Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

ủy khuất vạn phần

Tiểu thuyết gốc · 731 chữ

Đúng lúc hắn đang chờ đến giờ để thoát ra khỏi giấc mơ này như mọi lần thì bỗng có một tiếng vừa giống vẫy gọi vừa giống rên rỉ từ bốn phương ập đến:

-Cứu, cứu ta.

-Cái gì, cái gì vậy đừng có hù ta, ta không sợ đâu.

Hiện tại mọi lỗ chân long trên người hắn gần như dựng đứng cả lên. Nếu có một ví dụ lúc này thì đó chính là một con vịt bị vặt long nhưng lại nổi lông măng lên vậy.

Tiếng gọi đó lại một lần nữa vang lên:

-Cứu , cứu ta.

Hắn sợ hãi hét ầm lên:

-Là ai, đừng có giả thần giả quỷ, ta ta ta …, ta không sợ đâu.

Tuy tiếng hét của hắn to và rõ rang như vậy nhưng lúc này ai cũng có thế nghe được sự sợ hãi trong giọng của hắn a , cộng thêm lúc này bộ dạng hắn như một con vịt bị vặt lông thì rõ là một trò cười mà.

Nhưng rõ ràng cũng phải hiếu cho hắn , nếu như bất kì một đứa nhóc nào 12 tuổi nào rơi vào hoàn cảnh éo le như thế này thì cũng có bộ dạng như hắn mà thôi, huống hồ còn là một người sợ chết như hắn chứ.

-Trần minh, trần minh, ngươi hét cái gì vậy.

Trần minh giật mình bật ngược dậy.

-A Á…., Thiết ngưu đại bá cứu cháu, cứu cháu, có ma có ma a.

-Cái gì cơ, ma maaaa…. Nào, ma ở đâu

Thiết ngưu đang có vẻ hét ầm lên nhưng có lẽ hắn nghĩ mọi người đang ở ngoài, hắn hơi sợ mất mặt nên lại nhỏ giọng xuống run run mà nói. Lông tơ với tóc gáy dựng ngược lên. Trông bộ dạng hắn lúc này có vẻ còn sợ hơn cả trần minh a.

Trần minh lúc này đúng kiểu mắt chữ A mồm chữ O:

-Rốt cuộc là ta gặp ma hay ta gặp ma a.

Trần minh dung ánh mắt quỷ dị nhìn hắn. sau đó không nhịn được nữa mà ôm bụng cười ha hả. bây giờ tên thiết ngưu này mới hoàn hồn trở lại, hắn hét vào mặt trần Minh.

-Tiểu tử ngươi cười cái gì?

-Ta ta ….

Dường như hắn muốn nói cái gì đó nhưng vừa ra đến miệng lại bị cơn buồn cười chặn lại. không thể tưởng được a. nhìn bề ngoài của hắn như một con trâu húc lại thêm cái tên thiết ngưu đầy khí thế như vậy mà lại sợ ma như vậy a. hắn cố nín cười lại sau đó tỏ vẻ nghiêm túc, nhưng cơ mặt hắn thì không thể nào nghiêm túc nổi, mặt hắn liên tục co giật vì nhịn cười. nhưng dù sao cũng nghiêm túc hơn lúc hắn ôm bụng cười rồi.

-Khụ khụ thiết ngưu thúc ta thề là ta xẽ không nói chuyện này ra ngoài, thúc yên tâm đi.

Tuy hắn câu nói của hắn có vẻ đạo mạo nhưng kèm theo vẻ mặt như cáo già lúc này của hắn thì dù ngu như thiết ngưu thúc cũng biết ý của hắn là gì đấy.

-Được rồi ngươi muốn gì cứ nói, nhưng tuyệt đối không được tiết lộ chuyện này ra ngoài a.

Thiết ngưu mặt như đưa đám nói, “ mình bình thường tuy có hơi nghiêm khắc với tiểu tử này nhưng hình như cũng không có làm điều gì quá đáng. Hi vọng là hắn không nói chuyện này ra a.” nhưng rồi hắn lại nghỉ lại “ không đúng , không đúng , với tính cách tên tiểu quỷ này chắc chắc mình xẽ bị hắn lột một lớp da đây.”

-Ông trời a ông trời đã sinh thiết ngưu sao lại sinh trần minh chứ. Hắn ngẩng đầu lên trời u oán thở dài.

-Thiết ngưu thúc thúc nói gì vậy, cháu là con người như vậy sao. Nhưng thúc đã nói như vậy thì lần sau cháu có cần gì thì sẽ hỏi thúc nhé.

Khó khăn lắm hắn mới nắm được thóp của thiết ngưu thúc hắn đâu có dễ gì mà hắn dung cái thóp này như vậy. huống hồ trong thời gian ngắn hắn cũng không nghĩ ra được là cần cái gì.

Bạn đang đọc Nhất Niệm Đỉnh Phong sáng tác bởi ảoảnhky
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ảoảnhky
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.