Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 89

Phiên bản Dịch · 628 chữ

Stefan cũng cảm thấy điều đó. Hôm nay anh từ trường trở về nhà để bảo với mình rằng vũ hội sẽ được tổ chức – thầy Newcastle không muốn khiến ọi người hoang mạng bằng cách hủy bỏ nó đi. Họ bố trí “lực lượng bảo v” bên ngoài, tức là cảnh sát, mình đoán thế. Có thể có mặt ông Smallwood và mấy người bạn ông ta vũ trang súng trường nữa. Cho dù chuyện gì xảy ra thì mình cũng không nghĩ họ có thể ngăn chặn nổi đâu.

Mình cũng chẳng biết liệu bọn mình có khả năng đó hay không nữa.

Tuyết rơi suốt cả ngày. Hẻm núi đã bị tắc nghẽn, có nghĩ là không có xe cộ gì có thể ra hoặc vào thị trấn cho đến khi xe xúc tuyết lên đến đó vào sáng mai, mà tới lúc đo thì đã quá trễ.

Trong không khí thì có cảm giác kì cục lăm. Không chỉ là tuyết. Giống như có thứ gì đó còn lạnh lẽo hơn đang chờ đợi. Nó co mình lại, như kiểu biển cả rút ra tít ngoài xa trước khi một đợt sóng thủy triều ập vào. Đén lúc nó bung ra thì...

Hôm nay, mình nghĩ đến cuốn nhật kí khác của mình, cái cuốn nằm bên dưới tấm ván sàn của tủ đồ trong phòng ngủ ấy. Nếu còn có thứ gì khác thuộc sở hữu của mình thì chỉ có nó. Mình đã nghĩ đến chuyện lấy nó ra, nhưng minhg không muốn về nhà thêm lần nữa. Mình không nghĩ mình có thể chịu đựng nổi, và mình biết dì Judith cũng không nếu như dì trông thấy mình.

Mà có ai chịu đựng nổi mới là lạ. Meredith, Bonnie – đặc biệt là Bonnie. Cả Meredith nữa, nếu tính đến những chuyện mà gia đình cậu ấy phải trải qua. Và Matt.

Họ là những người bạn tốt bụng và trung thành. Buồn cười thật. Mình đã từng nghĩ rằng, nếu như không có cả một đội ngũ bạn bè và fan hâm mộ hùng hậu mình sẽ không sống nổi. Giờ thì chỉ cần ba người họ thôi là đủ hạnh phúc lắm rồi, cảm ơn nhiều. Bởi vì họ là nhưng người bạn thực sự.

Trước đây, mình không biết mình quan tâm đến họ nhiều đến mức nào. Hay quan tâm đến Margaret, thậm chỉ cả gì Judith nữa. Và mọi người trong trường... Mình biết cách đây vài tuần, mình có tuyên bố là cóc cần quan tâm nếu như cả cái trường Robert E. Lee lăn cổ ra chết, nhưng không phải vậy đâu. Đêm nay, mình sẽ cô gắng hết sức để bảo vệ họ.

Mình biết là mình nói năng lan man dây cà ra dây muống, nhưng mình chỉ đang nói đến những thứ quan trọng với bản thân thôi mà. Kiểu như gom hết chúng lại trong đầu ấy. Đề phòng khi có chuyện.

Đến lúc rồi. Stefan đang đợi. Mình sẽ viết nốt dòng cuối cùng này rồi đi.

Mình nghĩ bọn mình sẽ thắng. Mình mong vậy.

Bọn mình sẽ cố gắng.

Phòng học lịch sử rất sáng sủa và ấm áp. Ở phía bên kia trường học, nhà ăn thậm chí còn sáng hơn, lấp lánh ánh đèn trang trì Giáng Sinh. Lúc mới đến, Elena đã xem xét nơi đó rất kĩ từ một khoảng cách an toán, quan sát các cặp đôi đến dự vũ hội lúc họ đi ngang qua những nhân viên cảnh sát đứng trước cửa. Khi cảm thấy sự hiện diện im lặng của Damon sau lưng mình, cô đưa tay chỉ một cô gái có mái tóc dài nâu nhạt.

Bạn đang đọc Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 3: Cơn Thịnh Nộ của Lisa Jane Smith
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.