Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sư Tôn

Tiểu thuyết gốc · 939 chữ

Đang lúc thất thần nhìn chiếc đèn hoa đăng trôi xa,bỗng Bạch Nhã Hi giật mình khi bàn tay một vị nam tử chạm lên vai mình.

"Nhã Hi sư tỷ"

Bạch Nhã Hi quay đầu lại nhìn,bên cạnh cô ngoài A Cửu ra thì giờ đây còn xuất hiện thêm 2 nam tử bạch y.Họ thần sắc nghiêm nghị,dáng người cao ráo,vận trên người bộ bạch y khiến hai người càng có thêm phong thái của một bậc tu tiên giả.Cô còn chưa kịp suy nghĩ lại xem nhân vật này rốt cuộc là ai thì A Cửu đã vui vẻ lên tiếng:

"Lâm sư huynh,Phong sư đệ,hai người cũng xuống núi thả đèn sao?"

"A Cửu sư muội cũng ở đây?" người mặc bạch y tên Lâm Hàn Tử bây giờ mới nhìn sang bên cạnh Bạch Y Nhi,thấy A Cửu ở đây hắn khá bất ngờ.

"Ân,ta dẫn Nhã Hi xuống núi giải khuây,huynh xuống núi để thả đèn?"

"Không phải,ta và Phong Ngôn sư đệ nhận mệnh Mặc tông chủ xuống núi đưa Nhã Hi sư tỷ về" Lâm Hàn Tử lãnh đạm nói.

"Đúng vậy Nhã Hi sư tỷ,ta cũng nên về thôi.Mạc tông chủ đang đợi tỷ ở chính đường đó" Bấy giờ người từ đầu đến cuối không lên tiếng cũng mở miệng. Y ôn hòa, lễ độ, nhìn thôi cũng thấy thích.

"Ân,chúng ta đã biết.Đã làm phiền hai vị rồi".

"Không phiền không phiền"

"Vậy chúng ta cũng đi thôi,không nên để sư tôn đợi lâu a". Bạch Nhã Hi dù có chút luyến tiếc nhưng cuối cùng cũng phải mở lời,cả 4 người liền ngự kiếm về môn phái.

-Hoa Sam-

Bạch Nhã Hi trên đường đến chính đường mà lòng không khỏi hồi hộp,nàng không ngờ sẽ gặp sư tôn nhanh như vậy. Ta còn chưa chuẩn bị gì.Không biết dung mạo của nàng thế nào,không biết nàng nhìn thấy cô sẽ có biểu hiện gì? không biết có đối xử lạnh nhạt như cô viết trong nguyên tác không? trong đầu cô xuất hiện hàng loạt những câu hỏi "không biết".Chẳng mấy chốc đã đến chính đường,Bạch Nhã Hi do dự đứng ngoài cửa.Cô không biết có nên vào trong không.Đang lúc định rời khỏi thì bên trong nữ nhân băng lãnh kia lại lên tiếng:

" Đến rồi sao lại không vào?"

Bạch Nhã Hi giật mình, đúng là cường giả. Nàng đã cẩn thận không để lại tiếng động mà y vẫn cảm nhận được, đúng là không tầm thường. Chẳng còn cách nào khác,hôm nay dù không muốn gặp cũng phải gặp.

Hít một hơi thật sâu,cô cẩn thận đẩy cửa đi vào.Căn phòng rộng lớn nhưng không trang trí gì nhiều,hai bên xung quanh sắp đặt hai chiếc lư hương bằng đồng đang tỏa ra mùi trầm hương dễ chịu.Dưới đất có một chiếc thảm màu đỏ mềm mại,dẫm chân lên rất thoải mái. Trên bục cao nhất là một chiếc ghế ngồi được trạm khắc bằng gỗ rất tỉ mỉ,nữ nhân ngồi trên ghế mặc một bộ bạch y thêu hoa mẫu đơn,dung nhan đẹp tựa thiên tiên, biểu cảm lãnh đạm nhìn cô.Đây chắc hẳn là sư tôn a.Bạch Nhã Hi cúi người thi lễ,cất tiếng:

"Sư tôn cho gọi Nhã Hi"

Mặc Thiên Dung nhíu mày,nhìn Bạch Nhã Hi hỏi:

"Sao đã đến mà không vào?"

" Đồ nhi không biết nên đối mặt với người như thế nào"

Thấy đồ đệ hôm nay ngoan ngoãn lạ thường, Thiên Dung vừa lạ vừa vui. Cơn giận từ mấy ngày trước cũng bỗng chốc tiêu tán.

Mặc dù hài lòng, Mặc Thiên Dung cũng vẫn tỏ ra nghiêm túc, cẩn thận hỏi tội đồ nhi bảo bối nhà mình:

" Vì sao không biết nên đối mặt như thế nào?".

"Ta..đồ nhi tự ý xuống núi,không chịu tu hành,suốt ngày ham chơi.Để sư tôn phải lo lắng cho đồ nhi,là đồ nhi sai". Bạch Nhã Hi thở dài trong lòng,dù gì nàng cũng xuyên thư vào nhân vật này,nhận lệnh anh hệ thống phải thay đổi số phận cho Bạch Nhã Hi,không được ngang ngược,phải khép mình vào kỷ luật!

"A,bây giờ ngươi mới biết ngươi ham chơi? không chịu tu hành? ngươi có biết tu vi của ngươi 2 năm nay dậm chân tại chỗ ở mức kim đan sơ kỳ?!" Mặc Thiên Dung dùng giọng điệu trưởng bối tức giận mà chất vấn.

"Ngàn vạn lần là đồ nhi sai".

"Biết được như vậy là tốt,đừng để lúc nào cũng là ta theo sau bảo vệ con,con cũng đã 17 tuổi,cũng lớn cả rồi.Không nên lúc nào cũng tự ý chạy đi như vậy có biết không hả?" giọng Mặc Thiên Dung cũng dịu dần,ôn tồn khuyên bảo. Dù lạnh lùng thế nào, Mặc Thiên Dung cũng không nỡ làm quá gắt gao đối với đồ đệ mình cẩn thận nuôi nấng.

" Sư tôn dạy phải,từ giờ đồ nhi sẽ không tự ý đi như vậy nữa"

"Ân,cũng muộn rồi.Con về phòng trước đi,sáng mai đến tìm ta,ta dạy con nâng cao kiếm pháp".

"Vâng,đồ nhi liền về phòng,người cũng nghỉ sớm".

Mặc Thiên Dung chỉ gật đầu không đáp.Chờ Bạch Nhã Hi ra ngoài,Mặc Thiên Dung liền nhắm mắt dưỡng thần.Hôm nay đang xử lý chính vụ trong phái cùng trưởng lão lại nhận được tin A Cửu dẫn Bạch Nhã Hi xuống núi chơi.Vết thương chưa lành mà đã tự ý đi như vậy,thật khiến người làm sư tôn như nàng lo lắng mà.

Hết chương 4

Thụ đã lên sàn rồi a~

=)))

Bạn đang đọc Nhất Chi Hoa sáng tác bởi linhvanchanquan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi linhvanchanquan
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.