Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hạ Nghiên Lạc là người của Hoắc Khải Quân tôi, bảy năm trước đã định rồi

Phiên bản Dịch · 2423 chữ

Những tin xấu lan tràn mà cô đọc xong thì thấy 90% đều là công kích cô, nói cô không biết xấu hổ còn dám đứng trên sân khấu ca hát.

Hạ Nghiên Lạc chau mày, đang muốn đi ra lại nhận được một tin nhắn.

Cô mở ra xem, là Hoắc Khải Quân gửi đến.

“Bảo Bảo, thay quần áo xong chưa? Đang làm gì vậy?”

Cô trả lời: “Đều chuẩn bị xong rồi, bây giờ không có việc gì đang đợi phát chán đây.”

Hoắc Khải Quân lập tức nói: “Em ra khỏi hậu đài, dọc hành lang đến phòng 102 anh đợi em ở đó.”

Hạ Nghiên Lạc nhìn thời gian, từ giờ đến lúc cô lên sân khấu còn nửa tiếng nữa, vậy là bèn nghe theo lời Hoắc Khải Quân đi đến phòng 102.

Cô vừa mới gõ cửa anh đã lập tức mở ra.

Hoắc Khải Quân đưa tay ra ôm lấy eo Hạ Nghiên Lạc: “Bảo Bảo, anh nhớ em rồi!”

Anh nói xong sợ làm hỏng mất tạo hình của cô nên chỉ cúi đầu hôn xuống cổ của cô.

Cả người cô căng lên bị anh làm cho không còn sức lực: “Chúng ta ở đây giống như yêu đương vụng trộm…”

Hoắc Khải Quân quét mắt: “Chúng ta là đường đường chính chính, làm gì có chỗ nào là vụng trộm?”

Nếu không vì sắp xếp tiết mục của ngày hôm nay anh sớm đã tuyên bố quyền sở hữu anh với cô rồi!

Hoắc Khải Quân bế Hạ Nghiên Lạc đặt lên sô pha, nhìn cảm xúc trong đáy mắt cô bất giác mỉm cười: “Ngoan, bây giờ thời gian không đủ, chồng muốn ăn cũng phải về nhà ăn! Hơn nữa…”

Anh xích lại bên tai cô, liếm vào cánh tai nói: “Sợ lát nữa em lên sân khấu mềm chân.”

Hạ Nghiên Lạc bị ngữ khí của anh khiến cho toàn thân phát run, lâu sau cô mới tỉnh lại, đưa tay đánh vào ngực Hoắc Khải Quân: “Lúc nào anh cũng nghĩ đến cái đó!”

Anh duỗi tay ra ôm Hạ Nghiên Lạc vào lòng: “Ai bảo em mị hoặc như vậy?”

Nói xong anh lại bổ sung thêm: “Mệt không? Mệt thì nằm trong lòng anh ngủ một lát, đến giờ anh sẽ gọi em.”

“Ừ.” Hạ Nghiên Lạc cảm thấy lồng ngực của Hoắc Khải Quân truyền hơi ấm cho mình khiến cho sự căng thẳng trong những lời chỉ trích vừa rồi cũng tan biến đi rất nhiều, cô dán vào lồng ngực của anh sau đó nhắm mắt lại bắt đầu nghỉ ngơi.

Lúc này tay trái Hoắc Khải Quân ôm Hạ Nghiên Lạc, ngón tay nhẹ nhàng vuốt vị trí trước đó anh đeo chiếc nhẫn vô danh kia cho cô, đáy mắt càng lúc càng sâu.

Hạ Nghiên Lạc vốn dĩ không buồn ngủ nhưng không ngờ sau khi cô nhắm mắt không lâu vẫn là ngủ trong lòng Hoắc Khải Quân.

Cho đến khi cảm thấy trên vai mình bị anh lắc nhẹ, giọng nói của anh vang trên đỉnh đầu cô: “Tiểu Bảo Bảo, phải dậy rồi!”

“Ừ…” Hạ Nghiên Lạc ư một cái rồi chầm chậm mở mắt.

Hoắc Khải Quân buông Hạ Nghiên Lạc ra, hôn lên trái tim cô: “Đi, chúng ta ra hậu đài chuẩn bị!”

