Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngay cả em bé đều sẽ có

Phiên bản Dịch · 1185 chữ

Nghe được lời nói của Lý Thanh Trạch.

Lăng Yên Hàn và Lăng Tiêu Tiêu cắn răng.

Các nàng tất nhiên không có khả năng ở đây nhìn Lý Thanh Trạch làm loại chuyện xấu xa kia.

Nếu không thì.

Các nàng sợ rằng sẽ nhịn không được mà một chưởng vỗ chết gia hỏa này.

“Chúng ta ở bên ngoài trông coi.”

Thân là tỷ tỷ, Lăng Yên Hàn hít sâu một hơi, nói một câu sau đó liền cùng Lăng Tiêu Tiêu ra khỏi phòng, đóng cửa lại đứng bên ngoài cửa trông coi.

“Tỷ tỷ, chúng ta thật sự nối giáo cho giặc sao?”

Lăng Tiêu Tiêu có chút tức giận, nếu hôm nay thật sự trơ mắt nhìn Lý Thanh Trạch làm hại đời nữ nhân xinh đẹp này, hơn nữa còn là do chính tay các nàng hỗ trợ.

Chỉ sợ lương tâm của các nàng sẽ cắn rứt cả đời a.

“Có rất nhiều chuyện mà chúng ta không thể quản được.”

Âm thanh Lăng Yên Hàn lạnh nhạt, mặc dù nàng cũng rất không muốn nhìn thấy loại chuyện này phát sinh.

Nhưng cũng sẽ không đi ngăn cản.

Các nàng chịu ơn môn chủ, mặc dù không biết vì sao môn chủ lại để cho các nàng làm loại sự tình này.

Nhưng đối với mệnh lệnh của môn chủ, các nàng đều sẽ phục tùng vô điều kiện.

............

Trong gian phòng.

Sau khi Lăng Yên Hàn và Lăng Tiêu Tiêu ra khỏi phòng, Lý Thanh Trạch ung dung rót cho mình ly rượu đỏ.

Nếu có hai nữ nhân này ở trong phòng, hắn thật sự là không thể diễn tiếp.

Bởi vì lúc này mặc dù hắn đã bắt Liễu Băng Nhi lại nhưng cũng không thể làm gì Liễu Băng Nhi.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn rồi chờ Diệp Thần tới cứu.

Mặc dù thiết lập có chút không não nhưng kịch bản chính xác là như vậy.

Nhân vật phản diện bắt nữ chính lại, nhưng ngay cả một sợi tóc của nữ chính còn không đụng, sau đó liền đợi nhân vật chính tới cứu, diễn ra cảnh anh hùng cứu mỹ nhân, trang bức đánh mặt đủ kiểu.

Quả thực là không hợp thói thường và không hợp lý.

Bởi vì trên thực tế.

Nếu Lý Thanh Trạch thật sự muốn làm gì Liễu Băng Nhi thì đợi đến lúc Diệp Thần đến chỉ sợ lúc đó ngay cả em bé cũng có rồi.

............

Một bên khác.

Nhà trọ Phong Diệp.

Diệp Thần một thân bị trọng thương trở về phòng cho thuê, đang định đi vào điều tức một phen lại phát hiện căn phòng của Liễu Băng Nhi cửa đang mở.

Không khỏi nhíu nhíu mày, sau đó đi vào.

“Liễu Băng Nhi? Liễu đồng học?”

Kêu vài tiếng, lại không có bất kỳ âm thanh đáp lại nào.

Trong phòng khách, chỉ còn lại một cái va li đã sắp xếp xong cùng với một chút dấu vết hỗn loạn.

Thấy vậy, ánh mắt lúc này của Diệp Thần lẫm liệt.

Tình cảnh này, chỉ có một lời giải thích.

Liễu Băng Nhi bị người ta bắt cóc?

“Đáng chết, đến cùng là ai!”

Diệp Thần bây giờ rất tức giận, lấy điện thoại di động ra gọi cho Liễu Băng Nhi.

Số điện thoại này là thời cấp ba hắn xin Liễu Băng Nhi.

Hy vọng trong thời gian vừa qua nàng không có đổi số điện thoại.

May mắn là tiếng chuông điện thoại di động reo một hồi được nhận lấy.

