Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

90 dặm biển

568 chữ

Liquorice đáp chiếc Aeropairer để tiếp nhiên liệu cho nó. Innocence bước

ra một bãi biển kéo dài đến tận khi cậu có thể thấy cả hai hướng. Mặt

trăng và một triệu ngôi sao lấp lánh ở trên cao. Âm thanh duy nhất là

tiếng ầm ầm của sóng biển.

"Có phải chúng ta đang ở trên sao Hỏa không?" Cậu nói. "Không có ai ở đây."

"Chúng ta ở New Zealand, có nhiều cừu ở đây hơn người! Đây là 90 dặm biển." Liquorice nói.

Cô ấy có vẻ cáu kỉnh, giống như những con ếch lúc mà Innocence đổ

Cherryade trong ao của chúng, do đó, cậu ngồi trên cát một cách lặng lẽ

trong khi cô tiếp nhiên liệu cho con tàu. Bartholomew cũng đến, ngồi

trong mũ trùm đầu của cậu.

Sau tiếng lách cách và loảng xoảng quanh chiếc Aeropairer, và một số

ngôn ngữ mà giáo viên chưa bao giờ dạy cậu, Liquorice đã đến tham gia

cùng họ.

"Ta đã thất bại." Cô nói: "Ta không thể tạo ra được một phát minh để sửa tầng Ozon."

"Ồ, không sao đâu!" Innocence thỏ thẻ.

"Không, ngươi không hiểu. Ta chưa bao giờ thất bại trước đây. Ta đã luôn biết làm thế nào để giải quyết vấn đề ngay lập tức."

"Thôi, đừng bận tâm!" Innocence nói. "Nguyên nhân là ở đây không có bất cứ con muỗi nào."

Liquorice cau mày và sau đó phá lên cười. "Điều này rất vô lý." Cô ấy

nói khi giọt nước mắt của tiếng cười chảy trên má. Innocence cũng cười

khúc khích mặc dù cậu không thấy gì là buồn cười. Bartholomew đã đánh

rắm một cách lén lút, mà điều đó làm cho họ thậm chí cười nhiều hơn.

"Tôi đang đói." Innocence nói. "Bạn có muốn đến nhà tôi để ăn thạch và kem không?"

Liquorice nhìn chằm chằm vào cậu. "Ta không có thời gian cho bạn bè. Chỉ có ta và Bartholomew."

Bartholomew chui xuống hơn nữa vào mũ trùm đầu của Innocence và kêu rừ... ừ... ừ...

"Tôi nghĩ rằng Bartholomew muốn đến, vì vậy bạn cũng phải đến." Innocence mỉm cười.

"Được rồi." Liquorice cuối cùng nói. "Nhưng có vài thứ mà ta phải làm trên đường đi."

"Gì?"

"Ta sẽ đóng cửa nhà máy. Nhìn xung quanh đây, thế giới như thế này trước

khi chúng ta bắt đầu xây dựng nó và làm ô nhiễm nó. Các nhà khoa học

nói rằng tất cả các hóa chất của chúng ta đã làm cho lỗ thủng của tầng

ozon tồi tệ hơn. Chúng ta đang đốt hành tinh này và phá hủy nó bởi chính

chúng ta."

"Tôi biết chính xác ý của bạn là gì. Tôi đã từng đưa một cây kem que vào trong lò vi sóng quá lâu." Innocence gật đầu.

"Ngạc nhiên thật." Liquorice nói.

"Nhưng còn về những phát minh của bạn?"

"Ta sẽ sử dụng chúng để giúp mọi người từ bây giờ." Liquorice nói. "Ta

sẽ không để cho Charles Empire hoặc bất kỳ con mèo béo nào khác bán

chúng nữa."

"Yeah! Tôi mong rằng cái nhà máy khủng khiếp đó sẽ được mổ thành từng miếng bởi con gà lôi!" Innocence nói.

"Ha! Ta muốn trả tiền để thấy điều đó."

Đôi mắt của Innocence sáng lên. "Tôi nghĩ rằng tôi biết một cách."

Bạn đang đọc Những Phát Minh Mang Điềm Gở của Jessica Waring
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ayakawa
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.