Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 69

Phiên bản Dịch · 1565 chữ

>Nghe Huy nói tôi bỗng thấy chạnh lòng. Huy chưa bao giờ cầu xin tôi một điều gì cả. Giọng cậu ấy như nài nỉ, thôi thì cứ ngồi xuống thêm một lúc nữa. Nghĩ vậy, tôi liền ngồi xuống vị trí cũ, yên lặng chờ xem cậu ấy định nói gì với tôi.

Nói thật là tôi ko dám nhìn thẳng vào Huy, trong cái giờ khắc mà cả hai đều ko nói được câu nào ấy, tôi dám thề là cậu ấy khác, khác rất nhiều thường ngày, điều này làm tim tôi bỗng nhiên đập mạnh lên trong lồng ngực.

-Linh... – Huy lên tiếng phá vỡ bầu ko khí yên lặng.

-Hả ?

-Cậu có thấy ngôi sao sáng nhất kia ko ? – Huy chỉ tay lên trời rồi nói.

Tuy rất ngạc nhiên nhưng tôi cũng ngước lên theo tầm tay của cậu ấy.

-Có.

-Ngôi sao ấy có đẹp ko ?

Huy có sở thích ngắm sao từ bao giờ thế nhỉ ?

-Đẹp.

-Còn ngôi sao nhỏ bên cạnh, cậu có thấy ko ?

Huy bảo tôi ngồi yên đây chỉ để ngắm sao cùng cậu ấy thôi à. Tôi căng mắt nhìn lên, bên cạnh ngôi sao sáng nhất đó, quả nhiên cũng có một ngôi sao nhỏ khác, tuy nó rất mờ và ko sáng lắm nhưng nó đứng rất gần ngôi sao to kia. Tôi gật đầu.

-Có thấy, nhưng hơi nhỏ thì phải.

-Đúng vậy, ngôi sao đó rất nhỏ. Nhưng ngôi sao đó lại là ngôi sao hạnh phúc nhất đấy.

-Vì sao ? – Tôi ngạc nhiên nhìn Huy.

Cậu ấy cười, ánh trăng như đang chiếu thẳng vào cậu ấy, lúc này, trông cậu ấy mới đẹp làm sao.

-Bởi vì...ngôi sao nhỏ luôn đứng đằng sao ngôi sao sáng nhất, dù rằng rất nhỏ bé, đôi khi chỉ là một dấu chấm rất mờ tựa như vô hình nhưng ngôi sao ấy lúc nào cũng được ở bên cạnh ngôi sao sáng kia. Chẳng phải như vậy sẽ rất hạnh phúc sao ?

-Hai ngôi sao luôn ở cạnh nhau ?

-Đúng vậy.

-Như vậy quả thật là rất hạnh phúc rồi, chắc hẳn ngôi sao nhỏ rất thích và quan tâm ngôi sao lớn nhỉ. – Tôi lơ đãng nói.

-Cậu nghĩ vậy sao ?

-Ừ, nếu ngôi sao đó ko có cảm tình đặc biệt với ngôi sao lớn thì việc gì phải đứng đằng sau ngôi sao lớn rực rỡ đó, dõi theo từng tia sáng của nó chứ.

Bất chợt, Huy thở hắt ra, như vừa trút bỏ được cái gì đó nặng nề lắm.

-Nếu tớ muốn...làm ngôi sao nhỏ đó, cậu có đồng ý làm ngôi sao lớn nhất kia ko ? – Huy nói thật chậm rãi.

Ko gian dường như đóng băng đột ngột. Tôi khựng lại trong vài giây, rồi ngước mắt lên nhìn thẳng vào Huy, đôi mắt trước mặt tôi cũng đang nhìn tôi, trong đó đong đầy sự chân thành. Tôi bỗng cười, nụ cười ngu ngốc nhất, chắc chắn cậu ấy đang nói đùa.

-Đừng đùa nữa. Chúng ta đâu phải sao trăng gì. Đi vào....

Tôi thậm chí còn chưa nói hết câu ‘‘đi vào nhà’’, Huy đã nắm lấy tay tôi kéo lại đứng đối diện cậu ấy mặc cho tôi có ra sức vùng vẫy thế nào.

-Tớ ko đùa đâu.

Rồi Huy rút trong túi quần ra một vật gì nhỏ nhỏ, trông rất quen, đó là chiếc vòng cổ có hình hoa lan với đá saphire màu xanh nhạt. Đây chính là chiếc vòng mà tôi thích sáng nay. Tôi ko mua chỉ vì tôi ko mang đủ tiền để trả cho chiếc vòng đó thôi. Làm sao cậu ấy...

-Đây là hoa gì ?

-Tớ ko biết. – Tôi cố lấp liếm dù tôi thừa biết tôi chẳng việc gì phải làm như vậy

-Là hoa lan, bông hoa tượng trưng cho tình cảm của tớ dành cho cậu. Tớ muốn cậu biết rằng tớ ko hề nói đùa, một chữ cũng ko, kể cả hai ngôi sao trên trời kia, tớ tình nguyện làm ngôi sao nhỏ đó để mãi mãi được ở bên và dõi theo cậu. Tớ...

-Đừng, đừng nói nữa... – Hai tai tôi đang ù đi thì phải, khó chịu quá.