“Vâng!” Hạ Nghiên Lạc theo Hoắc Khải Quân đi ra hành lang, cô đi lên hậu đài còn anh thì đi về hàng ghế đầu tiên ngồi xuống vị trí của mình.

Khi MC tuyên bố mời ‘Lạc Tuyết’ lên sân khấu thì khán giả phía dưới đã xôn xao lên rồi.

Đây chính là nhân vật mà mọi người bàn tán sôi nổi nhất trong mười ngày nay.

Hơn nữa khi tiết mục đơn ca vừa mới bắt đầu, trên mạng đã có một đám anti fan thẳng thừng đáp trả trang chủ giải trí Hoắc thị nếu lễ hội âm nhạc này thật sự mời Hạ Nghiên Lạc vậy thì họ sau này phàm là chương trình có nghệ sĩ của giải trí Hoắc thị tham gia đều sẽ kiên quyết không xem!

Nhưng mặc dù có bị mắng thì trang chủ của giải trí Hoắc thị cũng không có chút động tĩnh nào.

Lúc này ánh đèn màu bạc chiếu lên, Hạ Nghiên Lạc từ dưới sân khấu chầm chậm đi lên, váy dài màu trắng như chiếm lấy ánh nhìn của tất cả mọi người.

Bất luận trên mạng mắng chửi thế nào, bất luận cuộc sống riêng tư của cô hỗn loạn ra sao thì thời khắc này toàn bộ khán đài, trong ti vi, di động đều phải trầm trồ. Không thể không thừa nhận Hạ Nghiên Lạc trên sân khấu giống như nữ thần ánh trăng đạp tuyết bay đến.

Váy đuôi cá khiến cho thân hình cô càng thêm lung linh, trang sức phối hợp đơn giản. Không phải là kim cương chói mắt lại khiến người ta có cảm giác như mỹ nhân ngư cao quý ưu nhã.

Dường như cô không bị mấy lời chỉ trích kia ảnh hưởng đến tâm lý. Đứng dưới ánh đèn đang tụ lại, cúi người về phía khán giả, âm nhạc nhẹ nhàng vang lên, cô bắt đầu hát.

Mà lúc này khán giả dường như từ cao nguyên tuyết vạn dặm đang đạp lên một mảng tuyết rộng lớn, hoa tuyết chầm chậm rơi xuống, trên mái tóc đen còn tỏa ra từng đoá từng đóa ngọc lan.

“Cuộc gặp gỡ định mệnh của em, trong màn đêm tăm tối em không nhìn rõ bóng hình anh, nhưng lại ghi nhớ đôi mắt anh…”

Bài hát này chỉ có Hạ Nghiên Lạc và Hoắc Khải Quân mới hiểu ý nghĩa của nó, vì Hoắc Khải Quân vì chuyện tình của họ mà nhờ người viết ra nó.

“Cuộc gặp gỡ định mệnh của em, khi em nghĩ mình đang tuyệt vọng, em nhơ slaij hơi ấm của anh, nhìn thấy anh cơn gió mang anh đến đây…”

Cứ thế cho đến khi Hạ Nghiên Lạc hát xong, ánh mắt của Hoắc Khải Quân đều khóa chặt lên người cô, phải đến khi Thẩm Nam Thông đi đến nói nhỏ vào tai anh mấy câu.

Anh gật đầu đi theo Thẩm Nam Thông ra hậu đài.

Mà bây giờ weibo đã hoàn toàn bùng nổ rồi.

Giản Vũ San dưới sân khấu nhìn bình trong điện thoại cong môi lên.

Thực ra mấy ngày trước nhận được lời mời của giải trí Hoắc thị cô ta cũng có chút kinh ngạc.

Có điều cô ta trước kia đạt giải ba của chương trình ‘Ca sĩ khiêu chiến’ nên chắc là được mời. Vậy nên cô ta cũng không nghĩ nhiều cực kỳ vui vẻ đi đến.

Hơn nữa hôm nay đến đây đều là người làm nhạc, nói không chừng sẽ có cơ hội tốt mà cô ta đang đợi!

Hơn nữa lúc nhìn thấy Kiều Dịch Dương ngồi trước mình hai hàng ghế tâm trạng của Giản Vũ San càng phấn khích.

