Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

đỉnh phong chi chiến (2)

Tiểu thuyết gốc · 1203 chữ

- Đương nhiên là không rồi a. ngươi lại nghi ngờ ta…

Chỉ thấy cái điệu bộ mím mím môi ủy khuất trả lời của nàng đúng là đánh vào tâm trí người ta mà a.

Quả nhiên quay lại nhìn mặt lý tu kiệt như ăn mấy cái gan heo a. hắn quay lại nhìn chằm chằm vào tô hạc hiên như muốn ăn tươi nuốt sống nhưng sau đó lại thở dài một cái, tranh dành tình nhân với tên này đúng là ủy khuất mà. Hắn ngẩng đầu lên nhìn sắc mặt của mọi người thì lại thấy tô mị đang ôm bụng cười trên nỗi đau của người khác mà hắn lại muốn thổ huyết tại chỗ a.

Bất quá tô mị cũng không có tiếp tục chĩa mũi thương về phía hắn nữa mà quay sang chỗ nữ tử tên là như tuyết kia nói.

-Như tuyết ngươi dù sao cũng là chưởng môn của một phái mà lại theo người ta như đuôi suốt mấy trăm năm ngươi không thấy mất mặt sao.

Nói xong nàng mỉm cười ý vị thâm trường, như đang chờ xem vở kịch tiếp theo vậy. bất quá để nàng thất vọng là như tuyết cũng không để ý tới nàng mà vẫn nhìn chằm chắm vào tô hạc hiên với ánh mắt mập nước khiến cho lý tu kiệt lại suýt chút nữa tức điên.

Lúc này tô hạc hiên cũng lên tiếng

-Ngươi vào thanh mộc đình chờ ta.

-Dạ

Nàng dạ ngọt ngào một tiếng sau đó tung tăng mà bay đến hướng kết giới do đị trận hộ tông tạo thành, tô hạc hiên cũng phất tay một cái để mở ra một thông đạo chô nàng hướng vào trong.

Như tuyết vừa tung tăng bay bay vào trong trên mặt nụ cười vẫn không hề tắt. trong thời điểm này hắn để cho nàng vào trong chờ hắn có nghĩa là hắn hoàn toàn tin tưởng nàng và xem nàng là người của mình a. còn về mấy tên bên ngoài thì cứ để cho hạc hiên ca ca giải quyết a, nàng tin tưởng với năng lực của hắn thì mấy tên bên ngoài cũng không làm gì được hắn. có lẽ trong vòng một trăm năm hắn không xuất thủ không ai hiểu thực lực của hắn hơn nàng a.

ở bên ngoài tô hạc hiên quay lại đối diện với 5 người còn lại bình tĩnh nói

-Các người khí thế hùng hổ đến đây là muốn khiêu khích tô gia sao.

Giọng nói của hắn vẫn mang âm điệu rất điềm tĩnh nhưng những người ở đây đều là cường giả tối đỉnh của nơi này bọn họ đều có thể cảm nhận dược hư không bên cạnh tô hạc hiên đã bắt đầu nứt toác, nhưng những vết nứt này chỉ có thể cảm nhận được mà mắt thường không hề nhìn thấy, với khí thế của hắn thì dường như câu nói tiếp theo mà không hợp thì sẽ động tử chiến ngay vậy.

-Hừ tô hạc hiên, chúng ta hôm nay đến đây là nghi ngờ tô gia ngươi có ma vật hoành hành, dị tượng như huyết hải lúc nãy cả xuyên vân đại lục đều thấy. ngươi chỉ cần để chúng ta đem ma vật kia đi thì ta sẽ không làm khó tô gia ngươi.

Người lên tiếng là lão giả còn lại từ đầu đến bây giờ vẫn chưa lên tiếng, bất quá để đáp lại lão thì tô hạc hiên vẫn điềm tĩnh nói tiếp

-Ngươi đủ tư cách để làm khó tô gia sao?

-Ngươi ngươi, tô hạc hiên ngươi mặc dù mạnh nhưng không phải không ai có thể trị được ngươi ngươi nên suy nghĩ cho thật kỹ.

Lão giả kia nhíu mày đáp lại nhưng tô hạc hiên vẫn không them để ý đến lời cảnh cáo của lão mà vẫn bình tĩnh nói tiếp

-Là cùng lên hay là từng người lên.

-Ngươi…, tô hạc hiên không ngờ ngươi lại là con người kiêu ngạo như vậy…

Bất quá hắn còn chưa nói xong câu thì tô hạc hiên đã xuất hiện trước mắt hắn trong tay của tô hạc hiện không biết từ khi nào đã xuất hiện một cây thương như được làm từ ngọc bích.

Lão giả kia chỉ vừa mới chớp mắt một cái thì tô hạc hiên đã đánh đến trước mặt lão. Mũi thương không ngần ngại một chút nào mà đâm đến trước mặt lão. Những nơi thanh thương đâm tới hư khôn vỡ nứt tạo ra những khe hở đen xâu vô tận.

Lão giả kia vội vàng vung tay tạo ra các lớp là chắn hộ thể, sau đó không chần chừ một chút nào mà xé rách hư không chạy đi, lão cảm giác chỉ cần lão giám đón nhận một thương này thì chắc chắn lão xẽ chết a.

Sau đó một giây lão giả đã xuất hiện cách đó 3 mét, điều này cũng đồng nghĩa với việc một kích này của tô hạc hiên đã trật bất quá không có một ai ở đây lại cười nhạo hắn mà ngược lại bọn họ lại rất trầm trọng.

Lão giả kia tên là cao trạch dương là một trong những cường giả thế hệ trước vậy mà đến một thương của tô hạc hiên cũng không giảm đỡ, rốt cuộc hắn đáng sợ đến như thế nào chứ. Không hiểu tại sao bọn họ lại có cảm giác cho dù hôm nay bọn họ có toàn bộ lên cũng một lúc cũng không thể đánh lại tên này.

Lúc này cao trạch dương mặt lúc xanh lúc trắng, một kích lúc nãy nếu như hắn không tránh được thì bây giờ không chết cũng đã trọng thương a.

Không ngờ hắn đã mạnh đến trình độ như vậy, đã 100 năm hắn không xuất thủ quả nhiên là không ai giám xuất thủ trước với hắn a. cao trạch dương là một trong số những người không tham gia vào trận chiến năm xưa khi hắn nghe được nguyên nhân tô hạc hiên không xuất thủ là do không ai dám xuất thủ trươc thì phản ứng đầu tiên của hắn là không tin a. nhưng hôm nay chỉ với một kích kia đủ để thấy không có lửa thì tuyệt đối không thể có khói a. hắn quay lại phía 5 người kia nói.

-Chuyện hôm nay chúng ta không thể nhượng bộ được, chỉ có chúng ta cùng lúc xuất thủ thì mới có cơ hội để thắng hắn.

Lão bết nếu hôm nay lão đơn đấu với tô hạc hiên thì chỉ có hai trường hợp một là chết hai là trọng thương bỏ chạy thôi a, nếu như là bình thường lão chắc chắc đã không nhúng tay vào vũng nước đục này nhưng thần cấp võ linh là một nhân tố không đoán trước được, không những vậy máu huyết của thần cấp võ linh lại là vật đại bổ cho tuổi thọ nên trong chuyện này lão không thể ngừng tay lại a.

Bạn đang đọc Nhất Niệm Đỉnh Phong sáng tác bởi ảoảnhky

Truyện Nhất Niệm Đỉnh Phong tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ảoảnhky
Thời gian
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.