-Ko, tớ phải nói. Tớ ko muốn giữ bí mật này trong lòng lâu hơn được nữa. Tớ ko biết mình đã thích cậu từ bao giờ, tớ chỉ biết càng ở bên cậu tớ càng thấy vui và yêu cuộc sống hơn, ko gặp cậu dù chỉ một ngày thôi là tớ như dường như phát điên lên, tớ nhớ cậu, mỗi khi cậu khóc, con tim tớ dường như cũng muốn tan chảy theo. Tớ cảm thấy khó chịu khi biết có thằng con trai khác để ý tới cậu. Tớ thừa nhận là tớ ích kỷ, nhưng...vì yêu cậu nên tớ mới thế, mới ích kỷ như thế.

-Huy...

Tôi nhìn Huy, hai mắt tôi cay xè rồi, tôi ko nhìn rõ cậu ấy nữa, tất cả đều nhoè đi. Tôi thật ko muốn khóc trước mặt cậu ấy chút nào. Tôi phải nói gì với cậu ấy đây. Cậu ấy đã làm quá nhiêù điều cho tôi, còn tôi... Tôi ko muốn cậu ấy phải chịu sự bất công như vậy được. Dù rằng ko muốn làm tổn thương cậu ấy, nhưng...có lẽ tôi ko nên cho cậu ấy hi vọng, cậu ấy nhất định sẽ khổ cả đời nếu yêu tôi.

Quệt vội nước mắt, tôi cố cười rồi nhìn Huy.

-Nghe tớ nói này, ngôi sao kia quả thực rất đẹp, nó là ngôi sao sáng nhất của bầu trời đêm. Thế nên, tớ ko thể làm ngôi sao đó, lại càng ko xứng đáng để cậu quan tâm, chăm sóc. Suốt 12 năm quen cậu, tớ chưa làm được điều gì cho cậu, tớ thậm chí còn ko hiêủ được người bạn thân nhất của mình đang nghĩ gì, tớ vô dụng, bất tài, ngay cả người mẹ yêu thương nhất tớ cũng ko bảo vệ được. Vì vậy, Huy à, tớ ko xứng đáng là người để cậu yêu đâu. Cậu rất tốt, nên cũng sẽ có nhiều cô gái tốt hơn xứng với cậu và yêu cậu thật nhiều. Cậu hãy tìm một người khác để làm ngôi sao sáng nhất trong lòng cậu, cô gái ấy nhất định đeo chiếc vòng này đẹp lắm...

- Tớ chỉ cần cậu đeo nó, tớ muốn cậu làm ngôi sao đó, tớ...

Huy đang khóc, Huy khóc vì tôi, tôi đã làm tổn thương Huy thật rồi..

-Tớ xin lỗi.

Tôi gỡ tay Huy ra rồi lầm lũi bước vào trong nhà. Đi được một đoạn, ko cầm lòng được, tôi quay lại nhìn Huy. Cậu ấy vẫn đứng đó, bóng dáng cao lớn ấy đổ dài trên mặt đất, cậu ấy buồn lắm đúng ko ?

Bình thường, nếu tôi buồn như thế này, Huy nhất định sẽ chạy đến bên tôi để tôi được gục mặt trên vai cậu mà khóc, nhưng...tôi lại ko thể làm được như thế bởi vì chính tôi là người đã làm cho cậu ấy phải đau khổ, phải rơi nước mắt vì tôi, dù rằng rất muốn nói với Huy nhiều điều khác nữa nhưng tôi biết, tôi ko còn đủ tư cách để làm như thế..

Tôi ko đứng vững được nữa, tôi muốn về nhà.

-Cậu ở lại đi... – Huy lên tiếng, cậu ấy đang nhìn tôi với đôi mắt đỏ hoe đẫm nước mắt.

-...

Không, tôi ko muốn ở lại. Tôi muốn đi.

-Tại sao cậu lại ko chấp nhận ? Tớ ko xứng với cậu sao ?

Ko phải vậy mà, sao cậu ấy lại tự trách mình cơ chứ, tôi mới là người ko xứng với cậu ấy gấp vạn lần, lỗi là của tôi, tôi luôn là sao chổi xui xẻo với mọi người. Chính tôi đã hại mẹ, hại cả chị Phượng, tôi căm hận chính bản thân mình, vì vậy, tôi thật ko muốn Huy phải khổ sở vì tôi, bởi cậu ấy là người mà tôi yêu quý nhất sau mẹ.

-Chẳng có lý do gì đâu, chỉ là...tớ ko phải là người để cậu đặt niềm tin.

Nói rồi, tôi chạy thật nhanh về nhà, mặc cho bao ánh mắt tò mò của Trang, Ken và My. Tôi khóc, vừa chạy vừa khóc. Đáng nhẽ, tôi mới là người ko được sống trên đời này mới phải. Tôi đã gây ra nhiều bất hạnh cho những người xung quanh rồi, tôi muốn Huy phải được hạnh phúc và vui vẻ.

Đau khổ rồi cũng sẽ sớm qua đi thôi.


Huy đang khóc, và Uyên cũng khóc.

Uyên đã đứng ở đây, nghe hết những gì Huy nói và những lời mà Linh đã làm tổn thương Huy.

Thực ra hôm nay Uyên định đến tìm Huy, nhưng khi đi qua đây, Uyên đã vô tình nghe thấy câu chuyện này, tại sao Huy lại khóc vì người con gái đó nhiều đến như vậy, tại sao cậu ấy ko giành tình cảm đó cho Uyên, tại sao ngôi sao sáng nhất đó ko phải là Uyên cơ chứ.

Bạn đang đọc Nhất Định Tớ Sẽ Lấy Cậu của Nhím
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.