Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 20

Phiên bản Dịch · 617 chữ

“Stefanạo lại trong rừng?” Một trong hai người đàn ông hỏi. Elena cũng nhận ra giọng nói và cái đầu hói đó nữa. Đó chính là thầy Newcastle, hiệu trưởng nhà trường.

“Nhớ lại mà xem, hai nạn nhân đầu tiên được tìm thấy gần chỗ khu rừng mà.” Thầy Alaric đang nói. Hai người kia lắng nghe thầy với vẻ kính trọng, thậm chí là nể phục. “Khu rừng có liên quan đến chuyện này. Có thể chúng có một chỗ ẩn náu ngoài đó, một hang ổ để có thể rút vào nếu bị phát hiện. Nếu có thì tôi nhất định tìm ra.”

“Thầy có chắc không?” Bác sĩ Feinberg hỏi.

“Tôi chắc chắn.” Thầy Alaric đáp gọn lỏn.

“Vậy là cậu nghĩ Elena đang ở đó hả?” Thầy hiệu trưởng hoi. “Nhưng liệu con bé có ở lại đó không? Hay nó sẽ quay lại thị trấn?”

“Tôi không biết nữa.” Thầy Alaric bước thêm vài bước, nhặt một cuốn sách trên bàn uống trà lên và lơ đãng giở qua các trang của nó. “ Chỉ có một cách khám phá ra là theo dõi bạn bè cô bé. Bonnie McCullough và cái cô gái tóc đen kia, Meredith ấy. Có khả năng họ sẽ là những người đầu tiên trông thấy Elena. Thường thì chuyện sẽ diễn ra như thế.”

“Đến khi chúng ta tìm được cô ta rồi thi sao?” Bác sĩ Feinberg hỏi.

“Cứ để mọi chuyện tôi lo.” Thầy Alaric nói khẽ khàng và cương quyết. Thầy đóng quyển sách lại và thảy nó đánh thịch xuống bàn như để kết thúc câu chuyện.

Thầy hiệu trưởng liếc nhìn đồng hồ. “Tôi nên đi thì hơn, tang lễ sẽ cử hành lúc mười giờ. Chắc hai người đều đến dự chứ?” Thầy Alaric bước trên đường ra cửa, ngập ngừng quay lại. “Alaric, tôi mong cậu có thể lo liệu được vụ này. Khi tôi gọi cậu vào cuộc, mọi thứ đâu đã đến mức như thế này. Giờ tôi bắt đầu phân vân không biết là...”

‘Tôi có thể giải quyết được mà, anh Brian. Tôi đã nói với anh rồi, cứ để đó cho tôi. Chẳng lẻ anh muốn trường Robert E.Lee nổi đình nổi đám trên mặt báo không chỉ vì xảy ra một tấm thảm kịch, mà còn là ‘Ngôi trường bị ma ám ở hạt Bonne’, một nới ma quỷ tụ tập, một ngôi trường đầy người chết sống dậy hay sao? Anh thích nổi tiếng kiểu đó lắm à?”

Thấy Newcastle do dự cắn môi, rồi gật đầu, mặt vẫn đầy u ám. “Thôi được rồi, Alaric. Nhưng ráng giải quyết mọi chuyện nhanh gon. Tôi sẽ gặp cậu ở nhà thờ sau.” Thầy rời khỏi nhà, bác sĩ Feinberg theo sau.

Thầy Alaric đứng yên đó một lúc, rõ ràng là đang nhìn chằm chằm vào khoảng không. Cuối cùng thầy gật đầu và cũng bước luôn ra khỏi cửa.

Elena từ từ leo ngược trở lên cầu thang.

Chuyện nãy giờ là sao thế nhỉ? Cô thấy bối rối như đang nổi trôi vô định giữa không gian và thời gian. Cô cần phải biết hôm nay là ngày mấy, tại sao mình đang ở đây, và tại sao mình lại cảm thấy sợ sệt như thế. Tại sao cô lại có một linh cảm mãnh liệt rằng không ai được phép trông thấy, nghe thấy hay để ý thấy mình như vậy.

Đưa mắt nhìn quanh gác xép, Elena chẳng nhìn thấy gì có khả năng gợi ý ình. Ở chỗ cô nằm chỉ có một tấm nệm, một miếng vải dầu – và một quyển sổ xanh nhỏ.

Bạn đang đọc Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 3: Cơn Thịnh Nộ của Lisa Jane Smith
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.