Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 177

Phiên bản Dịch · 653 chữ

Những cây sồi già … và trên mặt đất, lớp lá kim và lá phủ đầy đã làm những bước chân khập khiễng của cô trở nên vô thanh.

Vô thanh … nhưng cô cần sự giúp đỡ!

“Bà Dunstan! Ông Dunstan! Kristin! Jake”. Cô thét những cái tên đó vào khoảng không, nhưng nó lại cố sức để bóp nghẹn giọng cô. Thực tế là, trong cái bóng tối đó cô có thể thấy rõ một dải mây mỏng cuộn lại trông như là – uhm – chính là sương mù.

“Bà Dunstaa—a-aan! Ông Dunstaa-aa-an! Kriiiissstiiiinnn! Jaaa-aaake!”

Cô cần một chỗ trú ẩn, cô cần có sự giúp đỡ. Cả người cô đều đã bị thương, và đau nhất là ở chân trái và ở vai phải. Cô chỉ có thể hình dung ra hình ảnh của bản thân mà cô có thể đã tạo ra: bị phủ đầy những bùn và lá cây bởi những cú ngã theo mỗi feet, tóc cô rối bù như ổ quạ bởi những lần bị vướng vào cây, máu dính khắp người ….

Chỉ có một điều tốt: đó là cô chắc chắn mình trông không giống Elena Gilbert. Elena Gilbert có một mái tóc suôn mượt được chải chuốt cẩn thận hoặc là hơi rối một cách duyên dáng. Elena Gilbert là người tạo ra mốt thời trang ở Fell’s Church và sẽ không bao giờ bị bắt gặp với cái dây áo ngực rách bươm và cái quần jean dính đầy bùn. Cho dù mọi người có nghĩ người xa lạ đơn côi này là ai đi nữa, thì họ cũng không bao giờ nghĩ rằng đó là Elena.

Nhưng người xa lạ đơn côi này đang có một nỗi lo sợ đột ngột. Cô đã đi xuyên rừng rất nhiều lần, nhưng chưa có lần nào mà tóc cô bị vướng lại. Uh, thì tất nhiên là lúc đó cô có thể nhìn được, nhưng cô không nhớ là phải thường xuyên tránh đường để tóc khỏi bị vướng.

Giờ thì cứ như thể những cái cây này đang cố ý vươn cành thấp xuống để chụp và cứa lấy tóc cô vậy. Cô phải giữ lấy cái thân thể vụng về của mình được đứng yên, và cố giữ lấy đầu trong trường hợp xấu nhất – cô còn không thể xoay sở để có thể đứng thẳng cũng như xé nát những cái dây leo này.

Ngoài sự đau đớn bởi tóc đang bị giật mạnh, không có gì làm cô sợ như bị chụp chân đột ngột.

Elena đã lớn lên và chơi đùa trong khu rừng này, và nơi đây luôn có rất nhiều chỗ để đi mà không làm cô bị thương. Nhưng giờ đây …mọi thứ đã ngoài tầm với, những cái dây leo dai nhách đã chụp được mắt cá chân cô, ngay nơi đang đau nhất. Và sau đó là sự đau đớn cực độ khi mà những cái gai rễ dày, đầy mủ đang cứa rách những ngón tay của cô.

Mình đang hoảng sợ, cô nghĩ, rốt cuộc thì tất cả những cảm giác từ khi cô bước chân vào bóng tối của khu Old Wood cũng được thốt lên thành lời. Người cô ướt đẫm bởi sương và mồ hôi, tóc thì ướt như thể cô đang đứng dưới mưa vậy. Ở đây quá tối! Và giờ thì trí tưởng tượng của cô đang bắt đầu hoạt động, nhưng không giống trí tưởng tượng của đa số mọi người, trí tưởng tượng của cô có những thông tin xác thực và vững chắc để xây dựng. Một bàn tay của vampire dường như đang làm rối tung tóc cô. Sau khoảng thời gian đau đớn vô cùng ở cổ chân và vai, cô kéo cái “bàn tay” ra khỏi tóc mình – để tìm thấy một cái cành cây cong khác.

Bạn đang đọc Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 5: Đêm Xuống của Lisa Jane Smith
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.