Nhưng khi Hạ Nghiên Lạc lên sân khấu, cô lại một lần nữa thu hút hết sự chú ý của mọi người, vậy là cô ta lập tức bảo trợ lý hành động, kéo ít thủy quân tiếp tục hắt nước bẩn lên người Hạ Nghiên Lạc.

Vì chuyện của Hạ Nghiên Lạc mà weibo nhanh chóng bùng nổ, mà hiệu quả cô ta dụng tâm tiêu tốn cuối cùng cũng không uổng phí.

Bởi vì trợ lý Tiểu Lộ vừa nói trước cửa lễ hội âm nhạc của Hoắc thị đã có một lượng lớn fan tụ tập. Mọi người ở bên ngoài không ngừng hò hét chửi bới Lạc Tuyết.

Nếu không phải có nhiều bảo vệ ngăn lại, tin rằng đã có người lao vào rồi!

Vì vậy bất luận thái độ của Hoắc thị là gì thì sau này Hạ Nghiên Lạc đi đến đâu cũng sẽ bị người ta mắng chửi!

Hơn nữa nếu cứ tiếp tục như vậy thì cô ta không tin Hoắc Khải Quân vẫn còn tiếp tục tốn tiền bảo vệ người như thế này nữa.

Giản Vũ San nghĩ đến đây, suýt chút nữa cười ra tiếng.

Mà trên sân khấu, Hạ Nghiên Lạc đã hát xong đang bị MC giữ lại.

MC nói: “Cô Hạ, bài hát “Cuộc gặp gỡ định mệnh của em” rất hay, xin hỏi đây là ca khúc mới của cô phải không?”

Hạ Nghiên Lạc gật đầu: “Đúng vậy, ngày mùng 1 tháng sau tôi sẽ phát hành ablum, trong đó có rất nhiều ca khúc hay, hy vọng mọi người sẽ thích”

“Cô Hạ xinh đẹp như vậy, hát lại hay như thế, tôi nghĩ các fan tại đây và fan xem đài đều thích cô!” MC nói xong xoay người nói: “Tiếp sau đây xin mời bộ phận kỹ thuật của chúng tôi phát trực tiếp những bài phỏng vấn tại hiện trường nhé, xem xem mọi người đối với ca khúc mới của cô Hạ có mong đợi không?”

Lúc này màn hình LED hai bên sáng lên, tiếp đó là cuộc phỏng vấn trực tiếp, địa điểm quả nhiên là bên ngoài lễ hội âm nhạc của Hoắc thị.

Bây giờ bên ngoài đã là một biển người rồi, MC cầm micrro hướng về fan hâm mộ gần cô ấy nhất rồi hỏi: “Xin hỏi, vừa rồi phát trực tiếp ca khúc mới của Lạc Tuyết, bạn có thích không?”

“Cút!”

“Tiện nhân không cần mặt mũi mau cút xuống sân khấu!”

“Đẹp thì có tác dụng gì chứ? Chúng tôi không cần người phụ nữ tác phong không đứng đắn này!”

“Bây giờ minh tinh đều không cần mặt mũi sao? Làm ra chuyện như vậy mà cũng dám lên sân khấu?”

“Đúng, bảo cô ta cút xuống ddi1”

“Kiên quyết phản đối loại ca sĩ như thế này!”

“Giải trí Hoắc thị nên nghe theo đám đông fan hâm mộ ddi1”

MC chứng kiến cảnh này cảm thấy hơi khó xử.

Anh ta ho nhẹ hai tiếng: “Xin lỗi, cô Hạ tôi nghĩ fan bây giờ có thể hơi kích động…”

Nói xong anh ta lại nói: “Vậy chúng ta đổi một chút, xem xem trang chủ weibo của giải trí Hoắc thị và các fan của cô hạ để lại lời nhắn sao nhé!”

Mà lúc này màn hình thay đổi thành những comment đăng tải trên weibo.

Trên đó mắng chửi càng dữ dội, càng có chứng cứ rõ ràng hơn.

Giản Vũ San xem đến đây thực sự không khống chế được, nhếch miệng mỉm cười, nhưng lại sợ người bên cạnh nhìn thấy.

