sao mày lại sốt ruột đến tìm tao.”

Những sợi dây leo từ miệng hộp nhướn tới, đưa thỏi sắt lại gần trước mắt Phi.

“Lâu lắm rồi tao mới thấy một dạng phong ấn phức tạp và kỳ công thế này. Nó làm tao nhớ lại những cuộc thi giải mã của lũ huyền sư Ý hồi tao còn học việc. Mấy cái mật mã tao phá hồi chúng ta làm chung so về độ tinh xảo với cái này chỉ là muỗi.”

“Anh không có cổ vật nào cưỡng chế phá giải được à?”

“Có chứ…” Phi thở dài, chép miệng chán nản “…nhưng mà giờ mày xem đấy, nhờ phước của ai mà tao như thế này? Giờ đến cả việc đeo bao cao su tao cũng phải để mấy con ả làm giùm. Mày nghĩ tao còn dùng được bao nhiêu cổ vật hả Gà Trống?”

Minh cúi thấp mặt, nuốt nước bọt, không nói lên lời. Trong lòng anh lộn xộn như nuốt nhầm một nắm đá cuội. Chiếc xe lăn lùi xa mặt bàn, mấy sợi dây leo đặt thỏi sắt xuống rồi kéo nhau thu mình vào hộp, không quên tự đóng nắp lại. Phi ho như lấy hơi, khạc đờm rồi nhổ vào sọt rác bên cạnh, trong đó toàn là khăn giấy và bao cao su đã dùng.

“Sao mày vẫn kiên quyết truy đuổi nó nhỉ, mày biết khi không còn John thì chúng ta gần như không có cơ hội mà. Để tao nói cho mày nghe, mới vài ngày trước thôi, một nhóm Lực lượng phản ứng nhanh do thằng Magma dẫn đầu vừa đi giải quyết một vụ Đoạ Thần…”

Trong đầu Minh hiện lên hình ảnh một gã đeo mặt nạ nham thạch với vóc dáng cao to. “Thằng Magma bên Quận 1?”

“Phải rồi, chính nó. Ngày xưa nó thuộc Tổ Trục Xuất làm việc ở Quận 1. Chắc mày cũng từng nghe qua rồi, khéo từng làm nhiệm vụ chung ấy chứ. Chỉ trong vòng 6 năm thằng đó đã leo từ trục xuất sư fresher lên cấp bậc expert, hoàn toàn không phải dạng tầm thường. Nó có kinh nghiệm đối đầu với ác quỷ thuộc hàng top ở Việt Nam đấy. Nhưng bây giờ nó được chuyển qua Tổ Vệ Binh với cấp bậc tương đương - Vệ binh bậc expert. Nó được cho hẳn một trung đội để lập thành Lực lượng phản ứng nhanh. Nói nôm na thì Lực lượng phản ứng nhanh là mô hình thí điểm của bên Tổ Vệ Binh, các lãnh đạo bên đó tuyển chọn những trục xuất sư cấp bậc Expert và xây dựng các trung đội xoay quanh gã đấy, như giải pháp đối phó với vấn nạn Đọa Thần.”

“Cái này thì em biết, nó không thành công lắm.”

“Còn phải nói. Sau sự kiện Đoạ Thần 2012, các lãnh đạo tập đoàn không thể ngồi yên mà lập nên các lực lượng này. Từ đó đến nay đã có 3 cuộc tấn công khác của Đoạ Thần. Tất cả chúng ta đều thua thảm bại. Mấy ngày trước, thằng Magma và đội của nó chạm chán Đoạ Thần 2020 ở khu vực Củ Chi. Một thằng thiện chiến như nó bị đánh cho trọng thương, 20 thằng đi cùng thì chỉ còn 4 thằng sống sót. Bên trên bắt đầu suy nghĩ lại về việc đối đầu rồi Minh à, họ thấy không thể đốt nhân lực vào việc này nữa, suy yếu lực lượng sẽ ảnh hưởng không tốt đến cuộc chiến giành thị phần. Tất nhiên không ai dám cản hay xen vào chuyện cá nhân của mày, nói trắng ra thì chẳng ai đủ năng lực, nhưng chắc chắn tập đoàn sẽ hỗ trợ mày đâu. Bao nhiêu thằng ngoài kia đã chết rồi, một mình mình mày thì ích gì cơ chứ?”

Phi thở dài, biết rằng những lời nói này chẳng thể lay động đối phương, quả thực có phần vô ích:

“Nói thẳng ra là thế này, nếu cuộc chiến với Q mà thua thì thằng tàn phế như tao sẽ chẳng còn chốn dung thân. Dù với The Planet tao chẳng còn giúp ích được nhiều nhưng tao vẫn có vị thế, cũng lập nhiều chiến công, tập đoàn này sống thì tao vẫn sung sướng hưởng thụ được đến cuối đời. Giúp ích cho mày để mày cắm đầu vào chỗ chết thì phần thua của The Planet lại càng lớn thêm.”

Minh gật đầu, anh chờ đợi Phi nói ra điều kiện.

“Để phá giải thứ này cần có thời gian và công sức, vì thế nó cũng đi kèm một điều kiện Mình à…”

“Điều kiện đó là gì?” Minh đáp ngay như vốn biết chuyện này sẽ như vậy. Bao nhiêu năm sống trong giới, anh hiểu mọi sự giúp đỡ đều có cái giá của nó, kể cả là từ người từng vào sinh ra tử với mình.

“Quay trở lại làm sát thủ trong một nhiệm vụ cuối…”

Có vẻ như nó cũng nằm trong định liệu của Minh.

“...Q đang lăm le các khu vực bất ổn ở miền Trung rồi. Theo tổ tình báo có đưa tin thì Benson bên phía Q đã được nhìn thấy ở Phú Yên cùng một trung đội tầm 30 người.”

“Benson à? Chỉ một trung đội thôi sao?” Rồi ngay lập tức Minh tự phủ nhận mình: “Chắc không phải, em không nghĩ mục đích của chúng bây giờ là đánh chiếm miền Trung, một trung đội thì hơi ít.”

“Đúng vậy, Q chỉ muốn thoả thuận với Anh Em Duyên Hải để hợp tác. Mục đích chính là được cho phép hành quân và tận dụng các cổng trung chuyển miền Trung, đây sẽ là bàn đạp có lợi cho Q trong cuộc chiến sắp tới với chúng ta. Vì thế Benson cùng quân của hắn được gửi đến là đảm bảo cho sự hợp tác đó không bị quấy rối bởi bất cứ ai, kể cả là mày.”

“Vậy nhiệm vụ này là gì?”

Bạn đang đọc Những Thế Kỷ Buồn sáng tác bởi trdanghuy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi trdanghuy
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.