Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 3

Phiên bản Dịch · 696 chữ

-Hôm nay quả là một ngày đẹp trời_Đan Đan hớn hở

-Xem Đan Đan kìa, háo hức như trẻ con nhận được quà ấy.Mà phải công nhận đồng phục trường này không tệ! _Tiểu Phong nói

-Ừ, nam thì áo trắng + quần tây đen + áo blazer đen khoác ngoài + cavat đen, nữ thì áo trắng tay phồng +váy caro đỏ đen + áo blazer đen khoác ngoài+cavat đỏ…tuyệt,các cậu nhỉ_Vy Vy bỉnh phẩm

-Ừ, tuyệt thật.Mà cho tớ hỏi, các cậu có định đi học không ? Xem nào, chính xác thì còn 12′ nữa là vào học_Tiểu Tuyết bình thản

-Trời! Sao cậu không nói sớm, còn 12′ thì với vận tốc chạy xe bình thường thì trễ mất!_Đan Đan hoảng hốt

-Vậy thì nhanh lên, đua xem ai tới trường sớm hơn nhé!_Tiểu Tuyết nở nụ cười nói rồi ném cho Đan Đan chiếc chìa khóa xe

-Ok, đua thì đua, sợ gì.Tớ và Đan Đan, còn cậu với Vy Vy_Tiểu Phong nói rồi lao nhanh ra ngoài.

-Bác Thái, ra giúp cháu khóa cửa nhé!_Tiểu Tuyết cũng lao nhanh ra ngoài ngay sau đó vừa chạy cô vùa nói vọng vào

7h30′ tại nhà xe trường Royal:

-Hj, may mà vừa kịp_Vy Vy thở phào nói sau khi bước xuống con Auto đen đắt tiền

-Bạn hiền, tốc độ của cậu vẫn không giảm tí nào.Lại bằng nhau rồi_Tiêủ Tuyết vỗ vai Tiểu Phong

-Cậu cũng vậy mà_Tiểu Phong cười

-Này, có vào học không thì bảo ? Còn đứng đó mà bàn về tài năng của mình nữa hả?_Vy Vy giận dỗi

-Có ai nói không không vậy ?_Tiểu Phong dò xét

-Tớ_Đan Đan trả lời rồi nhanh chóng “cao chạy xa bay”.

-Hoàng Linh Đan, đứng đó_Vy Vy đuổi theo

-Không đó, cậu làm gì được nào, lêu lêu_Đan Đan quay lại trả lời

Rầm

-Ui da, trán của tui_Đan Đan vừa xoa đầu vừa “tranh thủ” đứng dậy xem kẻ nào đã bị mình đụng phải

-Ha ha, Đan Đan chết bầm, đáng đời cậu_Vy Vy ôm bụng cười khi nhìn thấy khuôn mặt méo xẹo của Đan Đan

-Triệu Bảo Vy, cậu thật quá đáng, bạn bè bị như vậy mà cậu còn cười được hả? Đúng là cái đồ…

-Này, tôi còn phải xem màn kịch này bao lâu nữa vậy?_Thiên Lâm khó chịu nói

-Kịch á? Anh nghĩ chúng tôi rãnh đến vậy sao?_Đan Đan bực mình

-Xin lỗi đi_Thiên Lâm nói

-Xin lỗi á…

-Mơ đấy à_Tiểu Phong đi đến nói

-Cậu là ai?Nhưng dù là ai thì cũng không nên xía vào chuyện của người khác chứ._Thiên Lâm bực bội

-Bạn cô ấy_Tiểu Tuyết trả lời

-Lại thêm một kẻ rãnh rỗi_Gia Kiệt lên tiếng

-Cái gì? Rãnh rỗi á?_Tiểu Phong bức xúc

Gia Kiệt gật đầu

-Tên kia._Đan Đan tức giận

-Gì?_Thiên Lâm hỏi

-Cậu và tên đó,….đi chết đi_Đan Đan bực bội

Cô…Đụng phải người ta còn không xin lỗi rồi còn dám nói với tôi kiểu đó hả_ Thiên Lâm tức giận

-Ừ, thế đấy, sao nào ? Tôi đã định xin lỗi nhưng nghe giọng cậu kiểu đó thì bà đây khỏi cần xin lỗi gì hết nhá_Đan Đan ngẫng cao “mặt’ nói

-Cô…………

-Thôi vào học nào các cậu_Tiểu Tuyết xen vào rồi nhanh chóng kéo các bạn mình đi

-Thả tớ ra, tớ còn chưa nói xong mà_Đan Đan vùng vẫy

-Cậu còn muốn nói gì nữa, cậu không thấy là tên đó điên lên rồi sao, hả giận rồi còn muốn gì nữa_Tiểu Tuyết giải thích

-Ừ cũng đúng, sao tự nhiên thấy minh giỏi võ mồm ghê_Đan Đan vuốt cằm nói (có râu đâu mà vuốt cằm trời)

-Haiz, Đan Đan ơi là Đan Đan_Tiểu Tuyết lắc đầu chán nản rồi tiếp tục công việc của mình(kéo Đan Đan lên lớp đó các bạn)

-Đứng lại đó_Thiên Lâm tức giận, tức đến nổi khói phun lên ngùn ngụt (má ơi, chắc núi lửa sắp phun trào rùi)

-Sorry nha, tụi này không lịch sự đến nổi nghe theo lời người khác đâu.Bye_Tiểu Phong đáp trả lời Thiên Lâm mà không thèm quay đầu lại.

Bạn đang đọc Những Nàng Tiểu Thư Nghịch Ngợm của Snow
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.