Mà Kiều Dịch Dương toàn thân phát run đang muốn đứng lên thay Hạ Nghiên Lạc giải thích!

Trong góc Khanh thiếu nhìn chú Trình nói: “Chú đi lên đưa cô ấy xuống đây! Cháu không thể để cô ấy bị tổn thương như vậy!”

Trên sân khấu dưới những bình luận chỉ trích về mình cô chỉ cảm thấy bản thân sắp không chịu được rồi!

Nhưng vừa nãy Hoắc Khải Quân nói tin anh, tất cả đều sẽ qua.

Cô hít sâu một hơi, cố gắng duy trì nụ cười trên khuôn mặt nhưng thực ra tay chân cô đã bắt đầu lạnh đi rồi.

Mà lúc này màn sau hậu đài được mở ra, Hoắc Khải Quân một thân âu phục phẳng phiu đi đến.

Anh luôn nhìn Hạ Nghiên Lạc sau đó đứng bên cạnh cô, đưa tay ra nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của cô. Bàn tay to lớn của anh như truyền thêm hơi ấm cho cô.

Khán giả nhìn một màn này nhất thời kinh ngạc, hoàn toàn không biết phát sinh chuyện gì.

Hoắc Khải Quân cầm mic, quét mắt dưới sân khấu rồi mở miệng: “Các vị đều thấy hết những gì trên màn hình vừa nãy. Đó chính là những lời chỉ trích mà cô Hạ phải chịu đựng lâu như vậy!”

“Những lời chỉ trích này đã theo cô ấy bảy năm rồi!”

Hoắc Khải Quân tiếp tục nói: “Một cô gái bắt đầu từ năm 18 tuổi bị người ta bôi xấu danh tiếng như vậy nhưng lại không có cơ hội và năng lực để giải thích nên không thể không một mình trốn đi, âm thầm chịu đựng! Thử hỏi nếu như gặp chuyện như thế này xuất hiện trên người các vị các vị sẽ có cảm giác như thế nào?”

“Mà rõ ràng cô ấy là vô tội!” Hoắc Khải Quân nói rồi quay đầu sang nhìn Hạ Nghiên Lạc, đột nhiên anh buông tay ra cúi đầu trước cô: “Lạc Lạc, xin lỗi đau khổ trong bảy năm này đều là anh mang đến cho em!”

“Bởi vì anh chính là nam chính trong câu chuyện bảy năm trước!”

“Hạ Nghiên Lạc không có làm bất cứ chuyện gì cả bởi vì cô ấy ngoài ý muốn bị người ta hãm hại, tôi cưỡng bức cô ấy! Cô ấy chỉ là vô tội bị hại thôi!”

“Tôi khi ấy muốn chịu trách nhiệm với cô ấy nhưng lại bị lạc mất cô ấy, đã mất là tận 7 năm. Bây giờ cuối cùng tôi cũng tìm được cô ấy rồi!”

“Hôm nay tôi muốn tuyên bố với mọi người, bảy năm trước Hạ Nghiên Lạc đã là người của Hoắc Khải Quân rồi! Cô ấy là người phụ nữ duy nhất của tôi! Cho nên tất cả những tin xấu, đều là cố ý hắt chậu nước bẩn lên người cô ấy! Nếu có bất kỳ ai nói xấu cô ấy thì tập đoàn Hoắc thị chúng tôi sẽ tận lực loại bỏ những điều vô căn cứ ấy!”

Anh nói xong cả hội trường hoàn toàn bùng cháy.

Giản Vũ San sợ đến rơi cả điện thoại xuống đất mà Kiều Dịch Dương tức thì cảm thấy bản thân rơi vào vực sâu tăm tối, như là bị người ta phán án tử hình!

Cũng trong khoảnh khắc này Hoắc Khải Quân đột nhiên hướng về Hạ Nghiên Lạc rồi quỳ một chân xuống!

Lời tác giả: Hôm nay Quân ca và Thời Khâm Tín đều siêu cấp không? Tiếp tục nhé!

- Like và Bình luận để mình có động lực lên chương nào!

- Đẩy Kim Phiếu hoặc Donate mình sẽ bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Nhất Niệm Tình Thâm của Mộ Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SongTuDong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 98

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.