“Uy, Liễu đồng học, ngươi bây giờ ở đâu?”

Diệp Thần vô ý thức hỏi.

Nhưng đầu bên kia điện thoại lại truyền tới một giọng nam:

“Diệp Thần, là ta!”

Lý Thanh Trạch từ bên hông Liễu Băng Nhi lấy điện thoại di động ra, sau khi ấn nhận, nghe được âm thanh của Diệp Thần lập tức rất phách lối nói.

“Là ngươi, Lý Thanh Trạch, ngươi muốn làm gì!”

Diệp Thần lúc này giận dữ.

Nghiến răng nghiến lợi.

Đêm nay Lý Thanh Trạch không chỉ có tìm người tập kích hắn, còn dám động đến nữ nhân hắn coi trọng.

Đối phương.

Đã chạm vào vảy ngược của hắn!

“Ha ha, ta không phải là đã cảnh cáo ngươi rồi sao, không nên đối nghịch với ta, bằng không thì hậu quả ngươi không gánh nổi!”

Lý Thanh Trạch vô sỉ cười nói.

“Ta cảnh cáo ngươi đừng làm loạn, nếu Liễu Băng Nhi thiếu nửa cọng tóc, ta sẽ làm cho ngươi sống không bằng chết, làm cho toàn bộ Lý gia ngươi đều chôn theo!”

Diệp Thần lạnh giọng uy hiếp.

Ngữ khí vô cùng lạnh lẽo giống như là mang theo núi thây biển máu, làm cho Lý Thanh Trạch ở đầu dây bên kia cũng cảm thấy lạnh cả người.

Đương nhiên đây là trong tiểu thuyết miêu tả.

Bây giờ Lý Thanh Trạch chỉ là rất muốn cười, lời kịch này làm hắn khó nhịn nổi.

Nhưng vẫn là rất phối hợp nói: “Ta thật là sợ nha, đúng rồi, Liễu Băng Nhi này ta nghe nói là bạn học thời cao trung của ngươi a, nghe giọng điệu này của ngươi có vẻ như ngươi rất thích nàng?”

“Ngươi biết liền tốt!”

Diệp Thần không khách khí nói.

“Bất quá đáng tiếc, bạn học thời cao trung của ngươi cũng rất xinh đẹp, lập tức sắp thành người của ta rồi!”

Lý Thanh Trạch cười cười, cố ý kích thích Diệp Thần.

Diệp Thần hít một hơi thật sâu để cho mình tỉnh táo lại: “Lý Thanh Trạch, ngươi có chuyện gì thì cứ đối phó với ta, không nên làm khó người vô tội!”

Chậc chậc.

Nghe một chút!

Lời này mới đúng là lời của một nhân vật chính.

Bất quá chỉ vì đây cũng là nữ chính, hơn nữa còn là nữ chính xinh đẹp, nếu Lý Thanh Trạch bắt một người đi đường lại thì sợ rằng Diệp Thần nhìn một chút cũng sẽ cảm thấy lãng phí thời gian.

“Ta đối phó với ngươi làm gì, Diệp Thần, ta không có hứng thú đối với nam nhân.”

Nói xong, Lý Thanh Trạch trực tiếp cúp điện thoại.

Mà một bên, Diệp Thần vô cùng phẫn nộ, Nội Kình bắn ra, một cước đạp vỡ sàn nhà trong phòng khách của Liễu Băng Nhi.

Nghĩ nghĩ, lại gọi một cú điện thoại: “Linh, giúp ta tra vị trí của một số điện thoại, ta lập tức đưa cho ngươi, 3 phút, ta muốn có kết quả!”

Đầu bên kia điện thoại.

Nữ tử tên là Linh nghe được âm thanh của Diệp Thần, theo bản năng có chút kháng cự.

Nhưng do dự một chút, vẫn là nói: “ta đã biết.”

Không đến 2 phút đã cho Diệp Thần mộ cái địa chỉ.

“Đường * khách sạn......”

Nhìn thấy địa chỉ này, Diệp Thần mặc kệ trọng thương trên người, trực tiếp hướng về địa chỉ này mà chạy tới.

Bạn đang đọc Nhân vật phản diện bị nữ chính nghe tiếng lòng của Mất quyền kiểm soát
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhmanhquan1998
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 273

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.