Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 53

Phiên bản Dịch · 708 chữ

Là con trai mà Huy cũng phải có phần phục Uyên dù rằng cậu rất sợ những lời đó của Uyên. Uyên biết lí do. Chẳng nhẽ... Cậu lắc đầu xua đi cái ý nghĩ đầu tiên chợt vụt lên trong đầu. Ko thể, ko thể. Mà nếu có thể chắc Uyên cũng ko dám làm gì ghê gớm lắm đâu. Huy nghĩ vậy [t/g: Nhầm rồi cậu ơi, con gái khi ghen rất đáng sợ, Uyên lại càng ko phải ngoại lệ ]

Linh đã thôi ko ngẩn ngơ mà quay sang nhìn Huy tự khi nào. Hôm nay chả hiểu sao trông Huy đẹp đến lạ, phải chăng Huy ngồi đúng chỗ mà ánh sáng có thể chiếu thẳng vào mặt khiến Huy càng giống thiên thần. Khuôn mặt cậu ấy trầm tư như suy nghĩ một cái gì đó, mái tóc theo gió đùa nghịch loà xoà trước trán, đôi mắt dường như đang toả ra chút sinh khí gì đó rất kỳ lạ, đôi môi chuyển động ko ngừng theo từng dòng suy nghĩ. Chưa bao gìơ nó thấy Huy đẹp trai đến thế, rất thu hút. Đôi tay nó hình như ko còn là của nó nữa, từng ngón tay thon nhỏ cứ chuyển động ko ngừng về một hướng một cách “vô duyên” chưa từng thấy, dần dần, càng ngày càng gần hơn nữa, sắp chạm tới mái tóc đen nháy bồng bềnh của Huy rồi, chỉ cách khoảng 1 cm nữa thôi, chỉ....

- Này cậu kia, tôi nấu cho cậu ăn đấy à? - Tiếng Trang xù vọng từ trong bếp ra khiến nó choàng tỉnh và bắt đầu nhận thức cho hành động kỳ lạ của mình. Hai gò má của nó bất giác đỏ ửng, vậy mà từ nãy giờ Huy vẫn ko hay biết gì. Mắt vẫn chăm chăm vào quyển sách mặc cho tâm hồn có lơ lửng đi đâu.

Trang khệ nệ bê ra mấy món ăn mùi thơm ngào ngạt. Chà! Thật may mắn, hôm nay lại được thưởng thức tài nghệ nấu ăn của Bùi Khánh Trang rồi. Ken theo sau thì mặt mày hớn hở như bắt được vàng, trái ngược bản mặt nhìn-thấy-ghét của cu cậu khi bước vào nhà lúc nãy. Nó cũng từ trên ghế hùng hồn chạy xuống vồ lấy mớ đồ ăn, nhìn Ken nói giọng đểu giả.

-Lúc nãy nhìn mặt cứ như đưa đám, sao bây gìơ lại tươi như hoa thế này.

-Chị im đi nhá. Người ta đang vui nên ko thèm chấp. – Ken lè lưỡi trêu lại nó, làm như ko mấy bận tâm đến những lời nó nói.

-Chắc cái My nó ghét rồi chứ gì, hay đang quen được anh nào đẹp trai sáng sủa hơn. – Nó đoán mò.

-Ai bảo thế. Thằng đó là anh họ My thôi. My vừa nhắn tin bảo tôi đấy.

A! Nói bừa mà cũng trúng. Nó xứng làm thiên tài quá đi mất.

-Huy xuống ăn đi. – Trang gọi Huy làm cậu chợt bừng tỉnh.

-À ừ...

- Làm sao mà cứ như người mất hồn thế. Ê con này, ai ày ăn. – Trang đánh vào tay nó đau điếng. “Người ta gắp có miếng thịt thôi mà, có cần ra tay nặng vậy ko?”. Nó ấm ức.

Thế nhưng nó vẫn được đặc cách ngồi xuống ăn cùng với cái lý do: chủ nhà. Trong bụng vẫn còn khoái chí lắm. Đang ăn, dường như sực nhớ ra điều gì quan trọng lắm, Trang bỏ ngay đũa xuống, nhìn thẳng mặt nó.

-Lúc nãy về đói quá tao quên hỏi mày. Mày sắp chuyển trường đúng ko? Lý do tại sao?

-Cái gì? – Ken và Huy đồng thanh, mắt trố ra nhìn nó.

- Sao....ai nói... – Nó lúng túng. Nó vẫn chưa chuẩn bị tinh thần để nói chuyện này mà, nó định để ngày mai khi nộp đơn sẽ chia tay mọi người luôn.

-Tao nghe cái bọn điệu-chảy-nước nó kháo nhau thế. Rốt cục là có phải ko? – Trang nhìn nó hỏi bằng giọng rất nghiêm túc.

-Tao...

-Thế này là thế nào, chị nói đi chứ. – Ken cũng sốt ruột hỏi lại.

-Chị....

Bạn đang đọc Nhất Định Tớ Sẽ Lấy Cậu của Nhím
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.